〖ĐN One Piece〗Giữa Đại Lộ Đông Tây.
Epside 2
〖ĐN One Piece〗Giữa Đại Lộ Đông Tây.
Làng ven biển – bờ phía nam đảo Scarvo
Những tiếng gào thét chen lẫn tiếng súng nổ vang vọng khắp làng chài nhỏ. Ngư dân, đàn bà và trẻ con chen chúc chạy trốn, giẫm đạp lên nhau, cố tìm nơi trú ẩn giữa cơn hỗn loạn.
Ba chiếc thuyền hải tặc với cờ sọ đơn giản đang neo sát bờ. Khoảng mười tên đàn ông to lớn, mặt đầy hình xăm và sẹo, bước đi lộng hành như thể mặt đất này là của chúng. Cái mùi rượu nồng, mồ hôi chua loét và… sát khí thấp kém lẩn quẩn khắp bầu không khí.
@Nhân vật nam.
Dắt đàn bà ra đây! Mau lên!
Một tên hét, kéo tóc một người phụ nữ trung niên, máu thấm bên thái dương.
Tiếng cười lẫn tiếng khóc. Hỗn tạp. Hôi hám. Sống động.
Một bóng người bước ra từ tán rừng phía sau.
Dáng cao, gầy, tóc vàng nhạt như hạt cát dài quá vai, làn da trắng bệnh gần như phát sáng dưới ánh nắng chiều.
Cô mặc một bộ váy dài đen tuyền, viền xám bạc, nặng trĩu và lặng lẽ như nước hồ không gợn sóng.
Ánh mắt xám tro quét ngang qua bọn hải tặc không phẫn nộ, không kinh tởm, chỉ là một ánh nhìn lặng câm... như thể đang nhìn một thứ thịt thối rữa lâu ngày.
Một tiếng vù
Con cú mèo đen Inner đáp xuống một mái nhà gần đó, đôi mắt đỏ như máu đông xoáy sâu vào tên hải tặc cầm đầu.
Còn Koa Koa, con quạ trắng, không bay nó đứng trên vai cô, đôi cánh rũ xuống như một chiếc áo choàng mục rữa.
@Nhân vật nam.
(2) : Ê mày, ai đó?!
Một tên chĩa súng về phía cô.
@Nhân vật nam.
Biến đi trước khi mày chết chung với bọn dân ngu này!
Cô ta không đáp.
Chỉ cúi đầu.
Và cười nhẹ.
Giữa không khí như có một làn sương lạnh tràn ra, chậm rãi, dai dẳng, như thể thứ gì đó vừa bị kéo lên từ đáy địa ngục.
Giọng cô lạnh, vọng như tiếng gọi từ tiếng của cõi âm.
@Inner : Cú Mèo.
Đã định vị linh hồn?
Inner đáp, giọng rỗng tuếch.
@Isoble Noiré.
Chưa. Nhưng những mảnh linh thể ở đây… quá ồn ào.
@Isoble Noiré.
Im lặng một chút đi, ta sẽ không làm các ngươi đau.
@Nhân vật nam.
Cái gì cơ? Tao giết mày giờ—
Âm thanh khô khốc vang lên như tiếng xương nứt.
Cánh tay hắn rụng xuống sàn đất. Không rõ từ bao giờ, một sợi băng tro dài đã cuốn lấy tay hắn như rễ cây mục ruỗng, và rồi bẻ gãy không thương tiếc.
@Nhân vật nam.
Aaaaaaaaaaaaaa!!!
Hắn ngã vật ra, máu phụt lên như suối.
Koa Koa bật cười khanh khách, tiếng cười như xé nát màng tai:
@Koa Koa : Quạ Trắng.
Ta thích tiếng người hét lên như thế này hơn là tiếng tụng kinh. Hợp với cô lắm, Isoble
Isoble không trả lời. Cô bước tới. Những bước chân chậm rãi, âm thanh không vọng lại từ mặt đất như thể cô không thật sự tồn tại.
Đôi mắt xám tro nhìn vào từng linh hồn trong thân xác run rẩy kia, rồi... cau mày.
@Isoble Noiré.
Không phải ngươi.
Cô nói với một tên. Rồi búng tay.
Tên hải tặc đứng gần nhất bỗng co giật. Mắt hắn trắng dã, miệng há hốc, lồng ngực như bị kéo phăng đi khỏi lồng xương sườn.
Trong tích tắc, cả thân xác hắn hóa thành bụi tro, tan đi không dấu vết.
Một đứa bé dân làng vừa lỡ chạy lạc, đứng phía sau, đã chứng kiến toàn bộ.
Cô quay sang.
Đứa trẻ run lên, rơi nước mắt.
Inner quay đầu nhìn cô, như muốn nhắc điều gì đó nhưng rồi im lặng.
Vì cô ta đã nhẹ nhàng, rất nhẹ nhàng… cúi người, chạm nhẹ lên trán cậu bé.
@Isoble Noiré.
Không nhìn thấy gì cả. Quên đi. /chạm lên trán nó/.
Một lớp sương mỏng như tơ lụa tràn ra từ lòng bàn tay cô, cuốn lấy ý thức của đứa trẻ. Cậu bé ngã xuống ngủ, bình yên, chẳng một vết thương.
@Koa Koa : Quạ Trắng.
Vừa xé xác một kẻ sống. Vừa che mắt một kẻ khác. Nhân từ bất ngờ đấy, Isoble.
Cô ta không đáp.
Nhưng trong mắt cô, thoáng hiện lên một vệt gì đó như... lạc lõng. Dù chỉ một giây.
@Isoble Noiré.
/nhún vai/.
Comments