[BonBin] Nửa Đời Còn Lại

[BonBin] Nửa Đời Còn Lại

Chap 1: đỉnh Tuyết Linh

tuyết trắng phủ kín trời, từng bông lớn cứ thế rơi xuống
xé toạc không gian tĩnh lặng bằng thứ lạnh lẽo đến thấu xương
gió rít qua những vách đá sắc lạnh
lướt qua đỉnh Tuyết Linh cao vời vợi như tiếng khóc nghẹn ngào ứ đọng trên đỉnh núi của những oan hồn đã khuất
giữa đỉnh núi ngập tuyết, máu đỏ tươi loang dần trên nền trắng
Koo BonHyuk quỳ xuống 1 gối giữa vũng máu lớn, tay nắm chặt lấy chuôi kiếm đã gãy
một thân áo bào rách tả tơi, lấm lem bùn đất và cả...máu
mái tóc dài vốn được chăm chút gọn gàng giờ lại nát tan, chỗ ngắn chỗ dài, bết lại vì tuyết tan và máu
đôi mắt hắn trống rỗng, không giận dữ, không đau đớn chỉ có 1 khoảng không mênh mông
từng người, từng người nguyện vì hắn mà ngã xuống vì hắn
bằng hữu, thủ hạ, những kẻ tin tưởng hắn mù quáng, 1 lòng vì hắn nay đã không còn
giờ đây, trước mắt hắn chỉ còn lại những cái x.ác lạnh lẽo dưới đất
Koo BonHyuk ( hắn )
Koo BonHyuk ( hắn )
..
Koo BonHyuk ( hắn )
Koo BonHyuk ( hắn )
ta..
Koo BonHyuk ( hắn )
Koo BonHyuk ( hắn )
nhất định sẽ trả thù cho mọi người..
1 thân hắn giờ đây chỉ còn nổi hận chưa báo, chẳng còn gì nữa
tiền tài, địa vị, quyền thế, thủ hạ hay bằng thủ? hắn mất tất cả chỉ sau 1 đêm
chỉ vì tên hoàng đế kia cho rằng hắn tạo phản mà đuổi cùng g.iết tận
rồi, một bước chân khẽ khàng chạm lên nền tuyết xốp sau lưng hắn
Oh HanBin ( em )
Oh HanBin ( em )
BonHyuk...
giọng nói đó không lớn, không mạnh nhưng giữa gió tuyết gào thét, nó lại như một ngọn đèn le lói giữa ngày đông
giữa làng sương mù trắng xóa, Oh HanBin xuất hiện
cậu vẫn gầy như xưa, mái tóc đen rối tung vì gió, vai khoác tấm áo choàng mỏng không đủ che cái lạnh cắt da nơi đỉnh tuyết
Koo BonHyuk ( hắn )
Koo BonHyuk ( hắn )
" bao năm vẫn gầy như thế.."
nhưng đôi mắt ấy, vẫn sáng, vẫn ấm như ngọn lửa âm ỉ cháy trong tàn tro của thế gian điêu tàn
Koo BonHyuk ( hắn )
Koo BonHyuk ( hắn )
đệ..
Koo BonHyuk ( hắn )
Koo BonHyuk ( hắn )
sao lại ở đây
Oh HanBin ( em )
Oh HanBin ( em )
đệ không ở đây thì ở đâu được chứ..
Oh HanBin ( em )
Oh HanBin ( em )
chỉ là đệ đã đến muộn rồi...( ánh mắt mang máng nổi buồn)
cậu bước thêm từng bước về phía hắn, mỗi bước đều in lại 1 dấu giày trên tuyết
Oh HanBin ( em )
Oh HanBin ( em )
nếu thiên hạ phản huynh ( đừng lại trước mặt hắn)
Koo BonHyuk ( hắn )
Koo BonHyuk ( hắn )
..( ngước lên)
Oh HanBin ( em )
Oh HanBin ( em )
thì đệ sẽ đi cùng huynh, dù là đỉnh Tuyết Linh này
Oh HanBin ( em )
Oh HanBin ( em )
hay vực sâu vạn dặm, đệ cũng sẽ không để huynh 1 mình
hắn nhìn cậu, thật lâu
lần đầu tiên, sau tất cả, ánh mắt ấy thoáng run rẩy
rồi hắn cuối đầu, giấu đi 1 giọt lệ vừa kịp trào ra khóe mắt
Oh HanBin ( em )
Oh HanBin ( em )
trước kia huynh không một mình, bây giờ cũng thế
Oh HanBin ( em )
Oh HanBin ( em )
tất cả họ đều đi rồi, ta sẽ cùng huynh trả thù cho họ..
Koo BonHyuk ( hắn )
Koo BonHyuk ( hắn )
đệ không biết mình đang chọn gì đâu...
Koo BonHyuk ( hắn )
Koo BonHyuk ( hắn )
ta không còn là người của hôm qua
Koo BonHyuk ( hắn )
Koo BonHyuk ( hắn )
không có giang sơn, không có tôn nghiêm
Koo BonHyuk ( hắn )
Koo BonHyuk ( hắn )
chỉ còn một thân tội lỗi và cái tên bị nguyền rủa
Oh HanBin ( em )
Oh HanBin ( em )
thì sao..
Koo BonHyuk ( hắn )
Koo BonHyuk ( hắn )
..
Oh HanBin ( em )
Oh HanBin ( em )
ta cũng không còn gì cả
Oh HanBin ( em )
Oh HanBin ( em )
chỉ còn huynh thôi..
Oh HanBin ( em )
Oh HanBin ( em )
người duy nhất ta có thể dưa vào bây giờ
Koo BonHyuk ( hắn )
Koo BonHyuk ( hắn )
cái gì chứ..
Koo BonHyuk ( hắn )
Koo BonHyuk ( hắn )
chuyện..chuyện này là sao
Oh HanBin ( em )
Oh HanBin ( em )
gia đình ta bị hại ch.ết hết rồi..( rơi nước mắt)
Oh HanBin ( em )
Oh HanBin ( em )
gia đình huynh...cũng đã bị triều đình xử chém vào tối qua hết rồi...hức
Koo BonHyuk ( hắn )
Koo BonHyuk ( hắn )
tại sao...
Koo BonHyuk ( hắn )
Koo BonHyuk ( hắn )
tại sao chứ..( bàng hoàng)
Oh HanBin ( em )
Oh HanBin ( em )
cho nên..bây giờ ta chỉ còn huynh thôi
Oh HanBin ( em )
Oh HanBin ( em )
chúng ta phải sống để báo thù cho mọi người..( đưa tay ra)
Oh HanBin ( em )
Oh HanBin ( em )
huynh..đi cùng ta chứ..
hắn nhìn đôi bàn tay đó, nó nhỏ, lạnh, nhưng lại run rẩy vì quyết tâm không phải sợ hãi
Koo BonHyuk ( hắn )
Koo BonHyuk ( hắn )
được..ta cũng chỉ còn có đệ..( nắm lấy)
một cái nắm tay, không lời hứa, không có ràng buộc nhưng vững chắc hơn bất cứ lời thề nào từng được tuyên đọc nơi đại điện
phía sau họ, đỉnh Tuyết Linh vẫn gào thét trong cơn bão tuyết
nhưng trong lòng hai người, đã có một ngọn gió khác nổi lên lặng lẽ và kiên định
Oh HanBin ( em )
Oh HanBin ( em )
mọi người..chúng ta không thể chôn cất mọi người tử tế được..
Oh HanBin ( em )
Oh HanBin ( em )
huynh hiện tại đang bị thương..ta không thể náng lại lâu hơn
Oh HanBin ( em )
Oh HanBin ( em )
nếu như có ai tốt bụng chôn cất tất cả..thì hãy cảm ơn họ giúp ta nhé..
Oh HanBin ( em )
Oh HanBin ( em )
sau này bọn ta nhất định sẽ trở lại..( mỉm cười )
Koo BonHyuk ( hắn )
Koo BonHyuk ( hắn )
..
Koo BonHyuk ( hắn )
Koo BonHyuk ( hắn )
tạm biệt..
cứ thế, nói xong cậu liền dìu hắn rời đi bỏ lại lưng đỉnh núi đầy đau thương này
cùng 1 đời huy hoàng đã hóa tro tàn
từ nay không còn có vị tướng quân trẻ tuổi trăm trận trăm thắng chỉ còn 1 Koo BonHyuk
cũng không còn 1 thế tử gia nho nhã, điềm đạm, nhẹ nhàng chỉ còn 1 Oh HanBin
cả hai đều mang trong mình mối hận thấu gan thấu thịt khi chứng kiến gia đình, bằng hữu hay những thủ hạ trung thành dần nằm xuống
..
..
..
________________
lan tinh
lan tinh
heloo
lan tinh
lan tinh
chuyện là tôi bị mất điện thoại mấy thơ ạ😢
lan tinh
lan tinh
mãi mới đăng nhập lại acc này được nên giờ mới đăng truyện cho mọi người được
lan tinh
lan tinh
thông cảm thông cảm nhe

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play