#| CapRhy | Nợ Máu, Nợ Tình.
Chương 2: Ánh Mắt Khó Quên.]
Khuôn viên Học viện Vạn Thanh vào chiều muộn dường như tĩnh lặng hơn thường lệ. Những đám mây xám nặng phủ lên cả bầu trời như một lời cảnh báo mơ hồ về một cơn bão không tên. Ở tầng năm của thư viện cổ, nơi ánh sáng mờ nhòe chẳng thể chạm tới góc sâu nhất, có một người ngồi đó, đơn độc và tĩnh lặng như một lưỡi dao được giấu kỹ.
Cậu khoác lên người bộ đồng phục học sinh một cách gọn gàng đến mức máy móc. Cà vạt thắt đúng vị. Cổ áo kéo cao, tay cầm quyển sách dày cộp mở ở trang giữa, mắt thì không hề đọc lấy một dòng.
Tiếng bước chân vang lên nhẹ, nhưng sắc như dao cắt trong không khí. Quang Anh khẽ nghiêng đầu. Không cần nhìn, cậu đã biết ai sắp bước vào góc yên tĩnh ấy.
Không cần giới thiệu. Không cần ánh đèn nào rọi tới. Người như hắn đi đến đâu, không khí quanh hắn tự khắc sẽ thay đổi.
Quang Anh lặng lẽ quan sát qua hàng mi cụp xuống.
Áo sơ mi đen được xắn tay lên một cách hờ hững. Ánh mắt mang theo sự uể oải pha chút lạnh lẽo. Tay cầm ly cà phê giấy, hắn đặt người xuống ghế như thể cả thế giới này là phòng khách nhà mình.
#𝑯𝑫𝑫 - Duc Duy |Hắn|
:“Thư viện bây giờ đông người thật đấy.”
#𝑯𝑫𝑫 - Duc Duy |Hắn|
[Đức Duy lên tiếng, giọng khàn và lười biếng, như thể chán tất cả.]
:“Chọn mãi mới được cái góc vắng người này.”
Quang Anh không đáp. Tay vẫn lật sách, mắt vẫn không chớp. Như thể sự hiện diện của Đức Duy chỉ là một cơn gió thoảng qua.
Nhưng… chính sự im lặng ấy lại khiến người khác chú ý.
Đức Duy nhìn sang. Ánh mắt hắn dừng lại ở Quang Anh thêm vài giây hơn bình thường.
Cậu đẹp theo kiểu lạnh lùng. Không cố gắng, không phô trương. Đôi mắt đen láy, da trắng gần như trong suốt. Giống một đóa hoa bị bỏ quên trong mùa đông, sẵn sàng khô héo nhưng không chịu gục ngã.
#𝑯𝑫𝑫 - Duc Duy |Hắn|
[Đức Duy đột nhiên buông một câu.]
:“Lần đầu tiên thấy người đọc Chính trị và Cơ chế quyền lực mà không ngủ gục sau ba phút.”
#𝑵𝑸𝑨- Quang Anh |Cậu|
[Cậu không quay đầu, nhưng cuối cùng cũng khẽ đáp.]
:“Người ngủ gục thường là người không hiểu mình đang đứng ở đâu.”
#𝑯𝑫𝑫 - Duc Duy |Hắn|
[Hắn ta hơi nhướn mày, nở một nụ cười nhạt.]
:“Tôi đứng ở đỉnh Kim Tự Tháp. Có gì cần hiểu thêm nữa?.”
#𝑵𝑸𝑨- Quang Anh |Cậu|
[Quang Anh khép sách lại, đặt nhẹ lên bàn.]
:“Thế thì càng nên đọc.”
#𝑵𝑸𝑨- Quang Anh |Cậu|
:“Kẻ ở trên cùng thường là người bị kéo xuống nhanh nhất.”
Lần này, ánh mắt Đức Duy hẳn đã dừng lại lâu hơn.
#𝑯𝑫𝑫 - Duc Duy |Hắn|
:“…Tôi không biết cậu là ai, nhưng thú vị đấy.
Quang Anh nghiêng đầu, lần đầu nhìn thẳng vào hắn.
#𝑵𝑸𝑨- Quang Anh |Cậu|
:“Một kẻ từng mất tất cả, thường không còn hứng thú với việc gây ấn tượng.”
#𝑯𝑫𝑫 - Duc Duy |Hắn|
:“Tên gì?.”
Tại sao lại hỏi thêm lần nữa, vì cậu cũng chẳng quang trọng mấy để hắn nhớ tới từ lần đó. Đã khá lâu không gặp lại, gương mặt là thứ hắn nhớ man mán.
#𝑵𝑸𝑨- Quang Anh |Cậu|
:“Quang Anh.”
Một lời đáp ngắn gọn. Không cần thêm họ. Không muốn thêm chi tiết.
Đức Duy cười. Nụ cười mang hơi thở nguy hiểm.
#𝑯𝑫𝑫 - Duc Duy |Hắn|
:“Còn tôi – Hoàng Đức Duy. Rất tiếc nếu sau này chúng ta ghét nhau.”
Quang Anh lặng đi một nhịp. Mắt cậu cụp xuống.
#𝑵𝑸𝑨- Quang Anh |Cậu|
:'Tôi biết. Từ lâu lắm rồi. Ghét đến mức chỉ muốn anh biến mất khỏi thế giới này.'
Nhưng ngoài mặt, cậu chỉ đáp.
#𝑵𝑸𝑨- Quang Anh |Cậu|
:“Cũng có thể chúng ta không đủ quan trọng để ghét nhau.”
Tối đó – tại phòng Quang Anh.
Cậu mở laptop. Hàng loạt hình ảnh, sơ đồ, bài báo hiện lên. Nhưng lần này, ở giữa màn hình, là một đoạn clip trích từ camera mờ cũ, quay lại cảnh một người phụ nữ ôm đứa trẻ, bị bắn ngay trước cửa nhà.
Góc quay rất thấp. Không nhìn rõ mặt kẻ nổ súng. Nhưng giọng nói sau phát súng thì rõ ràng.
> “Xử lý sạch. Không để lại dấu vết. Đây là lệnh của ông Kỳ.”
Tai vẫn nghe tiếng gió mùa đông thổi ngoài cửa kính, nhưng trong tim… chỉ có tiếng vọng rỗng của quá khứ.
#𝑵𝑸𝑨- Quang Anh |Cậu|
:“Hoàng Đức Duy, tôi sẽ khiến anh mở lòng với tôi… rồi chính tay tôi sẽ khiến trái tim đó vỡ nát. Như cái cách anh và cha anh đã làm với tôi năm ấy.”
Comments
꩜ .ᐟᴡ‘ᴄʜᴏɴɴ ⌗ᶻ 𝗓 𐰁 .ᐟ
cái này mà ko xh thì tht là lãng phí..
2025-05-05
2
𝐀𝐱_𝐓𝐝𝐝 ` 爱
chậm chạp..🐢 muộn oàii.
2025-05-05
1
Peppa🤓🐽
làm này lâu hog bà ^^
2025-05-09
1