Chương 5: Dưới Lớp Vỏ Bọc Hoàn Hảo.]

_____________
NovelToon
Nguyễn Quang Anh không đến trễ, cũng chẳng đến sớm. Cậu luôn đúng giờ, từng bước đi, từng cử chỉ đều mang theo một sự tính toán lạnh lùng như thể không để bất kỳ sai sót nào lọt qua ánh nhìn của người khác – hoặc của chính cậu.
Cậu gõ cửa phòng giám đốc. Hai tiếng gõ dứt khoát.
#𝑵𝑸𝑨- Quang Anh |Cậu|
#𝑵𝑸𝑨- Quang Anh |Cậu|
:“Tôi vào.” [Giọng nói vang lên ngay sau đó, không cần chờ đợi hồi đáp.]
Hắn – Hoàng Đức Duy – ngồi ở bàn làm việc như mọi ngày, thản nhiên như một tượng đá giữa ánh sáng ban sớm. Hắn không ngẩng lên khi cậu bước vào, chỉ đặt bút xuống, hơi nghiêng đầu một chút, đủ để biết người vừa đến là ai.
#𝑵𝑸𝑨- Quang Anh |Cậu|
#𝑵𝑸𝑨- Quang Anh |Cậu|
“Tài liệu báo cáo tài chính.” [Cậu nói, giọng đều đều, không biểu cảm. Cậu đặt xấp giấy in lên bàn gỗ, gọn gàng đến mức có thể nhìn thấy sự tỉ mỉ trong từng động tác.]
Hắn cầm lấy, giở từng trang. Im lặng.
NovelToon
Cậu không nói thêm. Hắn cũng chẳng khen, chẳng chê. Không khí trong phòng chỉ còn tiếng giấy lật qua từng tờ như tiếng dao cắt vào mặt nước.
Cuối cùng, hắn lên tiếng, giọng lười biếng như thể nói ra chỉ để phá tan sự im lặng.
#𝑯𝑫𝑫 - Duc Duy |Hắn|
#𝑯𝑫𝑫 - Duc Duy |Hắn|
:“Tôi vẫn chưa hiểu tại sao cậu luôn làm đúng mọi thứ.”
#𝑵𝑸𝑨- Quang Anh |Cậu|
#𝑵𝑸𝑨- Quang Anh |Cậu|
“Tôi không thấy có lý do để làm sai.” [Quang Anh đáp ngay, ánh mắt không dao động.]
#𝑵𝑸𝑨- Quang Anh |Cậu|
#𝑵𝑸𝑨- Quang Anh |Cậu|
:“Hoặc nếu có, tôi chưa được dạy cách sai.”
Hắn bật cười khẽ, một âm thanh thấp, không vui vẻ gì mấy.
#𝑯𝑫𝑫 - Duc Duy |Hắn|
#𝑯𝑫𝑫 - Duc Duy |Hắn|
[Hắn ngẩng đầu, ánh mắt chạm vào ánh nhìn lạnh lẽo của người đối diện.] :“Cậu thông minh quá mức.”
#𝑯𝑫𝑫 - Duc Duy |Hắn|
#𝑯𝑫𝑫 - Duc Duy |Hắn|
:“Đôi khi tôi thấy khó chịu với những kẻ thông minh.”
#𝑵𝑸𝑨- Quang Anh |Cậu|
#𝑵𝑸𝑨- Quang Anh |Cậu|
:“Tôi không quan tâm anh có khó chịu không.”
#𝑵𝑸𝑨- Quang Anh |Cậu|
#𝑵𝑸𝑨- Quang Anh |Cậu|
[Quang Anh vẫn giữ nguyên nét mặt.] :“Tôi đến đây để làm việc, không phải để làm anh hài lòng.”
Một khoảng lặng rất ngắn. Hắn nhìn cậu, ánh nhìn trở nên sâu hơn, như muốn xuyên thủng bức tường vô hình đang dựng quanh con người trước mặt.
#𝑯𝑫𝑫 - Duc Duy |Hắn|
#𝑯𝑫𝑫 - Duc Duy |Hắn|
:“Cậu thật sự không còn quan tâm đến suy nghĩ của tôi?.” [Hắn nhướng mày, thoáng có chút hứng thú len vào giọng nói.]
Một loại lạc mềm buộc chặt, không cần dùng quá nhiều "sức lực".
#𝑵𝑸𝑨- Quang Anh |Cậu|
#𝑵𝑸𝑨- Quang Anh |Cậu|
:“Tôi không quan tâm đến bất kỳ ai, nếu điều đó không nằm trong mục tiêu tôi phải hoàn thành.”
#𝑯𝑫𝑫 - Duc Duy |Hắn|
#𝑯𝑫𝑫 - Duc Duy |Hắn|
“:Cả tôi cũng vậy?.”
#𝑵𝑸𝑨- Quang Anh |Cậu|
#𝑵𝑸𝑨- Quang Anh |Cậu|
[Quang Anh mím môi. Rồi đáp, không ngập ngừng] :“Đặc biệt là anh.”
Câu nói như một nhát dao lạnh, sắc và dứt khoát. Duy hơi ngả lưng ra sau ghế, chống tay lên thành ghế, ánh mắt hắn vẫn không rời khỏi cậu.
#𝑯𝑫𝑫 - Duc Duy |Hắn|
#𝑯𝑫𝑫 - Duc Duy |Hắn|
:“Vậy... tại sao cậu lại tình nguyện về muộn ở viện ngày hôm qua?.”
#𝑵𝑸𝑨- Quang Anh |Cậu|
#𝑵𝑸𝑨- Quang Anh |Cậu|
:“Tôi có việc phải làm.”
#𝑯𝑫𝑫 - Duc Duy |Hắn|
#𝑯𝑫𝑫 - Duc Duy |Hắn|
:“Tôi không hỏi lý do.” [Hắn ngắt lời, ngữ điệu trượt xuống một nấc.]
#𝑯𝑫𝑫 - Duc Duy |Hắn|
#𝑯𝑫𝑫 - Duc Duy |Hắn|
:“Tôi chỉ nói, sao cậu về muộn.”
#𝑵𝑸𝑨- Quang Anh |Cậu|
#𝑵𝑸𝑨- Quang Anh |Cậu|
[Cậu im lặng một nhịp, rồi đáp. ] :“Tôi không nghĩ thời gian rời khỏi đây lại là thứ anh có quyền kiểm soát.”
#𝑯𝑫𝑫 - Duc Duy |Hắn|
#𝑯𝑫𝑫 - Duc Duy |Hắn|
:“Nhưng tôi là người kiểm soát tất cả những gì liên quan đến viện. [Hắn nhún vai.]
#𝑯𝑫𝑫 - Duc Duy |Hắn|
#𝑯𝑫𝑫 - Duc Duy |Hắn|
:“Tôi có quyền quan tâm.”
#𝑵𝑸𝑨- Quang Anh |Cậu|
#𝑵𝑸𝑨- Quang Anh |Cậu|
:“Quan tâm?” [Quang Anh bật cười nhẹ, tiếng cười không mang màu sắc cảm xúc.]
#𝑵𝑸𝑨- Quang Anh |Cậu|
#𝑵𝑸𝑨- Quang Anh |Cậu|
:“Nếu vậy thì anh nên điều chỉnh cách quan tâm của mình. Vì nó đang khiến tôi thấy phiền.”
Lần đầu tiên, nụ cười nơi khóe môi hắn chùng xuống. Hắn không đáp lại ngay. Chỉ nhìn cậu lâu hơn, như thể đang phân tích từng biểu cảm dù nhỏ nhất để hiểu điều gì đang diễn ra trong đầu người thanh niên này. Nhưng Quang Anh không để lộ một khe hở nào. Cậu đứng thẳng, thản nhiên như thể những lời vừa nói chỉ là phản xạ tự nhiên, không cần suy nghĩ.
#𝑵𝑸𝑨- Quang Anh |Cậu|
#𝑵𝑸𝑨- Quang Anh |Cậu|
:“Tôi xong việc rồi.” [Quang Anh nói, nhẹ nhàng nhưng dứt khoát.]
#𝑵𝑸𝑨- Quang Anh |Cậu|
#𝑵𝑸𝑨- Quang Anh |Cậu|
:“Nếu anh không cần gì thêm, tôi xin phép.”
Hắn gật đầu rất chậm. Cậu quay đi, bước ra khỏi phòng mà không nhìn lại.
Cánh cửa khép lại. Trong phòng, Duy vẫn ngồi đó, ánh mắt dừng trên tập tài liệu. Hắn ta cầm bút lên, nhưng chẳng viết tiếp gì. Bên dưới lớp hoàn hảo kia, có điều gì đó đang len vào – không phải rung động. Chỉ là một chút tò mò, và chút hứng thú với một người khó chịu... đúng kiểu hắn không thích, nhưng không thể không để mắt tới.
[Kết Thúc Chương 5.]
Hot

Comments

꩜ .ᐟᴡ‘ᴄʜᴏɴɴ ⌗ᶻ 𝗓 𐰁 .ᐟ

꩜ .ᐟᴡ‘ᴄʜᴏɴɴ ⌗ᶻ 𝗓 𐰁 .ᐟ

hân ơi lộn đkoo =)))

2025-05-06

2

𝐀𝐱_𝐓𝐝𝐝 ` 爱

𝐀𝐱_𝐓𝐝𝐝 ` 爱

toàn h tôi đi học😭.

2025-05-06

2

#hamnii.ʟᴏᴠᴇʟʏ˖

#hamnii.ʟᴏᴠᴇʟʏ˖

Trễ rồi 😭...

2025-05-06

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play