Thành kiến

Tháng Ba về, trời chớm nắng, những cụm hoa sứ trắng muốt chen nhau nở rộ trước hiên nhà ông Lý trường Lê. Lúc này cô hai Hằng, cũng khi kiểm tra xong sổ sách trong ngày liền vội vã xuống bếp kiểm tra cơm nước cho cữ trưa.
Lê Ngọc Minh Hằng
Lê Ngọc Minh Hằng
Thằng Tý đâu sao trưa chờ trưa chật rồi mà vẫn chưa chuẩn bị cơm nước cho ông bà?
Minh Hằng chống tay lên cửa, dáng người nhỏ nhắn nhưng thướt tha như sương mai, giọng nói nhẹ nhàng nhưng đủ vang vọng ra sân
Thằng Tý
Thằng Tý
Dạ, cô ơi, cô ơi…
Thằng Tý đang bổ củi, mồ hôi nhễ nhại vội vã chạy vào
Lê Ngọc Minh Hằng
Lê Ngọc Minh Hằng
Ai đánh mà mày phải vội
Thằng Tý
Thằng Tý
Hì hì con xin lỗi
Lê Ngọc Minh Hằng
Lê Ngọc Minh Hằng
Nói cô nghe sao giờ này chưa chuẩn bị cơm nước cho ông bà?
Thằng Tý
Thằng Tý
Cô ơi cô quên rồi à, nay ông bà lên tỉnh để đi ăn đám lớn của quan trên. Đi ba ngày lận.
Thằng Tý vừa gãi đầu vừa cười hì hì. Người nó nhỏ con, đen nhẻm nhưng việc lớn bé gì trong nhà nó cũng không ngại làm nên cô Hai thương nó lắm. Nó còn được cô hai Hằng cưu mang trong một lần suýt bị người ta đánh chết ở chợ nên lúc nào cũng một mực đi theo cô từ đó tới giờ
Lê Ngọc Minh Hằng
Lê Ngọc Minh Hằng
Ờ ha, ông bà dặn mà cô quên. Thế cô út đâu? Sáng giờ cô không có nghe tiếng nó
Thằng Tý
Thằng Tý
Dạ, cô út đi mua sắm với cô Huệ Phương nên nên….
Thằng Tý lắp bắp khi nhìn thấy cái chau mày khẽ khàng của cô hai.
Lê Ngọc Minh Hằng
Lê Ngọc Minh Hằng
Con bé này, không biết học hành đến đâu mà chỉ thấy ham chơi
Thằng Tý
Thằng Tý
C cô cô ơi, con dọn cơm cho cô nha. Cũng trưa rồi
Thằng Tý nhanh nhảu đưa chuyện,
Lê Ngọc Minh Hằng
Lê Ngọc Minh Hằng
Ừ thôi, dọn cơm cho cô, chiều cô còn phải ra xưởng. Con Dậu về kêu nó chiều nay đi với cô
Thằng Tý
Thằng Tý
Trời, cô lại ra xưởng chi. Sáng giờ cô đã lo sổ sách đồng áng rồi, cô để bà quản lo nay cô nghỉ đi, con sợ cô vất vả
Lê Ngọc Minh Hằng
Lê Ngọc Minh Hằng
Không nghỉ được, đợt này hàng hóa về nhiều, nhiều quan lớn cũng đặt vải, cần phải kiểm tra kỹ. Một mình bà quản làm sẽ làm không xuể.
Cô hai Hằng là vậy đó. Không chỉ xinh đẹp nhất vùng mà còn rất chăm chỉ, tháo vát. Kể từ khi mới lớn cô đã phụ giúp cha lo sổ sách đồng áng, phụ giúp mẹ công việc ở xưởng vải. Cô giàu có, xinh đẹp nhưng không hề kiêu căng, ai gặp khó cô mà thấy cô đều giúp, nên cả làng này ai cũng yêu mến cô hai Hằng.
Cô hai cũng đẹp như cái tên của cô vậy Lê Ngọc Minh Hằng, cao quý, sáng trong như ngọc.
Trai trong vùng chết mê chết mệt cô, tháng nào cũng có người mang sính lễ đến hỏi cưới nhưng đều bị cô từ chối vì trong lòng cô có người thương rồi.
Mới ngồi xuống mâm cơm thì trước cổng nhà cô một chiếc Citroen đen bóng đậu xịch trước cửa nhà cô, lần nào cũng khiến người ta phải trầm trồ.
Đồng Ánh Quỳnh
Đồng Ánh Quỳnh
Cô hai, cô cơm nước gì chưa?
Từ xe, một dáng người cao ráo, tóc búi gọn gàng, mặc áo corset đỏ rực bước ra, mùi nước hoa nồng nặc cả sân, tự nhiên tiến thẳng đến chỗ cô hai Hằng.
Còn ai khác cô út cưng nhà Hội đồng Đồng giàu nhất cái làng này. Đi du học Pháp mấy năm, về lại mải chơi trên thành phố. Ông Hội đồng Đồng do quá nhớ con bèn bày mưu ốm nặng cô mới chịu về.
Đi xa làng lâu năm lại là cậu ấm cô chiêu nên trong làng cũng có nhiều tin đồn thất thiệt về cô. Người ta kể cô đi xe độc mã, mặc đồ lối Tây, tính tình quái lạ, nói chuyện ngang hàng với cả quan trên nên ai gặp cũng có chút e dè
Lê Ngọc Minh Hằng
Lê Ngọc Minh Hằng
Cô ba Đồng lại tới đây có chuyện gì vậy đa?
Đồng Ánh Quỳnh
Đồng Ánh Quỳnh
Hì hì, sáng nay lên huyện tiện mua cho cô 1 ít bánh tét với cầm ít quà sang cho cô út.
Lê Ngọc Minh Hằng
Lê Ngọc Minh Hằng
Trời, thôi cô cầm về đi, tui không dám nhận. Ngày nào cô cũng cầm quà cáp sang.
Đồng Ánh Quỳnh
Đồng Ánh Quỳnh
Có gì đâu, chỉ là đòn bánh tét thôi với ít bánh kẹo cho mấy đứa nhỏ thôi. Tấm lòng của tôi chẳng lẽ cô lại nỡ từ chối sao?
Minh Hằng nhìn thấy Đồng Ánh Quỳnh lại trở nên chán ghét.
Ánh Quỳnh kể từ khi bị cha giả ốm gọi về liền chán nản vì không được đi chơi, luôn kiếm cớ 1-2 hôm về lại Sài Gòn. Một hôm cô được ông Hội nhờ sang nhà Lý trưởng lấy miếng vải tặng quan trên. Vừa đúng sang thì gặp cô hai Hằng đang chăm chú sổ sách, mái tóc vấn gọn gàng, mặc chiếc áo ba ba màu hồng gấm vừa đáng yêu vừa nghiêm nghị liền trúng tiếng sét ái tình.
Cô út Đồng đi đông đi tây, quen qua đường cũng nhiều kiểu phụ nữ nhưng chưa từng ai hấp dẫn cô như Minh Hằng. Làn da trắng mịn, dáng người nhỏ nhắn mềm mại như nước đặc biệt là đôi má phúng phính nhìn chỉ muốn hôn.
Thằng Tý
Thằng Tý
Đúng rồi đó cô, có đòn bánh tét hà cô nhận cho cô ba vui
Lê Ngọc Minh Hằng
Lê Ngọc Minh Hằng
Thôi được rồi, cảm ơn cô, thằng tý cầm vào trong nhà
Cô hai Hằng liếc thằng tý 1 cái, bình thường cô hiền lắm mà cứ gặp cô ba Đồng là cô hai lại thay tính đổi nết khiến thằng Tý không dám nói thêm câu nào.
Lê Ngọc Minh Hằng
Lê Ngọc Minh Hằng
Không biết hôm nay mẫu vải của bên tôi lại gặp trục trặc chi khiến cô ba Đồng lại đích thân sang đây?
Đồng Ánh Quỳnh
Đồng Ánh Quỳnh
Hì hì, đâu có đâu, tôi sang đây thăm cô thôi à. Chả lẽ cô không vui khi thấy tôi sao
Kể từ hôm đó, cô ba Đồng chẳng màng quán xá ham chơi trên Sài Gòn nữa mà ngày nào cũng kiếm cớ cắm cọc ở nhà ông Lý trưởng. Hết chê vải cứng đến đòi đổi màu khiến Minh Hằng phát khổ sở. Mà lần nào cũng phải đích thân Ánh Quỳnh sang lấy.
Bình thương cô hai hiền lắm, gặp ai cũng tươi cười, nhỏ nhẹ. Nhưng ngày nào cũng bị cô ba Đồng quấy phá lại thêm những tin đồn thổi không hay khiến Minh Hằng trong lòng thành kiến không hề nhẹ.
Lê Ngọc Minh Hằng
Lê Ngọc Minh Hằng
Nếu cô không có chuyện gì thì mời cô xơi nước rồi về cho. Nay tui nhiều công chuyện lắm, chiều phải xuống xưởng phải đăng đăng đê đê công chuyện không có đùa giỡn được với cô.
Lê Thy Ngọc
Lê Thy Ngọc
Ah! Chị Quỳnh!!!
Đồng Ánh Quỳnh chưa kịp trả lời thì đã thấy cô út Thy Ngọc hớn hở chạy vào
Đồng Ánh Quỳnh
Đồng Ánh Quỳnh
Thy ngốc! Đi đâu về đó. Không nghe tiếng em hơi buồn đó đa
Lê Thy Ngọc
Lê Thy Ngọc
Em đi mua sắm với Huệ Phương! Chị xem em mua được chiếc váy này có đẹp không?
Đồng Ánh Quỳnh
Đồng Ánh Quỳnh
Đẹp lắm, vậy là rất hợp với chai nước hoa này rồi.
Ánh Quỳnh lôi từ trong túi ra một chai nước hoa mang từ bên Pháp đưa cho Thy Ngọc
Lê Thy Ngọc
Lê Thy Ngọc
Ahhh! Chị Quỳnh là nhất
Lê Ngọc Minh Hằng
Lê Ngọc Minh Hằng
E hèm!!
Cả hai gặp gỡ nói chuyện rôm rả như quên mất sự tồn tại của cô hai Hằng.
Lê Ngọc Minh Hằng
Lê Ngọc Minh Hằng
Út, đi chơi sao không hai một tiếng? Còn nữa lễ nghĩa đâu sao gọi cô ba Đồng như vậy?
Lê Ngọc Minh Hằng
Lê Ngọc Minh Hằng
Còn cô ba, tui nói rồi. Cô đừng tặng con út nhà tôi nữa, nó cứ nhận quà của cô thành quen rồi lại ham chơi đua đòi.
Minh Hằng bỗng xả 1 tràng tới hai người đối diện.
Lê Thy Ngọc
Lê Thy Ngọc
Thôi mà hai, em xin lỗi, sáng nay đi vội quá em quên không nói hai
Lê Thy Ngọc
Lê Thy Ngọc
Với lại chị Quỳnh.. cô ba Đồng cũng đâu phải ngày nào cũng tặng em quà. Hai biết em cũng thích mờ, cái này mang từ tận bên bển về đó.
Đồng Ánh Quỳnh
Đồng Ánh Quỳnh
Tui cũng có một chai tặng cô.
Lê Ngọc Minh Hằng
Lê Ngọc Minh Hằng
Thôi được rồi, chỉ lần này nữa thôi đó nhé. Mau vô ăn rồi còn nghỉ ngơi.
Lê Thy Ngọc
Lê Thy Ngọc
Chị Hai là nhất!
Cô út Thy Ngọc cũng xinh đẹp chẳng kém gì Minh Hằng. Thế nhưng tính tình cô út lại vui vẻ, hoạt bát và có phần phóng khoáng nên cô rất thần tượng Đồng Ánh Quỳnh.
Thy Ngọc luôn ước ao một ngày có thể được tự do, mặc kệ thiên hạ mà sống như cô út Đồng. Chưa kể cô út Đồng lại ăn mặc sành điệu, cái gì cũng biết nên cô út lại càng yêu thích. Trái ngược hẳn với tâm tính của chị hai.
Đồng Ánh Quỳnh
Đồng Ánh Quỳnh
Thôi, không đùa với cô nữa. Nay tôi qua muốn bàn chuyện làm ăn.
Đồng Ánh Quỳnh
Đồng Ánh Quỳnh
Tôi muốn mở tiệm quần áo trên Sài Gòn, nên muốn nhập vải bên nhà ông Lý.
Lê Ngọc Minh Hằng
Lê Ngọc Minh Hằng
Cô ba đừng trêu tui nữa
Đồng Ánh Quỳnh
Đồng Ánh Quỳnh
Tôi không đùa với cô Hai. Tôi muốn làm ăn kinh doanh thêm, cho mấy đứa nhỏ có thêm công ăn việc làm.
Lê Ngọc Minh Hằng
Lê Ngọc Minh Hằng
Sao cô lại nhờ tôi chứ?
Đồng Ánh Quỳnh
Đồng Ánh Quỳnh
Trời, xưởng vải to nhất cái làng này là của ông Lý trưởng tôi không đặt vấn đề với cô thì với ai. Với lại, thời gian qua cô cũng rất kiên nhẫn, giới thiệu tôi nhiều loại vải, chứng tỏ cô rất am hiểu. Tôi cũng cần người tin tưởng để làm ăn.
Suy nghĩ một hồi lâu, Minh Hằng cũng dịu lại.
Lê Ngọc Minh Hằng
Lê Ngọc Minh Hằng
Thôi được rồi, tôi sẽ suy nghĩ và bàn với cha tôi.
Đồng Ánh Quỳnh
Đồng Ánh Quỳnh
Cảm ơn cô Hai. Giờ tôi không làm phiền giấc trưa của cô nữa. Mai có việc tôi lại ghé.
Đồng Ánh Quỳnh bước lên xe, tay cầm chiếc quạt phe phẩy ra khỏi nhà ông Lý trưởng mà vui như mở cờ trong bụng. Thế là lại thêm một bước gần Minh Hằng
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play