[HieuGav][HieuAn] Huyết Ước
Chap 4: Rút Hồn
Căn phòng gỗ tắt đèn. Chỉ còn ánh sáng mờ từ mấy cây nến chập chờn phản chiếu lên những vách tường cũ kỹ, phủ đầy bùa chú. Mùi trầm cay nồng xộc lên mũi, gợi cảm giác nửa mê nửa tỉnh
Thành An đang vẽ một vòng chú giữa phòng, bằng mực đỏ. Tay cậu thon, từng nét vẽ uyển chuyển như múa. Trong khoảnh khắc ấy, An không còn là cậu con trai chủ tiệm vàng, mà như một thực thể sống giữa hai cõi. Đẹp và nguy hiểm đến lạ lùng
Hiếu đứng sau lưng, im lặng nhìn
Đặng Thành An
Bây giờ chỉ còn bước cuối
Minh Hiếu bước tới. Ánh nến lướt qua gò má hắn, hắt lên đường xương quai xanh rắn chắc bên dưới lớp áo sơ mi mỏng
Tràn Minh Hiếu
Có ba cách đúng không?
Đặng Thành An
Làm lễ, cắt máu và làm tình
Tràn Minh Hiếu
Tôi chọn cách thứ ba
An đứng yên, không phản đối, cũng không tỏ vẻ ngạc nhiên. Chỉ nhìn hắn, như chờ đợi hắn thật sự hiểu mình đang nói gì
Đặng Thành An
Anh chắc chứ?
Hiếu cười nhẹ, có gì đó rất đàn ông trong ánh mắt lúc này. Thứ trái ngược hoàn toàn với dáng run rẩy trước thế lực vô hình
Tràn Minh Hiếu
Dù sao thì cũng phải mất một phần linh hồn
Hắn cúi người, chạm nhẹ vào môi An
Tràn Minh Hiếu
Ít nhất thì…
Tràn Minh Hiếu
Tôi cũng được chọn cách mà mình nhớ suốt đời
Lời nói như tấm lưới chụp xuống. An không cười nhưng đôi mắt tối lại, rực như có lửa cháy bên trong
Trong giây tiếp theo, Hiếu kéo An vào vòng tay, môi họ chạm nhau dữ dội, không phải theo kiểu khao khát của những kẻ yêu nhau. Mà như hai thực thể mang đầy thương tích đang thử nuốt lấy nhau, bóp vụn những nỗi sợ, những câu hỏi, và cả lằn ranh đạo lý cuối cùng
Lưỡi An lướt qua môi dưới của Hiếu, kéo theo một tiếng rên trầm phát ra từ lồng ngực. Tay cậu trượt vào trong áo hắn, móng tay lạnh chạm da thịt nóng. Hiếu run lên, không phải vì sợ… mà vì quá sướng
Hiếu cúi xuống, hôn lên vai cậu một cái như dấu ấn. Cơ thể An run nhẹ, nhưng tay vẫn giữ lấy tấm bùa đỏ đã viết sẵn. Cậu bắt đầu niệm chú. Câu chú cổ xưa như máu loang trong tiếng rên bị nuốt vào cổ họng
Đặng Thành An
Nguyện đoạn niệm phàm, trích hồn đoạn cốt…
An run lên khi Hiếu lướt môi xuống xương quai xanh, đầu lưỡi nóng rực vẽ thành từng vòng, rồi bất ngờ cắn nhẹ một cái
An khép mắt, cắn răng chịu đựng cơn nóng lan khắp thân thể. Tay cậu run lên khi cầm lá bùa, miệng bắt đầu lầm rầm
Đặng Thành An
Tịnh tâm nhập giới, huyết dịch dung hồn, thần căn hoà hợp, linh khí quy hồi…
Nhưng lời vừa bật ra được một nửa, Hiếu đã đẩy mạnh hông vào giữa hai chân An
An rít lên, cả người cong lại, miếng bùa tuột khỏi tay, rơi xuống sàn nhà lạnh lẽo
Tràn Minh Hiếu
Sao không đọc tiếp đi
Hiếu liếm nhẹ môi, nhìn xuống cậu
An đỏ mặt, nhưng vẫn cố gắng nhặt lại lá bùa, lại bắt đầu đọc
Đặng Thành An
Vạn tà khứ hồi, linh hồn cố định, nhân thân bất phân… ah ưm~
Một cú thúc nhẹ nữa từ Hiếu, lần này có chủ đích, làm câu chú gãy đôi
An cố đẩy Hiếu ra, nhưng tay lại bị giữ chặt. Mắt hắn lúc này đỏ ngầu, không phải do tà, mà do dục
Tràn Minh Hiếu
Cứ đọc tiếp đi
Tràn Minh Hiếu
Anh không phiền em đâu
Đặng Thành An
Đ-để em đọc xong
Đặng Thành An
Xong rồi muốn rên thì em rên cho anh nghe
Hắn cúi sát, khẽ cắn vào vành tai, thì thầm
Tràn Minh Hiếu
Em mà đọc sai
Tràn Minh Hiếu
Anh lại phát điên mất
An nghiến răng. Mắt cậu hoe đỏ, tay run, môi mấp máy niệm chú nhưng câu chữ đứt quãng vì khoái cảm. Hắn không biết mỗi cú đẩy ấy vừa khiến cậu mất chú vừa khiến yêu khí xung quanh sôi sục hơn
Đặng Thành An
Hòa… h-hợp… quy… hồi…ưm~
Đặng Thành An
Âm dương giao hoà, huyết mạch tương dung, thần thức liên tâm…
Mỗi lần đọc thêm một câu, thân thể lại bị lay chuyển mạnh mẽ. Mỗi câu chú thành ra như một tiếng rên. Đến câu cuối, thì đầu đã gục xuống gối, hơi thở đứt quãng, mắt mờ đi
Đặng Thành An
…phù… phù hộ… ngh… a~
Miếng bùa cuối cùng rơi khỏi tay
Hiếu giữ chặt eo An, cúi xuống hôn lên giọt nước mắt sinh lý vừa tràn
Tràn Minh Hiếu
Em đọc tốt lắm
Hắn thì thầm, đẩy mạnh thêm một lần nữa
Tràn Minh Hiếu
Cái cơ thể này mới chính là yêu ma
Vừa dứt lời hắn phóng toàn bộ nòi giống vào cơ thể An. Em cũng không chịu được mà bắn tung toé lên bụng
Mỗi lời chú phát ra là một phần hồn bị cắt khỏi thể xác Hiếu dính chặt vào làn môi đỏ máu và hơi thở đứt quãng của An
Câu chú cuối cùng rời khỏi môi An như tiếng gió lướt qua nghĩa địa. Không gian yên lại trong một thoáng. Lửa nến tắt phụt. Làn khí đỏ hằn trong không trung, xoắn lại thành một vòng mờ rồi tan vào bùa chú rơi trên sàn nhà
An ngửa đầu ra sau, cả người run lên vì dư chấn. Đôi môi hé mở, ánh mắt nhòe nước. Một dòng máu mũi chảy xuống từ cánh mũi trái, đỏ tươi, nóng hổi
Hiếu vẫn đang giữ chặt cậu, nhưng khi thấy vệt máu ấy, ánh mắt hắn khựng lại
Tràn Minh Hiếu
E-em bị làm sao vậy?
An khẽ cười, tay run run lau mũi nhưng càng lau càng loang
Đặng Thành An
Không phải tại ai đó sao
Đặng Thành An
Em tính được hết
Đặng Thành An
Nhưng không tính được anh hăng như dậy
Hiếu cười khẽ, nhưng rồi lại nhíu mày lo lắng. Máu ở mũi An vẫn chảy rịn, môi cậu thì đỏ mọng, hai má ửng hồng vì kiệt sức và vì còn dư tàn dục
Tràn Minh Hiếu
Anh không cố ý
Tràn Minh Hiếu
Nhưng em như này…
Tràn Minh Hiếu
Ai mà kìm được
Minh Hiếu đưa tay quệt vệt máu đã khô trên mặt em rồi đưa lên miệng nếm
Đặng Thành An
Không sao đâu
Đặng Thành An
Còn phải đọc chú đưa hồn về hũ trấn
Vừa nói hắn vừa cúi người rê lưỡi dọc cổ An như một con rắn.
Đặng Thành An
Vừa rút hồn xong
Đặng Thành An
Em chưa hồi lại đủ pháp lực đâu… ưm
Tràn Minh Hiếu
Thì em cứ đọc đi
Hiếu hít sâu mùi tóc cậu, nụ cười vặn vẹo bên cổ
Tràn Minh Hiếu
Xem em chịu được bao lâu
Đêm đó, căn phòng như biến thành đàn tế, mà máu, mồ hôi và dục vọng là lễ vật. Cả hai đều không biết là trong khoảnh khắc đỉnh điểm của cuộc giao hoan, một vết nứt mờ đã xuất hiện nơi ranh giới giữa âm và dương
Đang nhìn họ từ khe nứt ấy
Con 🦔 xuất đầu lộ diện 😈
Chời oi t đang viết cái dì dãyyy
Con 🦔 xuất đầu lộ diện 😈
🙉🙉
Con 🦔 xuất đầu lộ diện 😈
Hư rồiii
Con 🦔 xuất đầu lộ diện 😈
Máa kể mà có tag 21+ t cũng tag
Con 🦔 xuất đầu lộ diện 😈
Viết dậy r qua app cam viết x10 sao t chịu nổi 🥹🥹
Comments
Hyunz
s bà nội này viết đc hay v tr
2025-05-12
3
Naa🎉
mê truyện cụa bà điên , toàn H+ kh🥰
2025-05-09
1
chillhershinygirl
chài ơi , đg ấy mà có ng nhìn , chịu sao mỗi🤡
2025-06-10
1