Chap 3

Chaeyoung dừng xe trước cửa căn hộ nhỏ hai tầng. Nơi họ cùng sống, Park không quay sang Dain, chỉ nói đủ nghe
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
Vào nhà thay đồ đi
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
Tối nay nói chuyện
Dain thở dài, mở cửa bước xuống nhưng trước khi đi, cô khẽ nói, nhỏ như một lời cảnh báo
Lee Dain - Cô -
Lee Dain - Cô -
Chị đừng tưởng chị là giáo viên rồi muốn dạy ai cũng được
Chaeyoung vẫn không quay đầu nhưng trong đáy mắt Park thứ ánh nhìn nghiêm nghị kia dường như đã pha lẫn một nét gì đó khác
Là sự lo lắng và một chút buồn không tên sao?
Lee Dain - Cô -
Lee Dain - Cô -
* đảo mắt, đi vào trước *
Trời vừa sụp tối, ánh hoàng hôn tan vào bầu trời xám sẫm nhẹ như tiếng thở dài của một ngày chậm chạp. Trong khu chung cư nhỏ nằm phía sau Đại học Seoul, cửa nhà khẽ mở ra, bóng hai người con gái chồng lên nhau trên nền gạch mát lạnh
Lee Dain là người vào trước, cô quăng chiếc cặp xuống ghế như thể ném luôn mọi quy tắc kỷ luật sang một bên
Lee Dain - Cô -
Lee Dain - Cô -
Thấy cái trường là đủ mệt rồi * lầm bầm *
Chaeyoung bước vào sau, đóng cửa nhẹ tay. Không cần nói nhiều, Park tháo đồng hồ đeo tay, cẩn thận để lên tủ cạnh kệ giày, rồi lặng lẽ đi vào bếp. Ngọn đèn hắt xuống bờ vai mảnh, áo sơ mi trắng gọn gàng đến mức chẳng nếp gấp nào thừa
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
Mặt mày dính bụi cả rồi, đi rửa mặt rồi ra ăn cơm
Lee Dain - Cô -
Lee Dain - Cô -
Đi xe hơi mà dính bụi? * ngơ mặt *
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
Từ lớp ra tới cổng trường, em không tiếp xúc với không khí hay gì?
Lee Dain - Cô -
Lee Dain - Cô -
Chịu * ngã người xuống sofa *
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
Mau đi rửa mặt rồi ăn cơm! * gằn giọng *
Lee Dain - Cô -
Lee Dain - Cô -
Em không đói * với tay lấy điều khiển ti-vi *
Chaeyoung bước ra từ bếp không nổi cáu cũng chẳng mềm mỏng, chỉ đặt một ly nước cam lên bàn
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
Em không đói nhưng vẫn phải ngồi vào bàn
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
Chị đã nấu hết rồi
Cô bước tới bàn ăn với dáng vẻ miễn cưỡng, ngồi phịch xuống ghế như thể bị cưỡng ép ra pháp trường. Trên bàn là canh rong biển, trứng cuộn, một ít kimchi và một dĩa sườn chua ngọt, giản dị nhưng vừa ngon vừa đủ cho hai người
Lee Dain - Cô -
Lee Dain - Cô -
Em tưởng chị là siêu nhân, nấu ăn thật nhanh * đảo mắt *
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
Ừa, tôi siêu nhân đấy
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
Mong siêu nhân này có thể dạy dỗ lại tên Tiểu Tử như em!
Lee Dain - Cô -
Lee Dain - Cô -
Nhưng mà chị đâu cần làm dữ vậy * cầm đũa *
Lee Dain - Cô -
Lee Dain - Cô -
Về nhà rồi cho em thở tí đi chứ * gắp miếng trứng *
Chaeyoung gắp thêm một miếng cá vào chén cô, vẫn không đổi sắc mặt
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
Ba mẹ em gửi gắm em cho chị
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
Ở trường hay ở nhà thì chị vẫn phải chịu trách nhiệm như nhau
Lee Dain - Cô -
Lee Dain - Cô -
Nghe y chang Park Lão Sư ở trường ha
Lee Dain - Cô -
Lee Dain - Cô -
Chắc chị sợ tụi học trò thấy chị " xì teen " quá sợ mất oai à?
Chaeyoung không đáp, chỉ chậm rãi ăn phần mình, im lặng dày lên từng chút nhưng không gượng gạo. Giữa hai người là khoảng trống của những thói quen chưa kịp chạm vào nhau, của vai vế vừa thân vừa lạ
Chị họ và em họ, cùng sống chung nhà nhưng không cùng tần số
Bữa cơm kết thúc bằng một tiếng thở dài của Dain
Lee Dain - Cô -
Lee Dain - Cô -
Mai cho em ăn mì gói nha, cơm nhà ăn riết ngán
Lee Dain - Cô -
Lee Dain - Cô -
* chán nản, dựa lưng ra ghế *
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
Không * bình thản *
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
Mì gói để dành hôm em thi rớt * quay lưng vào bếp *
Lee Dain - Cô -
Lee Dain - Cô -
Vậy để em ráng thi rớt để được ăn mì vậy * đảo mắt *
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
Em cứ tự nhiên
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
Ba Mẹ Lee sẽ rất " hài lòng "
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
* nhìn cô nhếch môi *
Lee Dain - Cô -
Lee Dain - Cô -
Đừng tưởng em sợ!
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
Không ép em * rửa bát *
.....
Sau bữa tối là giờ tự học
Chaeyoung ngồi ở bàn làm việc kế bên sát cửa sổ, ánh đèn bàn phủ vàng lên đôi mi dài và sống mũi cao thẳng. Park chăm chú đọc tài liệu, thỉnh thoảng nhấp một ngụm trà nóng
Bên kia, cái tên nhóc Tiểu Tử ấy nằm dài ra thảm, mở sách giáo khoa ra như một nghi lễ bắt buộc nhưng mắt thì cứ nhìn trần nhà
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
Môn Văn kỳ này bao nhiêu điểm?
Lee Dain - Cô -
Lee Dain - Cô -
Chín điểm! * bật dậy vỗ ngực tự hào *
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
Vậy còn Toán? * nhìn cô *
Lee Dain - Cô -
Lee Dain - Cô -
Năm... * ngã người xuống sàn *
Chaeyoung đặt bút xuống, quay đầu lại, nhẹ tênh mà không khoan nhượng
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
Đẹp mặt ghê ha
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
Học Bá Lee mà Toán chỉ đúng 5 điểm thôi sao?
Lee Dain - Cô -
Lee Dain - Cô -
Chỉ là sơ suất thôi mà..
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
Miễn giải thích!
Lee Dain - Cô -
Lee Dain - Cô -
Ủa mà em nghe nói Chaeyoung unnie..
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
* nhìn cô trừng mắt *
Lee Dain - Cô -
Lee Dain - Cô -
Chaeyoung unnie cũng ghét bạn Toán lắm mà nhỉ * trêu chọc *
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
Chị ghét nhưng chị vẫn học
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
* đi lại tủ lấy sấp đề cương để lên bàn *
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
Làm hết đống này trong tối hôm nay, mai chị kiểm tra
Lee Dain - Cô -
Lee Dain - Cô -
Khủng bố học đường à?! * bật dậy *
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
Không, chị đang cứu học sinh khỏi thi lại * bình thản *
Cả hai nhìn nhau, ánh mắt chạm nhau nửa thách thức, nửa mệt mỏi nhưng Dain vẫn cầm bút lên, mở đề cương
Lee Dain - Cô -
Lee Dain - Cô -
Không biết tại sao phải vướng vào bà chị họ này nữa * lẩm bẩm *
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
Park Chaeyoung - Chị Họ Cô -
* nhìn cô ngoan ngoãn làm bài mà mỉm cười *
Park Lão Sư đây biết Dain không ghét học mà con bé này chỉ đang chống lại một điều gì đó không gọi được thành tên. Có thể là quá khứ, là áp lực hay chỉ đơn giản là tuổi mười bảy nên muốn vùng vẫy
.....
Kim HanSoo - Tác Giả -
Kim HanSoo - Tác Giả -
=)))
Kim HanSoo - Tác Giả -
Kim HanSoo - Tác Giả -
thiếu nhi nè
Kim HanSoo - Tác Giả -
Kim HanSoo - Tác Giả -
Su cũng là thiếu nhi mà nhỉ
Kim HanSoo - Tác Giả -
Kim HanSoo - Tác Giả -
tặng quà cho Su iii 😆
Hot

Comments

Kết SE bẻ cổ TG

Kết SE bẻ cổ TG

tặng Su nụ hôn đầu của em nè lấy ko=))*chu mỏ*

2025-06-01

1

Thúy Vy Nguyễn Thị

Thúy Vy Nguyễn Thị

Tính ra lạnh lùng khô khan z mà văn điểm cao toán điểm có chút ét

2025-06-08

1

chuot topp

chuot topp

hèn quá z bà =)))

2025-06-04

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play