sau đêm đến thăm nàng, cô quyết định thay đổi phương pháp trị liệu. cô muốn giúp nàng từng bước mở lòng hơn, thay vì vội vã ép buộc cô gái nhỏ đối mặt với nỗi đau
phòng trị liệu vào buổi chiều, ánh nắng nhẹ nhàng xuyên qua cửa sổ. cô sắp xếp lại bàn làm việc, đôi mắt thoáng chút suy tư. một lát sau, nàng bước vào, đầu cúi thấp, dáng vẻ rụt rè hơn thường ngày
Cho Miyeon
" mỉm cười dịu dàng " chào Yuqi, hôm nay em cảm thấy thế nào ?
nàng không trả lời, chỉ khẽ ngồi xuống ghế, hai tay đan chặt vào nhau. cô quyết định không nhắc đến buổi tối hôm trước, thay vào đó, cô nhẹ nhàng chuyển chủ đề
Cho Miyeon
hôm nay thời tiết đẹp nhỉ ? trên đường đến đây, chị thấy công viên gần nhà em trông rất yên bình
nàng khẽ ngẩng đầu lên, đôi mắt vẫn trầm mặc nhưng có chút lay động. cô tiếp tục, giọng nhẹ nhàng như kể chuyện
Cho Miyeon
chị từng đến đó vào mùa xuân. hoa anh đào nở rộ, cánh hoa rơi xuống như cơn mưa nhẹ. đứng dưới tán cây, chị cảm thấy như mọi lo âu tan biến
nàng bất giác siết tay mạnh hơn, cô nhận ra điều đó nhưng không hỏi ngay. cô vẫn giữ nụ cười nhẹ trên môi, cố gắng tạo không gian an toàn cho nàng
Cho Miyeon
em có muốn đi dạo ở đó cùng chị vào cuối tuần không ? không cần phải nói gì cả, chỉ là để cảm nhận không khí trong lành
nàng do dự, nhưng rồi khẽ gật đầu. cô thầm thở phào, biết rằng từng bước nhỏ như vậy cũng là tiến triển đáng quý
Cho Miyeon
tốt rồi, chúng ta sẽ đi dạo, nếu em cảm thấy không thoải mái, có thể dừng lại bất cứ lúc nào
không gian im lặng, nhưng không còn ngột ngạt như trước. nàng khẽ nắm chặt vạt áo, như đang tự nhủ điều gì đó
Comments