Yuqi, một cô gái trẻ mang trên mình những vết thương tâm hồn sau một biến cố kinh hoàng trong quá khứ, rơi vào trạng thái trầm cảm và mất ngủ triền miên, được gia đình đưa đến phòng khám tâm lý. Yuqi gặp được Miyeon - một bác sĩ luôn kiên nhẫn và dịu dàng với những bệnh nhân của mình, dù đã quen với những ca bệnh khó, nhưng lần này Miyeon cảm nhận được sự tăm tối sâu trong ánh mắt Yuqi, thôi thúc cô tìm cách giúp đỡ cô gái ấy
Cho Miyeon
" nhìn hồ sơ bệnh án " * bệnh nhân tiếp theo...Yuqi, 19 tuổi chuẩn đoán trầm cảm nặng và rối loạn giấc ngủ *
cánh cửa mở ra, nàng bước vào, cúi gầm mặt hai tay nắm chặt áo khoác
Cho Miyeon
" mĩm cười nhẹ " chào em, Yuqi
Cho Miyeon
em ngồi xuống đi
Song Yuqi
" im lặng ngồi xuống ghế, vẫn không dám nhìn thẳng "
Cho Miyeon
em có thể gọi chị là Miyeon, không cần gò bó đâu
Song Yuqi
" khẽ gật đầu "
không gian yên lặng, chỉ có tiếng đồng hồ tích tắt
Cho Miyeon
em có muốn chia sẽ chút gì không ?
Song Yuqi
" khẽ gật đầu, ngón tay vô thức vân vê mép áo "
Cho Miyeon
" quan sát " nếu không muốn nói, em có thể nghe chị kể một câu chuyện nhé ?
Song Yuqi
" gật đầu, ánh mắt nhìn xuống đất "
Cho Miyeon
có một chú sói con lạc trong rừng, cậu ấy rất sợ vì không ai ở bên để bảo vệ. nhưng rồi, cậu ấy gặp một con cú già thông thái, người đã nói ''đừng sợ, bóng tối sẽ không kéo dài mãi, chỉ cần bước tiếp, sẽ tìm thấy lối ra''
Song Yuqi
" ngẩng đầu lên, đôi mắt do dự "
Song Yuqi
• thật...sao ? •
Cho Miyeon
" mỉm cười " ừ, chắc chắn rồi. vì sau cơn mưa, trời sẽ lại sáng
" nhẹ nhàng đặt tay lên vai nàng " chúng ta sẽ cùng nhau tìm lại giấc ngủ bình yên đó, được không ?
nàng không đáp, nhưng khẽ gật đầu..giọt nước mắt lặng lẽ lăn dài
sau buổi trị liệu, cô nhìn bóng lưng nàng rời đi, trong lòng nặng trĩu..đằng sau dáng vẻ yếu đuối ấy là nỗi đau mà cô chưa thể chạm tới
Cho Miyeon
* Yuqi..rốt cuộc em đã trải qua điều gì kinh khủng đến thế ? *
tối đó, cô ngồi bên bàn làm việc, nhìn lại hồ sơ bệnh án của nàng. những dòng chữ khô khan không thể diễn tả được nỗi đau thầm kín của cô gái. bỗng, điện thoại reo lên
Cho Miyeon
" nhắc máy " alo ?
???
người quản lí phòng khám : bác sĩ Miyeon, mẹ của bệnh nhân Yuqi vừa gọi, mẹ cô ấy nói rằng cô ấy gặp ác mộng và cảm thấy sợ hãi
Cho Miyeon
" giọng trầm xuống " được, tôi sẽ liên lạc với em ấy ngay
cô lập tức gọi cho nàng, nhưng không ai nhắc máy. sự lo lắng tràn ngập trong lòng cô, cô nghĩ đến ánh mắt u uất của nàng lòng không yên
Comments
Erika⚡︎
ra fic nào trấn động fic đó, không SE cũng kết mở=))
2025-05-08
0
Quìnhツ
điểm thấp đang buồn , đọc xong cười địch =))
2025-05-08
0
Erika⚡︎
nghe buồn vậy má😭
2025-05-08
0