Chương 5. Làm nhân chứng

Trước cái nhìn không chớp mắt của Y Phi, Địch Vũ khẽ hắng giọng.

"Mau đi ăn sáng, một lát nữa người của quân đội sẽ đến."

Cô giật mình, biết vừa rồi mình nhìn người khác với ánh mắt không được ... đàng hoàng cho lắm, động tác trở nên lúng túng.

"Cám ... cám ơn các anh."

Y Phi nắm tay mấy đứa nhỏ, lẳng lặng theo sau Địch Vũ đi đến chỗ nhà ăn.

"Ở đây đồ ăn chỉ có chừng này, cô giáo Diệp và mấy đứa nhỏ ăn tạm vậy." Anh bỏ lại một câu rồi rời đi, để cho cô được tự nhiên.

Trên bàn là một dĩa lớn đầy ắp bánh bao, còn có bốn ly sữa nóng. Mấy đôi mắt trẻ thơ thấy đồ ăn liền sáng lấp lánh cả lên, chạy nhanh đến cạnh bàn, không quên nhìn qua Y Phi như muốn dò hỏi ý kiến của cô.

"Các con ăn đi, chúng ta được an toàn rồi, không cần phải sợ nữa." Cô dịu dàng mỉm cười.

Thật ra ở nơi hẻo lánh này, bánh bao nóng hổi đã là món ăn xa xỉ lắm rồi. Dù rất đói bụng nhưng Y Phi ngồi xuống ăn khá từ tốn, thỉnh thoảng còn giúp vỗ lưng Tiểu Lưu và Tiểu Nhất để không bị nghẹn.

"Ăn từ từ thôi, cẩn thận bị nghẹn."

Hai cái má của mấy đứa trẻ chứa đầy đồ ăn căng phồng lên rất dễ thương.

"...ô ... Diệp ... ô ũng ăn ... êm đi ..." Tiểu Hoạt vừa ăn vừa cầm một cái bánh bao khác đưa qua cho Diệp Y Phi. Phần bánh ngập trong miệng khiến cô bé không nói rõ ràng được.

"Cám ơn em." Y Phi nhận lấy chiếc bánh rồi xoa đầu cô bé.

Cuối cùng cô và ba đứa trẻ cũng ăn xong bữa sáng. Mấy cái bụng nhỏ căng tròn đầy thỏa mãn. Y Phi cảm thấy sức lực đã phần nào được hồi phục. Khi cô cùng ba đứa trẻ bước ra ngoài sân thì thấy mấy chiếc xe quân đội đã xuất hiện từ lúc nào.

Cha mẹ của ba đứa trẻ được đưa đến để nhận con. Vừa thấy bọn nhỏ, mấy người lớn trong những bộ quần áo cũ kỹ, gương mặt khắc khổ đầy lo lắng liền vỡ òa cảm xúc, chạy đến ôm chầm lấy con mình.

"Cô giáo Diệp, lần này cô đã chịu khổ rồi. Không ngờ cô lại dũng cảm như vậy." Hàn Trí Hạo cùng Địch Vũ đến trước mặt Y Phi. Anh ta vừa nói vừa chìa tay ra.

Y Phi thấy người đàn ông nghiêm trang trong bộ quân phục trong lòng thầm ngưỡng mộ không ít. Cô vội đưa tay lịch sự đáp lại Trí Hạo.

"Việc tôi nên làm thôi." Y Phi khiêm tốn trả lời.

"Cám ơn cô Diệp đã không bỏ rơi tụi nhỏ." Một người đàn ông dáng vẻ lam lũ lấy tay lau nước mắt trên mặt, ôm lấy Tiểu Lưu, quay sang nói với Y Phi.

"Anh Lưu đừng khách sáo. Mau đưa bọn trẻ về nhà nghỉ ngơi đi."

"Cô Diệp, tôi biết cô vừa trải qua khoảng thời gian nguy hiểm và sợ hãi. Nhưng hiện tại cô là nhân chứng duy nhất trong vụ truy quét lần này. Vì vậy chúng tôi đành phải phiền cô về Đế Đô một chuyến để phối hợp điều tra." Giọng Hàn Trí Hạo rất rõ ràng, tuy là sự nhờ vả nhưng lại khiến người khác không thể từ chối được.

Diệp Y Phi ngẩn người mất một lúc mới tiếp nhận hết thông tin. Từ trước đến nay, đây là lần đầu tiên cô bị lâm vào hoàn cảnh này. Dù sao cô cũng là công dân tuân thủ pháp luật, chỉ có thể gật đầu đồng ý với Trí Hạo.

"Có thể cho tôi về trường sắp xếp một chút được không? Tôi còn phải xin nghỉ phép nữa." Y Phi đề nghị.

"Việc nghỉ phép chúng tôi đã làm việc với hiệu trưởng, cô Diệp chỉ cần thu dọn đồ đạc rồi cùng đi với chúng tôi là được." Hàn Trí Hạo nhìn đồng hồ trên tay, có vẻ thời gian không còn nhiều.

Anh ta đưa Y Phi đến một chiếc xe việt dã màu đen đang chờ sẵn. Cô vừa ngồi vào ghế sau thì Địch Vũ cũng mở cửa chỗ ghế phụ ngồi lên. Nhất Long lái xe, Tiểu Hổ ngồi cạnh Y Phi.

"Chúng tôi đi cùng để bảo vệ cô giáo Diệp." Tiểu Hổ cười tươi lộ ra chiếc răng nanh.

Cô nhận ra đây đều là những người đêm đó giải cứu mình. Từ phía sau, Y Phi có thể nhìn thấy sườn mặt góc cạnh hoàn hảo của Địch Vũ. Trí Hạo đứng vịn tay ngay cửa xe, nhìn vào trấn an Y Phi.

"Cô giáo Diệp đừng lo lắng, chúng tôi chỉ muốn đảm bảo an toàn cho cô. Họ đều là người đáng tin cậy."

Cô gật đầu ra hiệu đã hiểu. Nhất Long nhanh chóng lái xe chạy về khu ký túc xá để Y Phi thu dọn đồ đạc. Lúc này mấy người đàn ông đều mặc trang phục thoải mái, không giống như đêm trước. Chiếc xe dừng lại trước khoảng sân trống. Y Phi bước xuống đi về phía khu nhà nhỏ. Đồ đạc của cô cũng đơn giản không nhiều, Y Phi thay một bộ đồ sạch sẽ khác rồi lấy chiếc vali nhỏ trong tủ ra xếp đồ vào. Khi nãy nghe Trí Hạo nói thời gian đi chưa biết bao lâu, cô khẽ thở dài mà không biết sự việc phức tạp hơn mình tưởng tượng. Dù sao cũng sắp đến kỳ nghỉ hè, xem như đi một chuyến cũng không ảnh hưởng gì nhiều đến công việc. Tuy ở đây có phần khổ cực nhưng Y Phi thật sự yêu thích việc dạy học lẫn con người ở miền núi nghèo khó này.

Hot

Comments

Totochan

Totochan

truyện hay quá, để tui gọi thêm bạn. zô đọc

2025-06-15

7

Heheheeh

Heheheeh

dịu dàng chuẩn gu tôi mấy bro ạ🫰

2025-06-14

2

Lyly

Lyly

ảnh cx bt ngại chứ bộ😂

2025-06-14

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1. Con tin
2 Chương 2. Im lặng
3 Chương 3. Giải cứu
4 Chương 4. Cô giáo Diệp, đừng khách sáo!
5 Chương 5. Làm nhân chứng
6 Chương 6. Truy đuổi
7 Chương 7. Cám ơn đội trưởng Địch!
8 Chương 8. Tôi là trẻ mồ côi.
9 Chương 9. Chị Y Phi, đừng sợ!
10 Chương 10. Mồi nhử
11 Chương 11. Ăn lẩu uống rượu
12 Chương 12. Chạy thôi!
13 Chương 13. Cắt đuôi
14 Chương 14. Tô mỳ ngon nhất!
15 Chương 15. Hợp tác
16 Chương 16. Vẫn còn sống sao?
17 Chương 17. Tôi sẽ tài trợ tất cả.
18 Chương 18. Lâm phu nhân
19 Chương 19. Trông chừng cô ấy giúp anh!
20 Chương 20. Liệu Tiểu Hổ còn sống không?
21 Chương 21. Tôi có thể đi cùng không?
22 Chương 22. Chị muốn thử một lần!
23 Chương 23. Tùy cô
24 Chương 24. Tiểu Hổ
25 Chương 25. Xin lỗi …
26 Chương 26. Muộn rồi!
27 Chương 27. Tiễn đưa.
28 Chương 28. Chúng ta không cùng một thế giới.
29 Chương 29. Mọi người nhớ bảo trọng!
30 Chương 30. Công việc thời vụ.
31 Chương 31. Nấu cơm
32 Chương 32. Cậu đang làm gì vậy?
33 Chương 33. Âm thầm …
34 Chương 34. Vũ
35 Chương 35. Tùy cô ấy thích thôi.
36 Chương 36. Chống cự
37 Chương 37. Cô em khá đấy!
38 Chương 38. Trận tập kích trong đêm.
39 Chương 39. Trốn chạy
40 Chương 40. Mệnh lệnh
41 Chương 41. Truy tìm
42 Chương 42. Xin lỗi …
43 Chương 43. Đồ ngốc, khóc cái gì?
44 Chương 44. Gặp mặt
45 Chương 45. Kẻ thù xưa
46 Chương 46. Tình nghĩa
47 Chương 47. Trú ẩn
48 Chương 48. Khó hiểu
49 Chương 49. Tìm kiếm dấu vết
50 Chương 50. Ai nói cô ấy là bạn gái của tôi?
51 Chương 51. Tranh cãi
52 Chương 52. Phản đòn
53 Chương 53. Xin lỗi em!
54 Chương 54. Bồi thường
55 Chương 55. Bắt cóc
56 Chương 56. Uy hiếp
57 Chương 57. Kế hoạch giải cứu
58 Chương 58. Đến lúc chúng ta phải gặp nhau rồi!
59 Chương 59. Đánh úp
60 Chương 60. Nực cười!
61 Chương 61. Em có tin anh không?
62 Chương 62. Kế hoạch bí mật.
63 Chương 63. Đợi anh!
64 Chương 64. Trận chiến (1)
65 Chương 65. Trận chiến (2)
66 Chương 66. Trận chiến (3)
67 Chương 67. Trận chiến (4)
68 Chương 68. Trận chiến (5)
69 Chương 68. Trận chiến (5)
70 Chương 68. Trận chiến (5)
71 Chương 69. Không biết những người kia thế nào rồi?
72 Chương 70. Đấu tay đôi?
73 Chương 71. Quyết chiến
74 Chương 72. Sống còn
75 Chương 73. Sát cánh
76 Chương 74. Katie và Nguỵ Minh
77 Chương 75. Không ngờ anh ta cũng có ngày này.
Chapter

Updated 77 Episodes

1
Chương 1. Con tin
2
Chương 2. Im lặng
3
Chương 3. Giải cứu
4
Chương 4. Cô giáo Diệp, đừng khách sáo!
5
Chương 5. Làm nhân chứng
6
Chương 6. Truy đuổi
7
Chương 7. Cám ơn đội trưởng Địch!
8
Chương 8. Tôi là trẻ mồ côi.
9
Chương 9. Chị Y Phi, đừng sợ!
10
Chương 10. Mồi nhử
11
Chương 11. Ăn lẩu uống rượu
12
Chương 12. Chạy thôi!
13
Chương 13. Cắt đuôi
14
Chương 14. Tô mỳ ngon nhất!
15
Chương 15. Hợp tác
16
Chương 16. Vẫn còn sống sao?
17
Chương 17. Tôi sẽ tài trợ tất cả.
18
Chương 18. Lâm phu nhân
19
Chương 19. Trông chừng cô ấy giúp anh!
20
Chương 20. Liệu Tiểu Hổ còn sống không?
21
Chương 21. Tôi có thể đi cùng không?
22
Chương 22. Chị muốn thử một lần!
23
Chương 23. Tùy cô
24
Chương 24. Tiểu Hổ
25
Chương 25. Xin lỗi …
26
Chương 26. Muộn rồi!
27
Chương 27. Tiễn đưa.
28
Chương 28. Chúng ta không cùng một thế giới.
29
Chương 29. Mọi người nhớ bảo trọng!
30
Chương 30. Công việc thời vụ.
31
Chương 31. Nấu cơm
32
Chương 32. Cậu đang làm gì vậy?
33
Chương 33. Âm thầm …
34
Chương 34. Vũ
35
Chương 35. Tùy cô ấy thích thôi.
36
Chương 36. Chống cự
37
Chương 37. Cô em khá đấy!
38
Chương 38. Trận tập kích trong đêm.
39
Chương 39. Trốn chạy
40
Chương 40. Mệnh lệnh
41
Chương 41. Truy tìm
42
Chương 42. Xin lỗi …
43
Chương 43. Đồ ngốc, khóc cái gì?
44
Chương 44. Gặp mặt
45
Chương 45. Kẻ thù xưa
46
Chương 46. Tình nghĩa
47
Chương 47. Trú ẩn
48
Chương 48. Khó hiểu
49
Chương 49. Tìm kiếm dấu vết
50
Chương 50. Ai nói cô ấy là bạn gái của tôi?
51
Chương 51. Tranh cãi
52
Chương 52. Phản đòn
53
Chương 53. Xin lỗi em!
54
Chương 54. Bồi thường
55
Chương 55. Bắt cóc
56
Chương 56. Uy hiếp
57
Chương 57. Kế hoạch giải cứu
58
Chương 58. Đến lúc chúng ta phải gặp nhau rồi!
59
Chương 59. Đánh úp
60
Chương 60. Nực cười!
61
Chương 61. Em có tin anh không?
62
Chương 62. Kế hoạch bí mật.
63
Chương 63. Đợi anh!
64
Chương 64. Trận chiến (1)
65
Chương 65. Trận chiến (2)
66
Chương 66. Trận chiến (3)
67
Chương 67. Trận chiến (4)
68
Chương 68. Trận chiến (5)
69
Chương 68. Trận chiến (5)
70
Chương 68. Trận chiến (5)
71
Chương 69. Không biết những người kia thế nào rồi?
72
Chương 70. Đấu tay đôi?
73
Chương 71. Quyết chiến
74
Chương 72. Sống còn
75
Chương 73. Sát cánh
76
Chương 74. Katie và Nguỵ Minh
77
Chương 75. Không ngờ anh ta cũng có ngày này.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play