Cả phủ sáng đèn từ sớm hôm ấy . Người từ tỉnh đến , khách quý , tiệc lớn.
trên nhà trên , khay trầu được bày ra , ấm trà nóng nghi ngút khói , tiếng cười nói vọng xuống từ tận bếp dưới
Em được sai lau dọn phòng khách sớm hơn mọi khi , tay em vẫn còn đau nhưng không dám làm chậm
Em cẩn thận lau từng góc bàn , kẽ tủ . Lúc mang khay tách trà pha sẵn lên , em cúi đầu , bước nhẹ từng bước như đã học
Nhưng số trời không định yên....
Người con gái tên Nguyệt vốn không ưa em
Như Nguyệt
/lén làm vỡ một chén sứ trong bộ tách trà hắn hay dùng/
Như Nguyệt
/nhẹ nhàng đặt lại vào khay/
Chỉ đến khi khách về , người hầu dọn dẹp thì bỗng hắn bước đến giơ mãnh sứ nứt trắng mỏng lên
Lai Bâng
Cái này là sao ?
Cả gian nhà lặng như tờ , không ai dám thở , mắt hắn quét qua dừng lại ở nơi em đang đứng nép sau cánh cửa
Lai Bâng
Là mày ?
Em hoảng sợ , chân khụy xuống . Em lắc đầu , cổ họng khô lại
Ngọc Quý
Dạ....không.....con không làm
Lai Bâng
Không làm ? Vậy chén trà vỡ từ trong khay mày đem ra là do ma làm ?
Giọng hắn không lớn , nhưng từng chữ sắc như roi
Mọi người đều né ánh nhìn , không ai dám cãi lời cậu cả
Em muốn mở miệng thanh minh , nhưng không ai lên tiếng giúp em
Như Nguyệt
/lùi ra sau , giả vờ lau mắt/
Lai Bâng
/siết chặt tay/
Lai Bâng
Phạt
Lai Bâng
mang ra kho , mười roi . Đủ chưa?
Không ai trả lời
Mười roi - không phải phạt chết người , nhưng đối với một người nhỏ nhắn , vừa ốm yếu vừa chưa có danh phận , thì chẳng khác gì tát vào mặt trước cả phủ
đêm ấy
Ngọc Quý
/bị kéo ra kho sau nhà/
Ngọc Quý
/Tay em bị giữ lại bằng dây vải , cả lưng trần run lên vì lạnh/
người được lệnh thi hành hình phạt là người làm già lâu năm - run rẩy không dám trái lệnh
Ông lão
Con chịu chút , ráng đi...
Tiếng roi đầu tiên vụt xuống
Ngọc Quý
/cắn răng/
đến roi thứ ba
Ngọc Quý
/bắt đầu run/
roi thứ sáu vụt xuống
Máu thấm qua áo , mùi tanh lan nhẹ
Em không kêu một tiếng , chỉ....
Ngọc Quý
/hai mắt ứa nước , lặng lẽ nhìn vào bóng tối phía sau/
Và nơi đó có bóng người đứng rất lâu , sau bụi chuối ngoài rào kho
Không ai thấy rõ , nhưng ánh mắt ấy sáng lên dưới ánh trăng nhạt
Là hắn...
______________________
Khi hình phạt kết thúc
em không về bếp mà chỉ ngồi lại bên nền đất lạnh sau nhà
Ngọc Quý
/tay ôm lưng , tóc rối bết vào mồ hôi/
Một cơn gió đêm thổi qua lạnh buốt
Tiếng guốc bước lại , không nhanh không nhẹ
Một chiếc áo choàng mỏng bị quăng xuống bên cạnh
Lai Bâng
không chết là được rồi
Lai Bâng
Lần sau đừng để t phải thấy trò dối trá như vậy nữa
Giọng hắn vẫn lạnh , nhưng không ai dám hỏi vì sao...
Cậu cả lại là người đầu tiên tìm đến chỗ em , vào cái giờ khuya lạnh như cắt da đó
Comments
Tongtaii hôi náchh🤗
Dạ dạ em làm em lam nè, đừng hành ảnh nx🥹
2025-06-09
1
Chuồn chuồn kim 🌱
dạ độc giả làm hết được chưa chòiiiii :(
2025-06-10
0
Khiết Tử
ẻm ơi về đây tui bao nuôi - đảm bảo ngày 5 cữ đủ ăn đủ mặc , còn mẻ Bâng thì vứt vào chuồng gà 😡😡
2025-05-29
4