2. Mộng "You"

NovelToon
Đêm đó, Quang Anh lại mộng du
Không phải kiểu đi lang thang, mở cửa, hay làm chuyện gì nguy hiểm
Mộng du của Quang Anh là ngồi bật dậy trong im lặng, mắt mở nhưng không hẳn tỉnh, rồi rúc vào góc giường, ôm thỏ bông và… lẩm bẩm
Đức Duy đứng trong bóng tối ngoài cửa phòng, không bật đèn. Hắn chỉ quan sát
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tuấn Duy… đừng đi mà… ở nhà với em đi… hôm nay em ngoan…
Giọng cậu nhỏ dần, lạc đi như tiếng mèo con trong giấc mơ
Đôi chân co lên, miệng mút nhè nhẹ viền tai thỏ bông như con nít bú ngón tay tìm cảm giác an toàn
Đức Duy đẩy cửa phòng bước vào
Sàn nhà lót thảm, bước chân hắn không gây tiếng động
Hắn ngồi xuống cạnh giường, nhẹ nhàng vuốt tóc Quang Anh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tuấn Duy không về đâu "thì thầm"
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ảnh bận. Ảnh quên em rồi
Quang Anh không trả lời, nhưng đôi mi khẽ rung. Môi lẩm bẩm một tiếng rất nhỏ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không đâu...
Đức Duy cúi thấp hơn, giọng hắn dịu như nước đường
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh cần có ai đó không bỏ anh, phải không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ai đó sẽ luôn ở cạnh… sẽ dỗ khi anh khóc, ôm khi anh mệt, nghe anh kể chuyện những ngày buồn
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không phải người quên gọi điện, không phải người cứ bỏ anh ở nhà một mình
Ngón tay hắn miết nhẹ lên gò má Quang Anh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em sẽ không quên anh đâu. Không bao giờ
Cậu khẽ rên trong mộng, không tỉnh nhưng cũng không còn ngủ sâu
Cái đầu nhỏ rúc vào lòng bàn tay hắn như bị thôi miên bởi một lời ru xa lạ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
em Duy "lẩm bẩm, và giọng cậu mềm như bông tan trong sữa ấm"
Sáng hôm sau, Quang Anh tỉnh dậy trong ánh nắng lấp lánh xuyên qua rèm cửa
Cậu dụi mắt, đầu vẫn còn mơ mơ màng màng, miệng ngậm chặt tai thỏ bông như một thói quen vô thức
Khi ngồi dậy, chăn đắp rớt khỏi vai, để lộ một chiếc áo len mỏng màu kem mà… cậu không nhớ là mình mặc tối qua
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ơ… mình… mình thay đồ lúc nào ta?
Cậu chớp mắt, hoang mang nhẹ. Mọi thứ trong phòng vẫn gọn gàng, thơm mùi quen thuộc
Chỉ có điều, trong lòng lại vương vất một cảm giác kỳ lạ
Như thể có ai đó… đã ngồi cạnh giường. Như thể có bàn tay ai từng chạm vào tóc mình
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chắc là nằm mơ "lắc đầu"
Câu nói phát ra nhưng không xua đi được cái cảm giác lửng lơ. Rồi bỗng cậu đỏ mặt, tay ôm má
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chết tiệt… sao mình lại mơ thấy… em Duy?
Cậu nhớ… lờ mờ trong giấc mơ, có một giọng nói rất dịu dàng, rất gần
Một bàn tay vuốt tóc cậu nhẹ đến mức khiến trái tim cậu đập thình thịch
Một người nói sẽ không bao giờ bỏ rơi cậu…
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không được. Mình thương Tuấn Duy mà… sao lại mơ vậy được… "lắp bắp, nhưng hai má càng lúc càng hồng"
Ngay lúc ấy, điện thoại vang lên. Tin nhắn từ Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💬: Tối qua anh mộng du. Em vào xem. Anh lẩm bẩm tên Tuấn Duy hoài
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💬: Yên tâm. Em không nói lại với ảnh đâu
Quang Anh nhìn chằm chằm tin nhắn ấy
Không biết vì sao… tim cậu đập nhanh một cách kỳ quái. Không phải sợ, cũng không phải xấu hổ. Mà là… ấm. Ấm một cách sai trái
Một dòng tin nhắn khác đến ngay sau
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💬: Lần sau, nếu anh buồn… gọi em cũng được. Em không bỏ anh đâu
Quang Anh nhìn màn hình. Trong lòng nổi lên một vòng tròn nhỏ, lăn lăn như sỏi rơi vào nước
Cậu vẫn yêu chồng mình. Rất nhiều. Nhưng...
Câu nói dịu dàng đó… sao lại khiến cậu muốn nghe lại lần nữa?
.....
kikiki đá đì
kikiki đá đì
ngại quá...
Hot

Comments

Jellyfish.

Jellyfish.

muộn hay sớm dạ?.

2025-05-12

7

Mèo.

Mèo.

một bông nha đá đì của emm.

2025-05-13

0

Mèo.

Mèo.

fic yêu quá à😭.

2025-05-13

2

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play