「 token. 」

ngày hôm sau, trời hửng nắng nhẹ sau cơn mưa đêm, bầu không khí mát mẻ khiến quán cà phê trên phố nhỏ đông khách hơn thường lệ. quốc huy mở cửa từ sớm, lau quầy pha chế và sắp xếp lại những chậu cây nhỏ đặt ven cửa sổ. quán cà phê của anh vốn yên tĩnh, thích hợp cho những ai muốn tìm góc bình yên giữa lòng thành phố.
tầm gần chín giờ, văn dũng bước vào. cậu đến sớm hơn mọi ngày, khoác balo phía sau lưng và ôm theo một cuốn sách dày bìa cứng – trông như vừa mượn từ thư viện trường. dũng đưa mắt nhìn quanh rồi chọn bàn quen cạnh cửa sổ, nơi có ánh nắng len qua tán cây, chiếu lên trang sách một màu vàng ấm áp.
từ phía quầy pha chế, quốc huy lặng lẽ quan sát. anh không lên tiếng gọi, chỉ mỉm cười nhẹ rồi cúi xuống tiếp tục pha cà phê cho khách. nhưng trong lòng, anh biết mình đang chờ khoảnh khắc đó từ sớm. từ ngày văn dũng bắt đầu ghé quán đều đặn – luôn mang theo sách, ngồi đúng một chỗ, gọi đúng một món – thì những buổi sáng vốn lặp lại của huy như có thêm một điểm nhấn dễ chịu.
huy thỉnh thoảng liếc nhìn sang. dũng có thói quen chống tay bên má, vừa đọc vừa thỉnh thoảng nhíu mày hoặc cười khẽ như đang chìm trong thế giới riêng. ánh nắng chiếu lên làn tóc cậu, vẽ một viền sáng mềm mại quanh khuôn mặt. chẳng hiểu sao, trong lòng huy lại thấy ấm hơn mọi ngày.
˙ ✩°˖🫐 ⋆。˚꩜
từ dạo văn dũng bắt đầu đến quán thường xuyên, gần như mỗi chiều sau giờ học, huy mới nhận ra công việc pha chế vốn đều đặn như một chiếc đồng hồ bỗng trở nên có điều gì đó để mong đợi. mỗi lần nghe tiếng chuông cửa vang lên và thấy dũng bước vào với chiếc balo quen thuộc, tim anh lại đập nhanh hơn một nhịp. có lẽ bởi vì trong ánh mắt của cậu học sinh ấy luôn lấp lánh một điều gì đó khiến người khác muốn giữ lấy, muốn chạm đến – dù chỉ là một chút thôi.
huy pha cho dũng một ly cacao nóng – món cậu hay gọi. anh đặt ly xuống bàn, khẽ nghiêng đầu nói nhỏ:
nguyễn quốc huy.
nguyễn quốc huy.
hôm nay trời đẹp nhỉ?
Dũng ngẩng lên, nheo mắt vì nắng. Cậu gật đầu, đôi mắt sáng lên:
tô văn dũng.
tô văn dũng.
dạ, đẹp lắm anh ạ. em thích những ngày như vầy. cảm giác dễ chịu ghê…
câu nói đơn giản thôi, nhưng giọng nói ấy, ánh mắt ấy, khiến huy thấy ngày hôm nay thật sự dễ chịu theo một cách rất riêng.
anh quay trở lại quầy, lòng cứ ấm lên như thể ánh nắng ban nãy không chỉ rọi qua cửa sổ, mà còn rọi vào trong ngực anh, nơi trái tim vốn lặng lẽ giờ đây bỗng có nhịp điệu khác.
sự xuất hiện của văn dũng, đôi lúc chỉ là vài ánh nhìn trao nhau, vài câu chuyện vu vơ, nhưng với huy, tất cả như những giọt mật nhỏ từng chút vào cuộc sống thường nhật vốn tẻ nhạt của mình.
cậu học sinh kia, cậu có biết mình đang khiến một người lớn hơn vài tuổi, sống giữa bao bộn bề lo toan, lại bắt đầu mong ngóng một buổi chiều có nắng – chỉ để được thấy cậu ngồi đó, bên cửa sổ, với quyển sách và nụ cười không bao giờ trọn vẹn?
-
𝐟𝐥.𝐬𝐰𝐞𝐞𝐭𝐳𝐥𝐮𝐯 𐙚
𝐟𝐥.𝐬𝐰𝐞𝐞𝐭𝐳𝐥𝐮𝐯 𐙚
hilu.
𝐟𝐥.𝐬𝐰𝐞𝐞𝐭𝐳𝐥𝐮𝐯 𐙚
𝐟𝐥.𝐬𝐰𝐞𝐞𝐭𝐳𝐥𝐮𝐯 𐙚
đáng lẽ ra chap này phải đăng từ mấy ngày trước cơ.
𝐟𝐥.𝐬𝐰𝐞𝐞𝐭𝐳𝐥𝐮𝐯 𐙚
𝐟𝐥.𝐬𝐰𝐞𝐞𝐭𝐳𝐥𝐮𝐯 𐙚
nma do sweetzluv bận qss , với vừa đi chơi. hỏng đăng được.
𝐟𝐥.𝐬𝐰𝐞𝐞𝐭𝐳𝐥𝐮𝐯 𐙚
𝐟𝐥.𝐬𝐰𝐞𝐞𝐭𝐳𝐥𝐮𝐯 𐙚
hơi trễ mà thui.
𝐟𝐥.𝐬𝐰𝐞𝐞𝐭𝐳𝐥𝐮𝐯 𐙚
𝐟𝐥.𝐬𝐰𝐞𝐞𝐭𝐳𝐥𝐮𝐯 𐙚
mng đọc đỡ.
-
𝐟𝐥.𝐬𝐰𝐞𝐞𝐭𝐳𝐥𝐮𝐯 𐙚
𝐟𝐥.𝐬𝐰𝐞𝐞𝐭𝐳𝐥𝐮𝐯 𐙚
sweetzluv muốn lập fanclub.
𝐟𝐥.𝐬𝐰𝐞𝐞𝐭𝐳𝐥𝐮𝐯 𐙚
𝐟𝐥.𝐬𝐰𝐞𝐞𝐭𝐳𝐥𝐮𝐯 𐙚
ai đồng ý sweetzluv gọi là sweetie ngay. 🍰🍬✨
Hot

Comments

vân.

vân.

e đ.ý nee

2025-05-29

1

vân.

vân.

hehehehe , chờ mãii

2025-05-29

1

đóm.

đóm.

tui đồng ý 🙋

2025-05-29

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play