Người giữ chìa khóa

“Không phải ai rời đi cũng muốn đi. Chỉ là người ở lại… chưa đủ dũng cảm để giữ họ lại.”
Ji Yong rời khỏi triển lãm, lòng dậy sóng như cơn mưa mùa hạ.
hắn bước giữa lòng Seoul náo nhiệt, ánh đèn xe phản chiếu trên vỉa hè ướt nước.
Bức ảnh Seunghyun treo giữa hàng trăm tấm kia – lạnh lùng, cô độc – khiến hắn không thể nào quên được ánh mắt người ấy hôm nay:
Vẫn là ánh mắt ấy, nhưng đã mất đi chút ấm áp của ngày xưa.
hắn nhớ – có một lần, khi cả hai vừa chuyển đến sống chung ở phòng 304 được vài tuần, Seunghyun bất ngờ đưa cho hắn một chiếc chìa khóa dự phòng.
Choi seunghyun
Choi seunghyun
“Phòng này có hai chìa, anh giữ một, em giữ một. Dù có đi đâu, về lúc nào, em luôn có thể mở cửa.”
Khi ấy, Ji Yong trẻ con đến mức đã hỏi lại:
kwon ji yong
kwon ji yong
“Nếu một ngày em không muốn quay về nữa thì sao?”
Seunghyun nhìn hắn bằng đôi mắt thâm trầm:
Choi seunghyun
Choi seunghyun
“Thì anh sẽ thay ổ khóa. Nhưng… anh vẫn giữ cái cũ, đợi em.”
.
Tối hôm đó, Ji Yong về căn hộ mình – một nơi xa lạ, lạnh lẽo và thừa thãi.
hắn ngồi lặng trong bóng tối, mở điện thoại, lướt lại những tấm ảnh cũ đã được giấu kín trong thư mục có mật khẩu
hắn và anh – khi còn là hai sinh viên, một trầm mặc, một rực rỡ.
hắn và anh – khi ăn mì gói dưới mưa, vì hết tiền mà không dám gọi món.
hắn và anh– khi cãi nhau vì chiếc khăn tắm bị giặt lẫn, và cả hai lặng thinh suốt một tuần.
Nhưng trong từng bức ảnh, dù ngốc nghếch hay vụn vặt, đều có một điểm chung:
Ánh mắt anh luôn dõi theo hắn.
Hai tuần sau, Ji Yong quay lại triển lãm. Lần này không phải để xem ảnh, mà để tìm người.
???
???
“Anh ấy không ở đây,”
Nhân viên bảo tàng lắc đầu,
???
???
“triển lãm kết thúc rồi. Nhưng anh ấy để lại một hộp gỗ… bảo nếu có ai tên Kwon Ji Yong đến, thì đưa cái này.”
Ji Yong đón lấy. Hộp gỗ sơn đen, cũ kỹ. Không có khóa.
Bên trong là gì?
Một chiếc chìa khóa – đã hoen gỉ theo thời gian. Và một mẩu giấy nhỏ gấp làm tư.
Choi seunghyun
Choi seunghyun
"Chiếc chìa này vẫn còn dùng được. Phòng 304. Nếu em muốn, anh vẫn đang chờ."
Tay Ji Yong run lên. Trái tim tưởng đã hóa đá bỗng thổn thức. Những câu hỏi cũ ùa về:
Nếu ngày ấy hắn đừng bỏ đi thì sao? Nếu ngày ấy anh dám nắm tay hắn bước qua mọi lời dè bỉu thì sao?
Nhưng không còn “nếu” nữa. Chỉ còn “bây giờ”.
Tối đó, Ji Yong đứng trước cửa phòng 304 – căn phòng tưởng đã vĩnh viễn đóng lại.
Tay hắn run khi tra chìa vào ổ. Một tiếng “tách” rất nhỏ, như tiếng trái tim được mở ra lần nữa.
hắn bước vào
mùi gỗ cũ
Bức ảnh hai người vẫn dán trên tủ lạnh, góc bị bong tróc.
Căn phòng không thay đổi gì – như thể thời gian đã ngừng lại nơi đây, để chờ một người quay về.
kwon ji yong
kwon ji yong
“Em về rồi,”
Ji Yong khẽ nói vào bóng tối.
Một tiếng bước chân nhẹ vang lên từ trong. Và cánh cửa phòng trong mở ra.
Choi Seunghyun đứng đó, mặc chiếc áo len cũ từng được anh mua cho Ji Yong vào mùa đông năm ấy.
Choi seunghyun
Choi seunghyun
“Anh vẫn chưa thay khóa.”
Choi seunghyun
Choi seunghyun
“Vì anh biết... em sẽ quay về.”
#
#
good luck and thanks
Hot

Comments

Tabi chulibi iu Yongie habibi

Tabi chulibi iu Yongie habibi

Ahuhuhuhu😭😭

2025-05-18

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play