Chương 2

Về đến Tư Hòa cung, nàng phân cho hắn nghỉ ngơi ở điện riêng, phía tây Tư Hòa cung, thị nữ chuẩn bị nước lau người, băng bó vết thương cho hắn trong lúc chờ thái y đến. Ở trong cung của nàng không có sẵn đồ cho nam tử, đành mượn tạm đồ của tiểu thái giám cho hắn mặc. Thái y xem mạch một lúc, nhíu mày trầm ngâm, ông châm cứu một lúc rồi mới đứng dậy nói :

- Quận chúa, Thất điện hạ chịu đựng tra tấn rất nhiều, vết thương cũ chồng lên vết thương mới, cơ thể bị tổn thương nặng, phải chữa tận gốc.

Tang Vân Cơ gật đầu

- Ông cứ tận tâm chữa cho điện hạ, ta sẽ không để ông chịu thiệt

Thái y gật đầu, hành lễ cáo lui. Nàng phân phó người canh gác hắn, sau đó trở về điện của mình, nàng vừa rửa tay, ngồi thẩn thờ suy nghĩ

- Tú nhi, ngươi kể ta nghe về thất hoàng tử đi

Thị nữ Tú nhi đang bày thức ăn trên bàn, quay sang nhìn đôi mắt sáng như ngọc đầy mong chờ của nàng. Nàng ta đến gần quận chúa đang ngồi trên ghế, quỳ xuống bằng với chiều cao của nàng

- Nô tì cũng không biết nhiều chuyện, chỉ nghe nói mẫu thân của thất hoàng tử trước đây là Trang phi được bệ hạ sủng ái. Nhưng mà Trang phi nương nương tư thông với thị vệ, bị phát hiện, hoàng đế tức giận ra lệnh chém đầu tên thị vệ đó, ban cho Trang phi ly rượu độc. Thất hoàng tử có mẹ ruột như vậy, cư nhiên bị chán ghét, sống trong cung cực kì khó khăn

Tang Vân Cơ nghe vậy, hồi tưởng lại cảnh hắn bị một đám người cuộn trong bao tải, đấm đá túi bụi , nhẹ giọng cảm thán

- Hắn cũng thật tội nghiệp

Tú nhi gật đầu, nàng dặn dò quận chúa

- Sau này quận chúa đừng nhắc lại nữa, trong hoàng cung phức tạp

Tang Vân Cơ ăn uống xong, leo lên giường nằm, nàng suy nghĩ miên man rồi lăn ra ngủ lúc nào không hay. Đến khi thị nữ vào vén rèm châu sa, lay nàng dậy, Tang Vân Cơ đành miễn cưỡng tỉnh giấc. Cứ mỗi sáng sớm, nàng sẽ đi thỉnh an thái hậu, ngồi nói chuyện, ăn cơm đến trưa mới về. Nàng chải đầu, ăn điểm tâm qua loa, thuận miệng hỏi :

- Thất hoàng tử tỉnh lại chưa ? Mang điểm tâm cho hắn

Tú nhi trả lời nàng :

- Điện hạ vẫn còn ngủ rất say, thể lực rất suy kiệt, thái y chuẩn bị đến khám.

- Hắn vẫn chưa tỉnh, các ngươi chia nhau ăn đi, một mình ta ăn không nổi

Tang Vân Cơ đi đến Thọ Khang cung thỉnh an thái hậu. Thái hậu vừa tiếp các hậu phi của hoàng đế xong, bà ngồi uống trà một mình. Nàng tiến vào điện, quỳ gối thỉnh an, giọng nói non nớt vang lên :

- Chất nữ thỉnh an thái hậu nương nương.

Thái hậu Tang thị nhìn nàng, sắc mặt hoà hoãn hơn vài phần. Đứa cháu gái không giống cha cũng chẳng giống mẹ nhưng lại giống bà hồi nhỏ y như đúc, khiến bà thập phần yêu thích. Thái thượng hoàng yêu thương bà, đương nhiên cũng thích đứa nhỏ này. Thái hậu nhẹ nhàng vẫy tay

- Cơ nhi, con lại đây

Thái hậu kêu người châm trà cho nàng, nhẹ giọng hỏi

- Ta nghe nói hôm qua con cứu Độc Cô Thần, còn đem về Tư Hòa cung

Tang Vân Cơ không có ý giấu diếm thái hậu, nàng thú nhận :

- Vâng ạ, thất hoàng tử bị một đám trẻ bắt nạt, thực sự rất đáng thương

- Giúp đỡ người khác là tốt, nhưng mà không thể để Độc Cô Thần ở lại cung của con. Ta sẽ sắp xếp cho tiểu tử đó ở một cung điện khang trang hơn, có vài cung nữ thái giám hầu hạ, như vậy có được không ?

Tang Vân Cơ ngẫm một lát, rồi vui vẻ gật đầu

- Mọi chuyện nghe thái hậu sắp xếp.

Nàng ở lại trò chuyện, tán gẫu với thái hậu một chút, thái hậu cảm thấy không khoẻ, sợ lây cho nàng nên Tang Vân Cơ đành về Tư Hòa cung.

- Quận chúa, Thất hoàng tử tỉnh rồi !

- Ta đi thăm hắn một chút

Tang Vân Cơ bước vào điện, đối diện nàng là thiếu niên gầy gò nhưng ngũ quan tinh xảo như điêu khắc. Độc Cô Thần ngồi trên giường, y chỉ mặc trung y trắng, trông y bây giờ tựa tàng phong ngọc thụ giữa trời thụ. Tang Vân Cơ giờ mới có thời gian chú ý, nàng ngắm nhìn khuôn mặt hắn, tươi cười trả lời :

- Thất hoàng tử, ngài đỡ hơn chưa chút nào chưa ?

Độc Cô Thần ngẩng mặt nhìn nàng, giọng nói khàn khàn mệt mỏi

- Đa tạ quận chúa giúp đỡ

Thị nữ mang ghế gỗ đến cho nàng ngồi, Tang Vân Cơ thấy cơ thể cao lớn nhưng gầy gò của y, nàng hỏi thăm :

- Điện hạ ăn gì chưa ?

Độc Cô Thần mang vẻ mặt lãnh đạm, xa cách trả lời

- Bọn họ cho ta ăn rồi, t no rồi

Mặc dù y nói bản thân đã no nhưng nàng vẫn đưa cái bánh đến trước mặt. Độc Cô Thần cũng không từ chối, cầm bánh lên ăn. Tang Vân Cơ nhìn y ăn cũng toát lên vẻ cao quý, nhẹ nhàng, y chậm rãi nhai nuốt bánh. Tang Vân Cơ cảm thấy y rất đẹp, không giống vẻ đẹp của phụ thân và huynh trưởng, Độc Cô Thần đẹp kiểu trầm ổn, điềm đạm không nhiễm bụi trần.

- Điện hạ sau này nhớ ăn nhiều một chút, ăn nhiều mới mau khỏi bệnh. Thái hậu nương nương nói sẽ sắp xếp cho điện hạ một cung điện mới, có cung nữ thái giám hầu hạ điện hạ.

Y ngẩng người, nhìn tiểu hài tử nhỏ nhắn ngồi trước ghế, môi đỏ hồng nụ cười tươi như ánh nắng mặt trời, làn da trắng mịn như trứng gà bóc vỏ. Độc Cô Thần mím môi

- Là ngươi cầu xin cho ta sao ?

Tang Vân Cơ lắc đầu, nói

- Không phải, thái hậu thấy điện hạ ở chỗ ta không tiện

Độc Cô Thần khẽ cúi đầu, không rõ đang suy nghĩ gì. Hồi lâu sau mới nghe thấy giọng nàng

- Điện hạ nghỉ ngơi tốt, ta không quấy rầy

Hot

Comments

✞ঔৣ۝H̫P̫۝ঔৣ✞

✞ঔৣ۝H̫P̫۝ঔৣ✞

up! đi đến vinh quang

2025-05-21

0

bé điệu

bé điệu

truyện cuốn

2025-05-21

0

✞ঔৣ۝H̫P̫۝ঔৣ✞

✞ঔৣ۝H̫P̫۝ঔৣ✞

q b

2025-05-17

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play