[RhyCap] Thương Em Từ Những Ngày Rất Nhỏ
Chap 3
ngày mới của em cũng giống như ngày hôm qua không có gì khác biệt
nhưng có lẽ..hôm nay lại khác
Một buổi sáng u ám của tháng 11, lớp Duy có học sinh mới
Cậu bạn ấy bước vào với nụ cười nhẹ như nắng sớm, ánh mắt ấm áp khiến không gian dịu lại
Giáo Viên
Đây là Quang Anh, bạn mới chuyển vào
Giáo Viên
cô mong các em giúp bạn làm quen với lớp
NVP(nữ)
học sinh 1: Trời ơiii đẹp trai quá
NVP(nữ)
học sinh 2: Chồng em
những tiếng hú hét ấy liên tục vang lên nhưng anh chẳng quan tâm
Quang Anh nhìn quanh và ánh mắt ấy dừng lại ở Duy
Không như bao người khác, anh không lướt qua Duy như thể em là vô hình
Ngược lại, anh mỉm cười, tiến tới chỗ ngồi trong góc
Nguyễn Quang Anh
Tớ ngồi cạnh cậu được chứ?
Duy ngơ ngác gật nhẹ cái đầu nhỏ nhỏ xinh xinh
Lần đầu tiên sau rất lâu, em thấy tim mình đập vì điều gì đó khác
Tiết học trôi qua chậm rãi như mọi ngày nhưng đối với Duy, hôm nay có gì đó lạ lắm
Lạ vì người ngồi cạnh cậu không tỏ ra khó chịu, không xê dịch ghế ra xa, không liếc xéo hay thở dài
Quang Anh chăm chú nghe giảng, thỉnh thoảng còn nghiêng sang hỏi Duy vài câu nhỏ
Nguyễn Quang Anh
Chỗ này cô nói nhanh quá, cậu có nghe rõ không?
Hoàng Đức Duy
Tớ cũng không nghe rõ lắm..
Nguyễn Quang Anh
Sách Toán lớp mình dùng bản mới hả?
Hoàng Đức Duy
ừm, bản mới đó
Nguyễn Quang Anh
Tiết sau học môn gì vậy?
Hoàng Đức Duy
Hình như là..tiết văn
Quang Anh gật đầu mỉm cười
Một nụ cười khiến lòng ngực Duy thấy ấm lạ
Rồi tiếng chuông ra chơi vang lên
Cả lớp nhanh chóng nháo nhào đứng dậy. Người thì chạy ra hành lang, người thì túm tụm thành từng nhóm, người thì xuống căn tin trường
Em vẫn như mọi khi ngồi ngoan ngoãn trong lớp, không di chuyển
Em ngồi yên ở bàn, mắt nhìn xuống quyển sách, như đang đọc nhưng thật ra chẳng đọc gì cả
Một tiếng động nhẹ khiến Duy ngẩng đầu lên
Quang Anh vẫn chưa ra khỏi chỗ, anh đang ngồi im bên cạnh em
Hoàng Đức Duy
cậu không..ra ngoài chơi hả?
Nguyễn Quang Anh
Tớ thấy ngồi đây cũng được mà. Mát, yên tĩnh cũng chill chill đó chứ. //cười nhẹ//
Bình thường, những người khác sẽ tránh ngồi gần em trong giờ ra chơi nhưng Quang Anh thì không
anh vẫn ngồi đó như thể...đây là điều hiển nhiên
Nguyễn Quang Anh
Cậu hay ngồi một mình như vậy à?
Nguyễn Quang Anh
Cậu..không có bạn hả?
Duy ngập ngừng rồi gật đầu. Cậu đã quen với cảm giác này rồi, cảm giác cô đơn
Nguyễn Quang Anh
Vậy..tớ làm bạn cậu được không?
Duy bất ngờ nhìn Quang Anh
Hoàng Đức Duy
Cậu chắc chắn?
Nguyễn Quang Anh
ừm, chắc chắn
Hoàng Đức Duy
Được, nếu cậu không chê tớ
Nguyễn Quang Anh
Ai lại đi chê một con người xinh trai, đáng yêu như cậu chứ
Tai em thoáng chốc đã đỏ bừng lên
Nguyễn Quang Anh
*đáng yêu thật*
Quang Anh lấy hộp sữa trong cặp ra, đặt lên bàn
Nguyễn Quang Anh
Tớ mang dư, cậu uống không
Duy tròn xoe mắt nhìn hộp sữa
Hoàng Đức Duy
"Cảm ơn cậu.."
Nguyễn Quang Anh
//mỉm cười//
Quang Anh mỉm cười, nụ cười ấy không chói lóa, không kịch tính nhưng đủ làm sáng cả cái lớp đang trống vắng
Và..ở đâu đó trong lòng Duy, một mảnh băng mỏng đã bắt đầu tan chảy
😨😨😨😨
liều thuốc chữa lành của Duy đã tớii
Comments
Hybee
ê xót nha^^
2025-05-31
0