[Thi Tình Họa Dịch] Em Không Trốn Được Chị Đâu!
3
Lớp học chiều hôm đó có phần yên ắng hơn thường lệ. Có lẽ vì trời đổ mưa, hoặc vì không khí căng thẳng của buổi thực hành nhóm khiến ai cũng nghiêm túc hơn.
Vương Dịch và Châu Thi Vũ được phân vào nhóm đôi để thực hiện một bài tập thuyết trình về “Tâm lý học hành vi trong xã hội hiện đại”.
Với cô, đề tài này không khó. Nhưng việc phải làm việc chung với người luôn tìm cách tiếp cận mình lại khiến cô có chút không thoải mái.
Vương Dịch
Chị định phụ trách phần nào? *Mở laptop*
Châu Thi Vũ
Chị lo phần mở đầu và dẫn nhập. Mấy thứ logic và phân tích cứ để em *Lật sổ tay*
Vương Dịch khựng lại một chút. Nàng không chỉ có sự chủ động, mà còn có sự nhạy bén đáng gờm.
Vương Dịch
Thống nhất vậy đi
Hai người im lặng làm việc. Nhưng im lặng không có nghĩa là có khoảng cách.
Ánh mắt nàng nhiều lần lướt qua khuôn mặt cô, dừng lại ở sống mũi cao, đôi mắt dài đầy kiêu ngạo, và cả đôi môi mím chặt khi đang tập trung.
Nàng khẽ nghiêng đầu, chống cằm nhìn cô.
Châu Thi Vũ
Em nghiêm túc thật đấy. Làm chị suýt quên mất mình đang thầm thích ai
Vương Dịch dừng tay gõ phím, quay sang nhìn nàng.
Vương Dịch
Chị có thể đừng nói mấy câu kỳ lạ như vậy trong khi tôi đang làm việc không?
Châu Thi Vũ
Không kỳ đâu, chị nói thật mà. Người ta nhìn em chăm chú chắc cũng phải động lòng đấy
Vương Dịch
*Khẽ nhíu mày, quay lại với màn hình*
Vương Dịch
Tập trung vào bài đi
Gò má cô lại hơi ửng đỏ, điều hiếm thấy ở người luôn giữ vẻ mặt bình tĩnh như cô.
Tan học, mưa vẫn chưa tạnh. Sân trường loáng nước, từng hàng cây ướt đẫm, lác đác sinh viên cầm ô bước vội.
Cô đứng dưới mái hiên, tay đút túi quần, hình như không mang ô.
Thi Vũ từ phía sau bước tới, trên tay cầm sẵn một chiếc ô gấp màu trắng kem.
Châu Thi Vũ
Em không đêm ô à?
Đột nhiên nàng giơ ô lên che luôn phần cô đang đứng.
Vương Dịch
Chị ngược hướng *Hơi ngập ngừng*
Châu Thi Vũ
Vậy thì chị đi đường vòng là được mà
Châu Thi Vũ
Em nhìn xem mưa như này khi nào mới tạnh được đây
Châu Thi Vũ
Bộ em tính đứng ở đây đến tối mịt luôn à
Cô không nói gì thêm. Nhưng cuối cùng vẫn bước ra khỏi mái hiên, để nàng đi bên cạnh.
Tiếng mưa rơi tí tách trên chiếc ô. Không gian yên tĩnh lạ thường. Cô đi chậm lại một chút, để nàng không phải rướn tay quá nhiều.
Châu Thi Vũ
'Chị đã thích nhiều người, nhưng chưa từng theo đuổi ai như em đâu' *Khẽ liếc qua cô*
Vương Dịch
Vậy chị theo đuổi bao nhiêu người rồi? *Quay sang*
Châu Thi Vũ
Đủ để biết em là người duy nhất khiến chị muốn nghiêm túc *Mỉm cười*
Cô không đáp. Nhưng không hiểu sao, trái tim trong lồng ngực lại khẽ run lên một nhịp.
Về đến gần ký túc xá, nàng dừng lại, đưa ô cho cô.
Châu Thi Vũ
Mai chị không tới trường, em cầm đi
Châu Thi Vũ
Không có chị che thì em ướt mất. Coi như chị vẫn ở cạnh em qua cái ô này đi
Nói rồi nàng vội nhét ô vào tay cô rồi chạy nhanh đi, tới khi cô kịp phản ứng lại thì nàng đã xa dần dưới làn mưa.
Chiếc ô trên tay cô vẫn còn hơi ấm từ bàn tay nàng.
Vương Dịch
"Con người này thật là....."
Tối hôm đó, trong phòng ký túc xá nhỏ, cô đặt ô sang một bên rồi bật laptop. Trong đầu vẫn là hình ảnh người con gái đó. Dịu dàng, chủ động, nhưng không hề khiến người khác cảm thấy phiền.
Cô chạm nhẹ lên thanh công cụ tìm kiếm, định gõ gì đó thì khựng lại. Ngay giây sau, điện thoại lại rung lên.
Châu Thi Vũ
✉️: Nếu mai trời vẫn mưa, nhớ mang theo cái ô đó nha. Không phải vì em không có ô khác. Mà là chị muốn em mang cái ô của chị!
Cô bật cười. Lần đầu tiên, nụ cười đó không gượng gạo.
Comments