<Chương 2: Lần Đầu Tiên Cảm Thấy Trái Tim Mình Dao Động>

✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
nay ra 3 chap trc nha
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
đọc xong thì cho tôi xin cảm nghĩ =)))
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
đừng đọc chùa là đc
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
tôi bt ai ko đọc chùa ai đọc chùa đấy, nên đừng lm tôi mất thiện cảm…..
❀______________________❀
📜 𝗠𝘂̀𝗮 𝗛𝗮̣ 𝗡𝗮̆𝗺 𝗔̂́𝘆, 𝗖𝗼́ 𝗡𝗴𝘂̛𝗼̛̀𝗶 Đ𝗮̃ 𝗬𝗲̂𝘂 𝗥𝗮̂́𝘁 𝗡𝗵𝗶𝗲̂̀𝘂
✏ーーーーーーーーーーーーー
𝐂𝐡𝐮̛𝐨̛𝐧𝐠 𝟐: 𝐋𝐚̂̀𝐧 Đ𝐚̂̀𝐮 𝐓𝐢𝐞̂𝐧 𝐂𝐚̉𝐦 𝐓𝐡𝐚̂́𝐲 𝐓𝐫𝐚́𝐢 𝐓𝐢𝐦 𝐌𝐢̀𝐧𝐡 𝐃𝐚𝐨 Đ𝐨̣̂𝐧𝐠
༄˖°.🍂.ೃ࿔*:・༄˖°.🍂.ೃ࿔*:・
Ngày hôm đó, nắng bỗng dịu hơn. Có lẽ bởi trời sắp vào cơn mưa trái mùa đầu tiên của tháng Sáu.
Sân trường lúc chiều tà loang lổ bóng cây, gió hiu hiu thổi qua những tán phượng đang rơi đỏ rực. Tiếng ve bắt đầu vang lên, kéo theo từng hồi dài như thể một bản nhạc nền cho tâm trạng của ai đó đang thầm lặng biến đổi.
Trong lớp học, học sinh đang tập trung làm bài kiểm tra 15 phút môn Toán.
Nguyễn Quang Anh cắm cúi viết, ánh mắt chăm chú. Cậu đã xong bài từ phút thứ 10, nhưng vẫn rà lại cẩn thận từng bước giải.
Ngồi bên cạnh, Hoàng Đức Duy mím môi, gãi đầu gãi tai. Đề bài khó hơn tưởng tượng. Mắt Duy liếc sang một cách rất nhanh — không phải để nhìn bài, mà để nhìn người.
Quang Anh không biết từ lúc nào, những hành động rất nhỏ nhặt của cậu đã khiến Duy để ý. Như cách cậu chỉnh lại tay áo cho gọn gàng trước khi viết, cách cậu nghiêng đầu hơi sang trái khi đọc, hoặc cả ánh mắt lạnh lùng nhưng lúc nhìn ra cửa sổ thì lại rất dịu.
Duy cười nhẹ một mình, rồi quay lại với câu 3 còn đang dang dở.
Tiếng đồng hồ tích tắc như nhịp đập trái tim của ai đó. Càng lúc càng nhanh.
Sau buổi học, Duy dắt xe ra cổng, chần chừ một chút rồi quyết định đứng đợi.
Một lát sau, Quang Anh bước ra. Vẫn là bước đi trầm lặng ấy, tai nghe vẫn đeo một bên.
❛ 𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 Đ𝘂̛́𝗰 𝗗𝘂𝘆 ❜
❛ 𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 Đ𝘂̛́𝗰 𝗗𝘂𝘆 ❜
“Quang Anh!”
Cậu dừng lại, quay đầu.
❛ 𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 Đ𝘂̛́𝗰 𝗗𝘂𝘆 ❜
❛ 𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 Đ𝘂̛́𝗰 𝗗𝘂𝘆 ❜
“Về chung không?”
Quang Anh ngập ngừng:
❛ 𝗡𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝗤𝘂𝗮𝗻𝗴 𝗔𝗻𝗵 ❜
❛ 𝗡𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝗤𝘂𝗮𝗻𝗴 𝗔𝗻𝗵 ❜
“Tôi đi bộ.”
❛ 𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 Đ𝘂̛́𝗰 𝗗𝘂𝘆 ❜
❛ 𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 Đ𝘂̛́𝗰 𝗗𝘂𝘆 ❜
“Vậy tớ dắt xe đi cạnh cậu nhé?” – Duy tươi cười, chẳng có ý định hỏi thêm.
Cậu rảo bước, dắt xe theo nhịp chân của Quang Anh. Họ bước song song dưới hàng cây, giữa nắng chiều nhạt màu.
❛ 𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 Đ𝘂̛́𝗰 𝗗𝘂𝘆 ❜
❛ 𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 Đ𝘂̛́𝗰 𝗗𝘂𝘆 ❜
“Cậu hay đi bộ vậy luôn hả?” – Duy hỏi, giọng nhẹ nhàng.
❛ 𝗡𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝗤𝘂𝗮𝗻𝗴 𝗔𝗻𝗵 ❜
❛ 𝗡𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝗤𝘂𝗮𝗻𝗴 𝗔𝗻𝗵 ❜
“Ừ.”
❛ 𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 Đ𝘂̛́𝗰 𝗗𝘂𝘆 ❜
❛ 𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 Đ𝘂̛́𝗰 𝗗𝘂𝘆 ❜
“Không mệt à? Trường cách nhà cậu cũng xa đó.”
❛ 𝗡𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝗤𝘂𝗮𝗻𝗴 𝗔𝗻𝗵 ❜
❛ 𝗡𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝗤𝘂𝗮𝗻𝗴 𝗔𝗻𝗵 ❜
“Đi bộ quen rồi. Cũng như một cách để suy nghĩ.”
❛ 𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 Đ𝘂̛́𝗰 𝗗𝘂𝘆 ❜
❛ 𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 Đ𝘂̛́𝗰 𝗗𝘂𝘆 ❜
“Suy nghĩ gì?”
Quang Anh im lặng. Một lúc sau mới nói:
❛ 𝗡𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝗤𝘂𝗮𝗻𝗴 𝗔𝗻𝗵 ❜
❛ 𝗡𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝗤𝘂𝗮𝗻𝗴 𝗔𝗻𝗵 ❜
“Về mọi thứ. Về chuyện có nên tiếp tục mở lòng không.”
Duy khựng lại một nhịp.
❛ 𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 Đ𝘂̛́𝗰 𝗗𝘂𝘆 ❜
❛ 𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 Đ𝘂̛́𝗰 𝗗𝘂𝘆 ❜
“Vậy cậu đang cân nhắc mở lòng với ai sao?” – cậu hỏi, nửa đùa nửa thật.
Quang Anh nhìn cậu. Một cái nhìn rất lâu.
❛ 𝗡𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝗤𝘂𝗮𝗻𝗴 𝗔𝗻𝗵 ❜
❛ 𝗡𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝗤𝘂𝗮𝗻𝗴 𝗔𝗻𝗵 ❜
“Có thể.”
✏ーーーーーーーーーーーー
Chiều hôm đó, khi về đến nhà, Duy nằm phịch xuống giường. Trần nhà trắng toát và yên tĩnh, nhưng trong đầu cậu thì hỗn loạn.
Cậu rút điện thoại, mở khung chat với Quang Anh — dù chẳng có tin nhắn nào từ trước. Một khoảng trắng hiện ra, và Duy lưỡng lự. Sau đó, cậu gõ:
❛ 𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 Đ𝘂̛́𝗰 𝗗𝘂𝘆 ❜
❛ 𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 Đ𝘂̛́𝗰 𝗗𝘂𝘆 ❜
💬: “Ngủ ngon nha. Ngày mai tớ mua bánh mì phô mai trứng cút cho cậu.”
Tin nhắn được gửi đi. Duy nhìn chằm chằm vào màn hình.
Không có dấu chấm xanh, không có “đã xem”. Nhưng cậu cười.
Không phải vì được hồi đáp, mà vì chính mình đã làm được điều đó.
✏ーーーーーーーーーーーー
Hôm sau, lúc sáng sớm, Duy đến sớm hơn thường lệ. Cậu cầm theo hai túi bánh, một ly sữa nóng, lặng lẽ đặt lên bàn Quang Anh trước khi người kia tới.
Khi Quang Anh bước vào, cậu thấy túi bánh để ngay ngắn trên bàn, còn có mảnh giấy nhỏ ghi dòng chữ bằng bút mực đen:
“Dành cho người hay đi bộ buổi sáng. Coi như phần thưởng.”
Quang Anh mở túi bánh, không ăn ngay, chỉ nhìn vào đó rất lâu.
❛ 𝗡𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝗤𝘂𝗮𝗻𝗴 𝗔𝗻𝗵 ❜
❛ 𝗡𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝗤𝘂𝗮𝗻𝗴 𝗔𝗻𝗵 ❜
“Cậu định làm tôi mập lên hả?”
Duy cười, giọng nhẹ như gió:
❛ 𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 Đ𝘂̛́𝗰 𝗗𝘂𝘆 ❜
❛ 𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 Đ𝘂̛́𝗰 𝗗𝘂𝘆 ❜
“Nếu cậu mập lên, chắc sẽ đáng yêu hơn.”
Quang Anh liếc sang:
❛ 𝗡𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝗤𝘂𝗮𝗻𝗴 𝗔𝗻𝗵 ❜
❛ 𝗡𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝗤𝘂𝗮𝗻𝗴 𝗔𝗻𝗵 ❜
“Tôi không dễ bị mua chuộc bởi đồ ăn đâu.”
❛ 𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 Đ𝘂̛́𝗰 𝗗𝘂𝘆 ❜
❛ 𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 Đ𝘂̛́𝗰 𝗗𝘂𝘆 ❜
“Không sao. Tớ không mua chuộc. Tớ chỉ... muốn khiến cậu mỉm cười.”
Lần đầu tiên, Quang Anh nhìn Duy lâu hơn vài giây. Đôi mắt cậu dịu đi một chút. Không còn phòng bị. Không còn ngờ vực.
✏ーーーーーーーーーーーー
Chiều thứ Bảy tuần đó, trời bất ngờ đổ mưa.
Duy đang trên đường về nhà thì thấy Quang Anh đứng dưới mái hiên cạnh trạm xe buýt, vai áo đã bị ướt.
Duy thắng xe, chạy vào chỗ cậu.
❛ 𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 Đ𝘂̛́𝗰 𝗗𝘂𝘆 ❜
❛ 𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 Đ𝘂̛́𝗰 𝗗𝘂𝘆 ❜
“Lên xe đi. Tớ chở cậu về.”
Quang Anh lưỡng lự. Mưa mỗi lúc một lớn hơn.
❛ 𝗡𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝗤𝘂𝗮𝗻𝗴 𝗔𝗻𝗵 ❜
❛ 𝗡𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝗤𝘂𝗮𝗻𝗴 𝗔𝗻𝗵 ❜
“Tôi không muốn nợ ai.”
❛ 𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 Đ𝘂̛́𝗰 𝗗𝘂𝘆 ❜
❛ 𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 Đ𝘂̛́𝗰 𝗗𝘂𝘆 ❜
“Vậy thì sau này, chở tớ lúc mưa là được.” – Duy cười, đôi mắt long lanh dưới mưa.
Lần đầu tiên, Quang Anh không từ chối. Cậu ngồi sau xe, hai tay nhẹ đặt lên thành yên, không chạm vào lưng Duy.
Nhưng khi xe bắt đầu lăn bánh, cậu thấy tim mình đập nhanh hơn bình thường.
Không hiểu vì sao, nhưng cơn mưa ấy... hình như ấm hơn mọi cơn mưa cậu từng đi qua.
✏ーーーーーーーーーーーー
Tối hôm đó, trong nhật ký của mình, Quang Anh viết:
“Có người từng nói thích tôi sẽ rất mệt. Nhưng cậu ấy vẫn kiên trì như thế. Tôi không biết nên thấy cảm động hay thấy... sợ.”
“Chỉ là, hôm nay tim tôi đập mạnh. Vì một người.”
༄˖°.🍂.ೃ࿔*:・༄˖°.🍂.ೃ࿔*:・
Hết Chương 2
❀__________________❀
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
chữa lành nhỉ =))
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
soft đồ he
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
rồi cx có ngày sẽ khóc vì nhau thôi
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
=)))))
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
tôi có ác quá ko ta?
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
kệ đi, truyện vậy ms hay =)))
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
like đê!
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
pipoo 👋🏻♡
Hot

Comments

t.⚡️

t.⚡️

Bụng mỡ ụch à ụch ịch núng na núng nính

2025-05-14

2

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play