<Chương 5: Lỡ Mà Một Ngày Không Còn Nhau, Cậu Sẽ Nhớ Tôi Không?>

✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
rồi đạt đủ KPI trong ngày rồi, 2 chap thôi nha
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
mai ra tiếp
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
tại ra liên tục nó dễ bị flop vs xem chùa
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
ko like thì xin phép cho tôi quỵt chap nhá
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
ko like = quỵt chap + nghỉ dưỡng ko ra nx
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
cho đói chs =))
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
😋
❀_______________❀
📜 𝗠𝘂̀𝗮 𝗛𝗮̣ 𝗡𝗮̆𝗺 𝗔̂́𝘆, 𝗖𝗼́ 𝗡𝗴𝘂̛𝗼̛̀𝗶 Đ𝗮̃ 𝗬𝗲̂𝘂 𝗥𝗮̂́𝘁 𝗡𝗵𝗶𝗲̂̀𝘂
✏一一一一一一一一一一一
𝐂𝐡𝐮̛𝐨̛𝐧𝐠 𝟓: 𝐋𝐨̛̃ 𝐌𝐚̀ 𝐌𝐨̣̂𝐭 𝐍𝐠𝐚̀𝐲 𝐊𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐂𝐨̀𝐧 𝐍𝐡𝐚𝐮, 𝐂𝐚̣̂𝐮 𝐒𝐞̃ 𝐍𝐡𝐨̛́ 𝐓𝐨̂𝐢 𝐊𝐡𝐨̂𝐧𝐠?
༄˖°.🍂.ೃ࿔*:・༄˖°.🍂.ೃ࿔*:・
Những cơn gió tháng Bảy đã dịu hơn. Tiết trời không còn gay gắt như đầu hạ, nhưng lòng người thì lại bắt đầu mang theo những hoang mang chưa thể gọi tên.
Sau hôm Quang Anh để lại quyển sổ với dòng chữ: “Chúng ta thử làm bạn nhé”, cả lớp như cảm nhận được một thay đổi nhỏ giữa hai người. Duy không còn theo đuôi Quang Anh lộ liễu như trước, nhưng lại hiện diện bên cậu bằng những hành động âm thầm và đầy quan tâm.
Mọi thứ diễn ra nhẹ nhàng như dòng nước chảy dưới mặt hồ: không vội vã, không náo động — nhưng từng ngày, từng ngày, vẫn ngấm sâu vào lòng người.
❛ 𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 Đ𝘂̛́𝗰 𝗗𝘂𝘆 ❜
❛ 𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 Đ𝘂̛́𝗰 𝗗𝘂𝘆 ❜
“Cậu… hay uống nước ấm nha.” – Duy nói, đưa cho Quang Anh một chai nước trong vỏ bọc màu xanh.
❛ 𝗡𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝗤𝘂𝗮𝗻𝗴 𝗔𝗻𝗵 ❜
❛ 𝗡𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝗤𝘂𝗮𝗻𝗴 𝗔𝗻𝗵 ❜
“Hả?”
❛ 𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 Đ𝘂̛́𝗰 𝗗𝘂𝘆 ❜
❛ 𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 Đ𝘂̛́𝗰 𝗗𝘂𝘆 ❜
“Cậu hay bị đau đầu, uống nước ấm tốt hơn. Mấy hôm nay thấy cậu tái mặt suốt.”
Quang Anh sững lại một nhịp. Không ai ngoài cậu biết về bệnh tình của mình, cậu vẫn luôn giấu kín.
Nhưng những dấu hiệu nhỏ không thể qua mắt một người luôn nhìn mình bằng cả trái tim.
❛ 𝗡𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝗤𝘂𝗮𝗻𝗴 𝗔𝗻𝗵 ❜
❛ 𝗡𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝗤𝘂𝗮𝗻𝗴 𝗔𝗻𝗵 ❜
“Cảm ơn… Nhưng sao cậu lại để ý chuyện đó?”
❛ 𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 Đ𝘂̛́𝗰 𝗗𝘂𝘆 ❜
❛ 𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 Đ𝘂̛́𝗰 𝗗𝘂𝘆 ❜
“Vì tớ không muốn cậu đau.”
Quang Anh lặng đi. Có gì đó nghèn nghẹn trong ngực. Một cảm giác lạ, vừa ấm áp, vừa đau lòng.
✏一一一一一一一一一一一
Buổi chiều hôm đó, trời có mưa bụi nhẹ. Sau giờ học, Duy rủ Quang Anh đi bộ về cùng. Cậu không từ chối nữa.
Hai người cùng bước dưới tán cây bằng lăng vừa chớm nở tím cả lối đi. Cả con đường như chỉ còn lại tiếng bước chân xen lẫn tiếng thở nhẹ của hai người.
❛ 𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 Đ𝘂̛́𝗰 𝗗𝘂𝘆 ❜
❛ 𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 Đ𝘂̛́𝗰 𝗗𝘂𝘆 ❜
“Cậu thích bằng lăng à?” – Duy hỏi.
❛ 𝗡𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝗤𝘂𝗮𝗻𝗴 𝗔𝗻𝗵 ❜
❛ 𝗡𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝗤𝘂𝗮𝗻𝗴 𝗔𝗻𝗵 ❜
“Ừ. Hồi nhỏ mẹ hay dắt tôi đi dưới hàng cây này. Bà bảo, hoa nở khi hè sắp kết thúc. Đẹp, nhưng mong manh.”
❛ 𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 Đ𝘂̛́𝗰 𝗗𝘂𝘆 ❜
❛ 𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 Đ𝘂̛́𝗰 𝗗𝘂𝘆 ❜
“Giống cậu.”
❛ 𝗡𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝗤𝘂𝗮𝗻𝗴 𝗔𝗻𝗵 ❜
❛ 𝗡𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝗤𝘂𝗮𝗻𝗴 𝗔𝗻𝗵 ❜
“Hả?”
❛ 𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 Đ𝘂̛́𝗰 𝗗𝘂𝘆 ❜
❛ 𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 Đ𝘂̛́𝗰 𝗗𝘂𝘆 ❜
“Cậu cũng đẹp mà mong manh. Nhìn vậy thôi, nhưng dễ tổn thương lắm.”
Quang Anh quay mặt sang hướng khác. Cậu không muốn Duy thấy đôi mắt mình vừa chớp đã ươn ướt.
❛ 𝗡𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝗤𝘂𝗮𝗻𝗴 𝗔𝗻𝗵 ❜
❛ 𝗡𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝗤𝘂𝗮𝗻𝗴 𝗔𝗻𝗵 ❜
“Duy…”
❛ 𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 Đ𝘂̛́𝗰 𝗗𝘂𝘆 ❜
❛ 𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 Đ𝘂̛́𝗰 𝗗𝘂𝘆 ❜
“Sao?”
❛ 𝗡𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝗤𝘂𝗮𝗻𝗴 𝗔𝗻𝗵 ❜
❛ 𝗡𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝗤𝘂𝗮𝗻𝗴 𝗔𝗻𝗵 ❜
“Nếu một ngày tôi biến mất… cậu sẽ quên tôi chứ?”
Duy dừng lại. Mưa lất phất rơi lên tóc cậu, nhỏ xuống má, nhưng ánh mắt vẫn sáng rực như ngọn đèn giữa đêm.
❛ 𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 Đ𝘂̛́𝗰 𝗗𝘂𝘆 ❜
❛ 𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 Đ𝘂̛́𝗰 𝗗𝘂𝘆 ❜
“Không. Dù cậu có biến mất khỏi thế giới này, tớ cũng sẽ nhớ cậu. Mãi mãi.”
Quang Anh cười nhẹ, nụ cười như cánh hoa rơi – đẹp nhưng khiến người ta đau lòng.
❛ 𝗡𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝗤𝘂𝗮𝗻𝗴 𝗔𝗻𝗵 ❜
❛ 𝗡𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝗤𝘂𝗮𝗻𝗴 𝗔𝗻𝗵 ❜
“Đừng mãi mãi gì cả. Mãi mãi đau lắm.”
✏一一一一一一一一一一一
Đêm hôm đó, Quang Anh ngồi một mình trên ban công. Gió thổi tung mái tóc.
Cậu mở lại tập hồ sơ bệnh án, lần đầu tiên nhìn thẳng vào những dòng chữ khô khốc:
“U não giai đoạn muộn. Tình trạng không thể phẫu thuật. Tiên lượng: 6 – 12 tháng.”
Quang Anh khẽ khàng chạm vào tim mình. Nó vẫn đang đập, rất mạnh… vì một người.
Nhưng chính vì thế, cậu càng không thể để người ấy chịu đau cùng mình.
Trong nhật ký, cậu viết:
“Tớ bắt đầu quen với việc có cậu ở bên. Và điều đó làm tớ sợ hãi. Bởi một ngày nào đó… khi tớ không còn, ai sẽ ở bên cậu thay tớ?”
“Lỡ mà một ngày không còn nhau, cậu sẽ nhớ tớ bao lâu?”
✏一一一一一一一一一一一
Sáng hôm sau, Duy bước vào lớp thì thấy Quang Anh đã đến từ sớm. Cậu ngồi im lặng ở bàn học, ánh mắt nhìn xa xăm.
❛ 𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 Đ𝘂̛́𝗰 𝗗𝘂𝘆 ❜
❛ 𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 Đ𝘂̛́𝗰 𝗗𝘂𝘆 ❜
“Chào buổi sáng.” – Duy lên tiếng, ngồi vào ghế bên cạnh.
❛ 𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 Đ𝘂̛́𝗰 𝗗𝘂𝘆 ❜
❛ 𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 Đ𝘂̛́𝗰 𝗗𝘂𝘆 ❜
“Hôm nay trông cậu mệt…”
❛ 𝗡𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝗤𝘂𝗮𝗻𝗴 𝗔𝗻𝗵 ❜
❛ 𝗡𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝗤𝘂𝗮𝗻𝗴 𝗔𝗻𝗵 ❜
“Ừ, hơi khó ngủ.” – Quang Anh đáp, giọng khàn hơn mọi khi.
Duy im lặng, rồi chậm rãi đưa ra một chiếc móc chìa khóa hình hoa bằng lăng nhỏ xíu.
❛ 𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 Đ𝘂̛́𝗰 𝗗𝘂𝘆 ❜
❛ 𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 Đ𝘂̛́𝗰 𝗗𝘂𝘆 ❜
“Tớ làm cho cậu. Coi như… là kỷ niệm.”
❛ 𝗡𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝗤𝘂𝗮𝗻𝗴 𝗔𝗻𝗵 ❜
❛ 𝗡𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝗤𝘂𝗮𝗻𝗴 𝗔𝗻𝗵 ❜
“Cậu làm?”
❛ 𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 Đ𝘂̛́𝗰 𝗗𝘂𝘆 ❜
❛ 𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 Đ𝘂̛́𝗰 𝗗𝘂𝘆 ❜
“Ừ. Tự tay đấy. Dù hơi xấu.”
Quang Anh cầm chiếc móc, lặng lẽ vuốt ve từng đường nét thô vụng.
❛ 𝗡𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝗤𝘂𝗮𝗻𝗴 𝗔𝗻𝗵 ❜
❛ 𝗡𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝗤𝘂𝗮𝗻𝗴 𝗔𝗻𝗵 ❜
“Cảm ơn. Tớ sẽ giữ.”
✏一一一一一一一一一一一
Trong những ngày sau đó, hai người như đang bước qua một giai đoạn đẹp nhất của tuổi trẻ. Không ràng buộc, không danh phận. Chỉ có một người lặng lẽ thương, và một người âm thầm đáp lại.
Nhưng trong từng ánh mắt Quang Anh, Duy luôn thấy một điều gì đó chưa bao giờ nói ra.
Một nỗi buồn. Một sự né tránh. Một dự cảm chia ly đang dần cận kề.
༄˖°.🍂.ೃ࿔*:・༄˖°.🍂.ೃ࿔*:・
Hết Chương 5
❀_______________❀
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
thấy mùi điềm chx mấy nàng
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
=)))))
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
sắp ngược tới nơi rồi
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
thôi thì chill nốt đi nhé
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
😔🫢
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
nói rồi nha, ko like + đọc chùa = nhịn chap
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
chứ tôi flop lắm rồi
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
nản á
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
🍥😋
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
✦𝘕𝘨𝘢̂𝘯✮🦢
pipoo👋🏻♡
Hot

Comments

౨ৎ

౨ৎ

Kết He hoặc OP được không Ngân ơii, đừng SE😭.

2025-05-14

1

⋅°₊‧🎧୨୧𝚋𝚗𝚑🖇️⊹♡

⋅°₊‧🎧୨୧𝚋𝚗𝚑🖇️⊹♡

Ngân ơi sao tui nghi bộ này end nhanh ấyyy

2025-05-14

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play