Kẻ Thứ Hai Trong Một Cái Bóng

====
Một tuần sau hôn lễ.
Bầu trời mùa thu xám xịt, gió lùa vào hành lang biệt thự. Cậu đứng nơi ban công tầng ba, tựa người vào lan can lạnh ngắt. Ánh mắt cậu rơi vào khoảng không.
Dưới sân, hắn đang bước lên xe, Kim Dung cầm theo sấp tài liệu đi bên cạnh.
Hắn khoác lên người bộ vest đen, ánh mắt sắc lạnh và nụ cười không bao giờ dành cho cậu.
Duy cắn nhẹ môi, quay đầu vào phòng. Cậu đã học cách đếm ngày.
"Ngày thứ 7, người chồng ấy chưa một lần hỏi han. Ngày thứ 7, giấc ngủ vẫn là những khoảng trống lạnh buốt lưng. Ngày thứ 7, mỗi bữa cơm là một cuộc đọc thoại."
.
.
Tại tập đoàn Nguyễn Thị.
Thành An
Thành An
Mày thật sự định cứ để Duy sống trong cái bóng của Đan sao?
An gõ tay lên bàn, giọng đầy ẩn ý.
Hắn không ngẩng đầu khỏi đống tài liệu.
Quang Anh
Quang Anh
Cậu ấy tự biết mình là gì trong cuộc hôn nhân này.
Thành An cười nhạt, rút một tấm ảnh từ túi áo khoác ném lên bàn.
Thành An
Thành An
Vậy mày giải thích thế nào về việc đêm nào mày cũng xem camera phòng cậu ấy?
Hắn sững người, đôi mắt hắn nhìn chăm chăm vào bức ảnh. Là hình ảnh hắn đứng trước màn hình, dõi theo bóng lưng của Đức Duy qua màn hình giám sát.
Thành An
Thành An
Không cần nói.
Thành An đứng dậy.
Thành An
Thành An
Mày đang sợ chính cảm xúc của mày. Giống như cách mày từng sợ tình yêu với Linh Đan.
Sau đó An bỏ đi, bỏ lại hắn với một mớ hỗn độn trong đầu, nơi phòng làm việc.
.
.
Tối hôm đó tại biệt thự.
Tiếng đàn piano vang lên từ phòng khách, cậu ngồi trước cây đàn đã cũ, từng ngón tay mảnh khảnh run run gõ lên từng phím đàn. Giai đoạn Clair De Lune vang lên, nhẹ nhàng và buồn bã.
Hắn từ tầng một bước lên, dừng chân giữa cầu thang. Ánh mắt hắn sẫm lại khi nghe bản nhạc.
Quang Anh
Quang Anh
"Linh Đan... Em ấy cũng từng chơi bản này. Nhưng sao hôm nay... lại nhói lòng đến thế..?"
Bất giác, hắn bước đến gần. Duy giật mình khi phát hiện anh, tay ngưng đàn.
Đức Duy
Đức Duy
Xin lỗi... tôi không biết anh ở nhà.
Cậu đứng dậy, cúi đầu.
Quang Anh
Quang Anh
Tiếp tục đi.
Hắn nói, âm giọng trầm hơn thường lệ.
Đức Duy
Đức Duy
Anh... muốn nghe?
Cậu ngẩng lên, ngạc nhiên.
Quang Anh
Quang Anh
Không. Tôi chỉ không muốn thấy cậu bỏ ngang khi còn chưa hết bản.
Hắn đáp, rồi lạnh lùng quay lưng bỏ đi.
Cậu cười khẽ, khuông biết nên vui hay đau lòng.
.
.
Ngày hôm sau, tại quán cà phê ở trung tâm.
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Nghe nói hôm qua mày đàn cho Quang Anh nghe hả?
Kiều tròn mắt.
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Không sợ bị đuổi khỏi nhà luôn hả ba?
Đức Duy
Đức Duy
Không! Lạ lắm, anh ta không giận.
Đức Duy
Đức Duy
Còn đứng nghe nữa là.
Cậu cắn ống hút.
Đăng Dương
Đăng Dương
Đó là tiến triển đấy, có thể Quang Anh không vô cảm như mày nghĩ.
Kiều khịt mũi.
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Tao không tin. Đàn ông lạnh lùng kiểu đó chỉ giỏi làm tổn thương người khác.
Dương nhíu mày.
Đăng Dương
Đăng Dương
Không ai làm tổn thương người khác nhiều đến vậy nếu bản thân họ không đau đớn gấp đôi.
Duy nhìn xuống cốc cacao nóng. Trong đáy ly, hình bóng cậu run rẩy mờ nhòe.
.
.
Buổi tối hôm đó tại phòng làm việc của hắn.
Trên bàn làm việc, là một bản hồ sơ bệnh án của Linh Đan.
Linh Đan — mất năm 2020. Nhưng phía dưới là một dòng chú thích nhỏ, đỏ đậm. "Không tìm thấy thi thể".
Hắn siết tờ giấy, mắt lạnh tanh.
Quang Anh
Quang Anh
Duy... nếu em cũng đang giấu một điều gì đó... thì đừng để tôi phát hiện.
====

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play