Lồng Giam Có Tiếng Hát...{Caprhy}
#2.[//Dạy để yêu...//]
CÓ THỂ GÂY KHÓ CHỊU CHO NGƯỜI ĐỌC...
NỘI DUNG KHÔNG PHÙ HỢP LƯU Ý TRƯỚC KHI ĐỌC...
Tôi không biết thời gian đã trôi qua bao lâu.
Trong căn phòng không có cửa sổ, không có ánh sáng mặt trời, chỉ có bức tường xám lạnh và tiếng bước chân của hắn thứ âm thanh duy nhất khiến tôi sống sót, cũng là thứ khiến tôi muốn 𝕔𝕙𝕖̂́𝕥.
Hắn không đánh tôi mỗi ngày.
Hắn 𝕥𝕣𝕒 𝕥𝕒̂́𝕟 bằng sự chờ đợi...
Bằng cách im lặng, biến mất vài giờ hoặc vài ngày để rồi đột ngột xuất hiện sau lưng, thì thầm vào tai tôi bằng giọng nói êm ái như thuốc độc...
Hoàng đức duy (captain boy)
Mày nhớ tao chưa?
Có lần tôi gào lên, van xin.
Hắn chỉ cười, nhẹ nhàng tháo miếng băng bịt miệng tôi, rồi cúi sát xuống...
Hoàng đức duy (captain boy)
Nhớ rồi đúng không?
Hoàng đức duy (captain boy)
Đau đến mức mày bắt đầu cần tao rồi...
Tôi bắt đầu ghét chính bản thân mình vì mỗi lần hắn chạm vào, tôi không còn phản kháng mạnh như trước.
Tôi thấy nhục nhã vì bản thân đã quen với hơi thở của hắn, quen với ánh mắt đó, quen với sự tồn tại của duy...
Một đêm, hắn đem vào một khay thức ăn, không nói gì, chỉ đặt xuống rồi ngồi đối diện tôi, nhìn tôi ăn.
Tôi nuốt từng thìa cháo nguội ngắt như thể đó là tất cả những gì tôi có thể níu lấy để sống.
Nhưng tôi không nhận ra thứ tôi đang ăn không phải là thức ăn, mà là lòng thương hại của hắn, là cái bẫy ngọt ngào nhất.
Khi tôi ngước lên, hắn đang nhìn tôi chăm chú, ánh mắt không còn lạnh lùng mà... dịu lại, như có thứ gì đó mềm mại trỗi dậy...
Hoàng đức duy (captain boy)
“Mày bắt đầu ngoan rồi đấy.”
Nguyễn quang anh (rhyder)
Vì tao không còn gì để mất...
Duy đứng dậy, bước lại gần.
Hắn cúi xuống, kéo tôi vào lòng như một kẻ tình nhân.
Bàn tay hắn luồn vào tóc tôi, xoa nhẹ.
Hoàng đức duy (captain boy)
Ừm...
Hoàng đức duy (captain boy)
Mày đang học cách yêu tao.
Hoàng đức duy (captain boy)
Dù có muốn hay không...
Tôi muốn đẩy hắn ra, nhưng cơ thể mềm nhũn, tê liệt bởi đói khát, bởi sự mỏi mòn kéo dài.
Tôi không hiểu sao hắn không 𝕘𝕚𝕖̂́𝕥 tôi.
Tôi đã chuẩn bị tinh thần cho cái 𝕔𝕙𝕖̂́𝕥...
Nhưng thứ hắn muốn không phải là xác 𝕔𝕙𝕖̂́𝕥...
Duy thì thầm, trong lúc tôi run lên từng đợt...
Hoàng đức duy (captain boy)
Ngày mai tao sẽ cho mày một món quà.
Hoàng đức duy (captain boy)
Một con vật.
Hoàng đức duy (captain boy)
Một sinh linh yếu đuối hơn mày.
Hoàng đức duy (captain boy)
Tao muốn xem mày làm gì với nó.
Hoàng đức duy (captain boy)
Mày thương hại nó, hay mày 𝕘𝕚𝕖̂́𝕥 nó nhỉ~
Trong giây phút ấy, tôi biết rõ...
Đây không chỉ là một trò chơi.
Đây là cách hắn huấn luyện trái tim tôi.
Để nó... chỉ còn biết đập vì hắn.
Comments
Emyeu CapRhyy.
Không Duy ạ, ảnh bận nhớ e rồi.
2025-05-16
3