#2 Mơ Hồ

"ABC" : nhắc lại //ABC// : hành động [ ABC ]: suy nghĩ < ABC >: âm thanh/ tiếng động ...
_______
Seimei nhẹ nhàng bước qua những con đường phủ sương mờ ảo, từng tia sáng yếu ớt của bình minh len lỏi qua kẽ lá, tô điểm cho thế giới méo mó trước mắt anh. Không gian ấy có sự đan xen giữa thần thoại và thực tại, khiến cho mọi thứ mang một màu sắc vừa huyền ảo, vừa lạ lẫm.
Abe no Seimei
Abe no Seimei
[ Thật là thú vị làm sao ]
Dân làng nhìn anh bằng ánh mắt đầy hy vọng, tin rằng Seimei chính là vị cứu tinh đã biến mất từ rất lâu. Nhưng trong ánh mắt dịu dàng của anh, không hề có sự kiêu hãnh hay chủ ý cứu giúp quá nhiều. Anh chỉ giúp đỡ khi thật sự cần thiết, nhẹ nhàng như cơn gió thoảng qua.
NV Phụ nữ
NV Phụ nữ
5: Anh là vị cứu tinh thật sao?
Một bé gái hỏi, mắt tròn xoe ngước nhìn.
Abe no Seimei
Abe no Seimei
Ta chỉ là người đi lạc mà thôi. Dù sao, ta sẽ cố giúp các người được phần nào // mỉm cười, giọng nói ấm áp //
___
Rừng sâu tĩnh mịch, chỉ còn tiếng gió lùa khe khẽ qua những tán cây rậm rạp. Ánh sáng mặt trời bị chặn lại bởi tầng lá dày đặc, tạo nên một không gian mờ ảo như nằm giữa ranh giới của hai thế giới.
Nơi Seimei từng biến mất, mặt đất nứt ra thành vô số khe rãnh nhỏ – không phải do địa chấn, mà là dấu tích của một vết rách không gian còn âm ỉ linh lực. Dù đã qua vài giờ, linh khí ấy vẫn không hề tan đi. Nó mơ hồ nhưng dồn nén, như đang chờ một lần mở lại.
Genbu đứng giữa vòng trận đã vẽ xong bằng đá linh, tay cầm cuộn tàng thư cổ. Những ký tự cổ đại bay lơ lửng quanh cậu, đan lại thành một hình tròn tỏa ra ánh sáng nhè nhẹ.
Genbu
Genbu
Vị trí này là điểm mỏng nhất giữa hai chiều không gian
Genbu
Genbu
Chúng ta không tạo ra vết nứt mới – mà là kéo căng lại vết cũ từ năng lượng còn sót lại của Seimei-sama
Seiryuu đứng cách đó vài bước, hai tay ghim chặt hai cột trấn giữ trận pháp. Mồ hôi thấm ướt trán nhưng ánh mắt anh vẫn lạnh lùng, tập trung tuyệt đối.
Seiryuu
Seiryuu
Chỉ có thể giữ được trong ba ngày // khẽ nói //
Seiryuu
Seiryuu
Nếu quá thời gian, không những không kéo được Seimei về, mà vết nứt này sẽ vĩnh viễn đóng lại...
Ashiya Douman
Ashiya Douman
Không cần nhắc lại // gằn giọng //
Ashiya Douman
Ashiya Douman
Vấn đề là, chúng ta có chắc chắn tìm được anh ấy trong ba ngày không?
Suzaku chống tay lên hông, mặt hơi nhăn nhưng vẫn giữ nụ cười nửa miệng quen thuộc:
Suzaku
Suzaku
Nhóc thì chỉ giỏi lo xa. Dù có phải lật tung cái thế giới kia lên, ta cũng sẽ tìm ra Seimei
Byakko khẽ thở dài, mắt liếc nhìn khe không gian đang bắt đầu rung động giữa kết giới.
Byakko
Byakko
Đừng chủ quan. Đây là một nhánh lịch sử lệch, linh lực có thể bị bóp méo... nếu Seimei bị ảnh hưởng, chúng ta chưa chắc nhận ra ngay
Genbu đưa tay lên, kết ấn cuối cùng.
Genbu
Genbu
Chuẩn bị
Không khí đột ngột chùng xuống. Mặt đất dưới chân bắt đầu rung nhẹ, và tại trung tâm vòng trận – vết nứt cũ bắt đầu hé mở trở lại. Ánh sáng tím u ám rọi lên khuôn mặt của cả ba người chuẩn bị rời đi.
Seiryuu
Seiryuu
Douman, Suzaku, Byakko. Khi bước qua đó, đừng tùy tiện phát linh lực. Cứ như vậy mà tìm ngài ấy – càng sớm càng tốt. Chúng tôi sẽ giữ ổn định cánh cổng từ đây // lên tiếng dặn dò //
Genbu
Genbu
Nhớ mang ngài ấy về
Suzaku nhảy một bước qua rìa vòng trận, quay đầu lại:
Suzaku
Suzaku
Yên tâm, Seimei còn chưa đá ta bay lần nào mà
Byakko và Douman bước theo sau, im lặng.
Cả Genbu lẫn Seiryuu đều không đáp, chỉ lặng lẽ gia cố kết giới.
Ánh sáng nổ tung trong giây lát—và rồi vết nứt nuốt chửng cả ba người, để lại một khoảng không gian yên tĩnh chết chóc trong rừng già.
Ngay khoảnh khắc bước qua vết nứt, ánh sáng trắng như xé toạc cả giác quan. Cơ thể Douman căng ra theo phản xạ phòng thủ, còn Suzaku bị hất nhẹ về một bên – như thể không gian này đang từ chối tiếp nhận họ.
Byakko đáp đất nhẹ nhàng nhất. Nhưng mặt cậu tái đi.
Byakko
Byakko
Ở đây... có cảm giác kỳ lạ // lẩm bẩm //
Douman cau mày. Cảnh vật trước mắt không phải là rừng – mà là một vùng đồi đá xám bạc kéo dài bất tận, cây cối trơ trụi, đất nứt nẻ, mây phủ đặc như tro tàn. Không khí tuy không độc, nhưng ngột ngạt và u uất đến mức khó thở.
Suzaku đảo mắt một vòng, lưng dựng đứng:
Suzaku
Suzaku
Đây không phải Nhân giới, cũng chẳng phải Thần giới... là một dạng không gian méo mó giữa hai giới nhỉ?
Byakko
Byakko
Một chiều lịch sử bị xé nát... giống như thể có ai từng cắt bỏ cả một đoạn vận mệnh rồi khâu vá lại sai trật // khẽ gật //
Ashiya Douman
Ashiya Douman
Và Seimei đang bị kẹt ở cái nơi như địa ngục này?
Suzaku
Suzaku
Không thể để nhóc ấy một mình ở đây quá lâu
Tiếng gió rít lướt qua. Nhưng kỳ lạ – không có bóng chim, không có tiếng thú, không hề có dấu hiệu sự sống.
Ba người bọn họ lập tức tạo kết giới phòng thân rồi chia nhau dò hướng. Nhưng chỉ sau vài bước, cảm giác lệch lạc ập tới – không gian bị vặn xoắn, địa hình như thay đổi theo từng bước chân.
Byakko
Byakko
Chúng ta đang bị không gian này cố tình tách ra...
Ashiya Douman
Ashiya Douman
Vậy càng phải tìm nhanh // ánh mắt bắt đầu rực lên nét quen thuộc của kẻ không chấp nhận thua cuộc //
Suzaku
Suzaku
Có lẽ... đây là lần đầu tiên ta thấy Acc-chan đồng lòng với ta đấy // thở dài, cười nhẹ //
Ashiya Douman
Ashiya Douman
Nín
Cả ba bắt đầu hành trình dò linh lực Seimei để lại – một dạng linh khí thanh khiết, tinh tế mà chỉ người thân thuộc mới cảm nhận được. Nhưng tại nơi bị bóp méo này, thứ linh lực đó cũng bị xé vụn ra thành từng mảnh, vắt ngang bầu trời, ẩn dưới từng thớ đất, như dấu chân mơ hồ trong cát.
Thế giới này không thù địch một cách trực tiếp, nhưng từng phút trôi qua đều đè nặng lên cơ thể họ — không khí như loãng hơn, đất mềm như bùn dưới chân, thậm chí thời gian cũng bị kéo dài ra một cách mệt mỏi.
Ở giữa rừng, họ thấy một ngôi đền cổ. Không tên, không người. Nhưng rất sạch. Ai đó đã từng ở đây.
Douman giơ tay lên, mắt ánh lên màu đỏ nhạt.
Ashiya Douman
Ashiya Douman
Ở đây có dấu trấn
Ashiya Douman
Ashiya Douman
Không chắc có phải kiểu bùa của thế giới này hay không
Suzaku bước đến gần. Những đường chú ấn rạn nứt khắc sâu vào nền đá. Cánh tay ai đó từng đặt xuống đây — và bùa phong ấn vừa đủ mạnh để dập tắt một đám quỷ nhỏ trong bán kính 5 trượng.
Byakko
Byakko
Là Seimei // giọng khẳng định //
Byakko
Byakko
Nét bút hơi lệch... giống lúc ngài ấy bị thương tay phải....
Suzaku siết chặt tay áo.
Suzaku
Suzaku
Nhóc ấy đã bị thương? Còn ở một mình nữa chứ...
Ashiya Douman
Ashiya Douman
Rắc rối rồi đây
Những bóng đen lập lờ di chuyển trong rừng sâu. Không rõ là quỷ, hay chính suy nghĩ của họ bị thế giới này nhào nặn thành ảo ảnh.
___
Chiều hôm đó, họ không tìm thấy thêm gì nữa. Không người, không quỷ, không ánh sáng nào dẫn lối. Nhưng ngôi đền ấy là đủ để biết — Seimei đã ở đây, còn sống, và vẫn đang di chuyển.
Byakko
Byakko
Chúng ta nghỉ tại đây đêm nay
Byakko
Byakko
Mai tiếp tục đi hướng tây. Có dấu lệch quỷ khí lạ, có thể là nơi Seimei-sama đã tới sau khi rời đền
Douman ngồi xuống phiến đá, lưng tựa vào thân cây. Hắn hừ nhẹ.
Ashiya Douman
Ashiya Douman
Anh ta nghĩ mình có thể cô lập được với cả thế giới à?
Suzaku
Suzaku
Không, Nhóc ấy chỉ không muốn kéo ai theo mình
Douman không đáp. Nhưng ánh nhìn chợt dịu lại — như thể sâu trong tim, vẫn đang gào lên một điều gì đó chưa từng nói.
END ( NGÀY 1 )
Hot

Comments

Phuong Anh Tran

Phuong Anh Tran

Dám nói lần đầu tiên? Nhìn số lần trùng hợp gặp gỡ khi chơi pachinko, mua vé số, đi nhà thổ, …. Của 2 người đi. 2 ông đồng lòng từ đời tám hoành nào rồi.

2025-05-21

1

Ayako

Ayako

thấy ổng truyện nào cũng ít đất diễn ghê

2025-05-20

1

seimei💓

seimei💓

dcmml aghh ra típ i hay quá 😭😭💞

2025-05-17

1

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play