[Chu Tả] Bên Em Hạnh Phúc
Một đêm giông bão
Cơn mưa đêm xối xả trút xuống thành phố, kèm theo sấm chớp gầm rú. Căn ký túc xá của nhóm Top im ắng lạ thường. Các thành viên khác đã về quê hoặc ra ngoài từ chiều, chỉ còn lại hai người – Chu Chí Hâm và Tả Hàng – bị mắc kẹt sau buổi tập do không gọi được xe.
Căn phòng nhỏ, chỉ còn tiếng nước mưa gõ vào cửa kính. Không khí giữa hai người đặc quánh như sắp nổ tung.
Tả Hàng vứt áo khoác ướt sũng lên ghế, nhìn về phía Chu Chí Hâm đang cẩn thận sắp xếp lại thiết bị luyện tập.
Zuohang
Anh định làm gì nữa? Cả ngày mệt chưa đủ sao? – cậu cất giọng đầy mỉa mai.
zhuzhixin
-Chu Chí Hâm không ngẩng đầu-
Tôi không có thói quen để đồ đạc bừa bãi như cậu.
Zuohang
Lúc nào cũng ra vẻ đúng đắn. Anh tưởng anh là ai?
Lần này, Chí Hâm ngẩng lên, ánh mắt lạnh như băng
zhuzhixin
Tôi là người gánh vác cả nhóm mỗi khi cậu làm loạn. Nếu cậu không thể kiểm soát bản thân, ít nhất đừng kéo mọi người xuống cùng.
Tả Hàng sững người. Trong lòng cậu dấy lên một cảm giác hỗn loạn, vừa giận vừa tổn thương. Cậu bước thẳng đến trước mặt Chí Hâm, giọng khàn đặc
Zuohang
Anh biết gì về tôi mà dám nói như thế?
zhuzhixin
Biết đủ để thấy cậu không bao giờ chịu lớn. – Giọng Chí Hâm thấp xuống, nhưng sắc như dao.
Một khoảnh khắc im lặng kéo dài. Cả hai đứng gần đến mức hơi thở chạm vào nhau. Sấm lại rền vang ngoài cửa sổ. Ánh chớp rọi qua, soi rõ ánh nhìn giằng co giữa hai người.
Tả Hàng siết chặt tay, định quay đi, nhưng bất ngờ bị Chí Hâm giữ lại cổ tay.
zhuzhixin
Tôi nói vậy, không phải vì ghét cậu.
Zuohang
Tim Tả Hàng hẫng một nhịp.
Zuohang
Vậy… là gì? – Giọng cậu nghèn nghẹn, thấp hẳn xuống.
Chu Chí Hâm không trả lời ngay. Chỉ có tiếng mưa ngoài kia như cũng ngừng lại để chờ câu trả lời. Nhưng rồi anh buông tay, quay đi, để lại một câu lửng lơ
zhuzhixin
Đợi khi cậu đủ chín chắn, tôi sẽ nói.
Comments