Tập 5: Sửa Một Câu Toán, Lỡ Một Nhịp Tim

Chiều thứ Ba,
Hà đến sớm hơn giờ hẹn mười phút.
Phòng học tầng ba trống trơn, ánh nắng hắt qua cửa sổ chiếu lên từng dãy bàn ghế xếp thẳng tắp.
Hà đặt cặp xuống bàn, ngồi vào chỗ cũ — nơi góc lớp quen thuộc.
Cô My đến sau, vẫn bộ váy dài màu xanh nhạt, tóc búi cao, tay cầm tập bài kiểm tra và vài tờ giấy nháp.
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
Em đến sớm.
My nói, giọng không lạnh mà cũng chẳng thân.
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
...
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
Em sợ kẹt xe… với lại… không muốn cô chờ.
.
My không đáp. Cô đặt giấy xuống bàn Hà,
Ngồi vào chiếc ghế bên cạnh — hơi gần. Mùi phấn bảng, mùi giấy vở và mùi hương nhè nhẹ từ nước hoa của cô My khiến không gian chật chội hơn thường lệ.
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
Đây là câu em làm sai.
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
Em viết phương trình đúng, nhưng sai khi đổi dấu. Em thấy lỗi ở đâu không?
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
Chắc là do vội quá…
Hà đáp, tay vô thức viết lại phương trình.
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
Nhưng em nhớ hôm đó không tập trung được.
My liếc sang
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
Vì ai?
Hà im lặng một lúc, rồi quay sang nhìn cô, ánh mắt sâu và chậm
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
Em không chắc.
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
Nhưng mỗi lần nhìn cô là em mất tập trung.
My nhìn thẳng vào mắt Hà.
Có một tia lửa rất nhỏ vụt qua.
Nhưng cô dập tắt nó bằng một nụ cười rất nhẹ, rất cạn
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
Em nên học cách tập trung vào đề bài hơn là người giảng.
Hà nghiêng đầu
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
Nhưng nếu người giảng là lý do em không tập trung thì sao?
My đứng dậy, rời khỏi ghế
Tay cô chống lên bàn, ánh mắt hướng ra cửa sổ.
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
Vậy thì… người giảng phải lùi lại một chút.
Hà cảm nhận được:
Từng lời của cô My không phải là trách móc,
Mà là… phòng vệ. Rất khẽ, nhưng rõ ràng.
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
Cô sợ em à?
My quay lại, ánh mắt hơi ngỡ ngàng.
My quay lại, ánh mắt hơi ngỡ ngàng.
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
Không
Cô đáp.
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
Cô sợ mình làm sai.
Rồi cô cúi xuống, viết một dòng vào giấy:
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
"Có những phương trình… dù đúng quy tắc, nhưng nếu giải vào thời điểm sai, kết quả cũng không bao giờ chính xác."
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
Về đi. Hôm nay sửa đủ rồi.
Hà gật đầu. Cô gom tập vở lại, rời đi trong im lặng. Nhưng trước khi đóng cửa, cô quay đầu
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
Cô My… Nếu em là bài toán đó, em sẽ chờ đến khi cô giải đúng.
My đứng giữa lớp trống, nhìn theo cánh cửa khép lại.
Một cô học trò như cơn gió – nhẹ tênh, nhưng mang theo điều gì đó khiến lòng cô… chẳng thể yên.
.
.
.
end chap.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play