Chương 5: Sự Thật

ʙᴀʙʏsʜᴇᴇᴘ
ʙᴀʙʏsʜᴇᴇᴘ
he nhu he nhuuu
ʙᴀʙʏsʜᴇᴇᴘ
ʙᴀʙʏsʜᴇᴇᴘ
NovelToon
ʙᴀʙʏsʜᴇᴇᴘ
ʙᴀʙʏsʜᴇᴇᴘ
😽❤
ʙᴀʙʏsʜᴇᴇᴘ
ʙᴀʙʏsʜᴇᴇᴘ
NovelToon
____________________
Căn phòng bệnh trắng toát chỉ nghe được tiếng máy truyền nước chậm rãi nhỏ từng giọt. Trên giường, Duy vẫn còn ngủ. Trán cậu hơi nhăn lại vì đau, môi khô, tay vẫn còn quấn băng trắng. Cả phòng im lặng, chỉ có tiếng thở đều của cậu và tiếng lật tạp chí của Dương ở sofa cạnh giường.
Quang Anh bước vào.
Cậu vẫn mặc sơ mi trắng, cà vạt buộc lỏng. Ánh đèn hắt lên gương mặt anh — lạnh lùng, có chút mệt mỏi, nhưng không có lấy một vẻ lo lắng nào.
Anh đứng đó một lúc, nhìn người trên giường, rồi nhẹ bước đến.
Quang Anh - Rhyder
Quang Anh - Rhyder
//cười nhạt, đứng khoanh tay nhìn Duy đang ngủ// khá nhỉ?
Quang Anh - Rhyder
Quang Anh - Rhyder
//giọng mỉa mai// Cũng biết chọn thời điểm để ngất lắm.
Quang Anh - Rhyder
Quang Anh - Rhyder
Có đông người chứng kiến, ai cũng thương xót. Cậu toan tính ghê thật.
Dương hạ tạp chí xuống bàn, giọng sắc như dao
Đăng Dương - Dương Domic
Đăng Dương - Dương Domic
cái gì cơ?
Quang Anh - Rhyder
Quang Anh - Rhyder
//liếc nhìn Dương// Tao nói là, đừng tưởng giả vờ ngất xong nhập viện là tôi sẽ thấy thương hại.
.....
Duy mở mắt, ánh nhìn mờ mịt. Cậu không lên tiếng, chỉ nghiêng đầu nhìn anh — ánh mắt không buồn cũng chẳng trách, mà chỉ là… cam chịu.
Quang Anh - Rhyder
Quang Anh - Rhyder
//cau mày// Cậu nhìn tôi bằng cái ánh mắt gì vậy?
Vẫn không một tiếng trả lời.
Quang Anh tiến lại gần, giọng dằn từng chữ:
Quang Anh - Rhyder
Quang Anh - Rhyder
//gằn giọng// Cậu nghĩ cái trò này khiến tôi lung lay à?
Quang Anh - Rhyder
Quang Anh - Rhyder
Cậu muốn tôi cảm thấy mình sai khi trách nhầm cậu à?
Quang Anh - Rhyder
Quang Anh - Rhyder
Mơ đi. Lúc bị phát hiện có tài liệu mật trong phòng, còn giả bộ ngơ ngác, giờ thì nằm đây làm người bị hại.
Quang Anh - Rhyder
Quang Anh - Rhyder
Cậu học được ở đâu cái trò bẩn thỉu này vậy hả, Hoàng Đức Duy?
RẦM!
Tiếng Dương đập mạnh tay lên bàn khiến mọi người giật mình.
Đăng Dương - Dương Domic
Đăng Dương - Dương Domic
//gằn giọng// mày nói cái gì?!
Duy ngẩng lên định ngăn, nhưng Dương đã bước tới trước mặt Quang Anh, ánh mắt sầm lại.
Đăng Dương - Dương Domic
Đăng Dương - Dương Domic
Tao đã im miệng đủ lâu rồi. Nhưng giờ thì không nhịn được nữa. Mày bị gì vậy hả?
Đăng Dương - Dương Domic
Đăng Dương - Dương Domic
//gằn từng chữ// Người ta đang nằm viện, đầu khâu bốn mũi, chưa ăn gì trong hai ngày, suýt chút nữa là mất ý thức vì nhiễm trùng
Đăng Dương - Dương Domic
Đăng Dương - Dương Domic
Vậy mà mày còn nói mấy lời đó được?!
Quang Anh vẫn giữ thái độ lạnh nhạt
Quang Anh - Rhyder
Quang Anh - Rhyder
Mầy có chứng cứ không? Hay chỉ vì tình cảm mà mù quáng tin tưởng?
Đăng Dương - Dương Domic
Đăng Dương - Dương Domic
//ngắt lời// IM MIỆNG ĐI!
Đăng Dương - Dương Domic
Đăng Dương - Dương Domic
Mày có não không vậy?
Đăng Dương - Dương Domic
Đăng Dương - Dương Domic
Chỉ vì lời nói của một người giúp việc mà mày tin? Chưa điều tra, chưa hỏi rõ, mày đã vung tay đánh người! Quang Anh, mày nghĩ mình là ai mà có quyền hành xử như vậy?
Đăng Dương - Dương Domic
Đăng Dương - Dương Domic
Hay là cứ nghe người khác nói rồi suy bụng ta ra bụng người?
Quang Anh - Rhyder
Quang Anh - Rhyder
//siết chặt tay// Tao không kết tội vô căn cứ. Rõ ràng tài liệu mật bị lấy ra trong giờ làm, mà trong phòng chỉ có—
Đăng Dương - Dương Domic
Đăng Dương - Dương Domic
//quát lớn// Chỉ có Duy?
Đăng Dương - Dương Domic
Đăng Dương - Dương Domic
Thế cái camera ẩn trong phòng làm việc thì mày tính sao?!
Cả phòng im bặt.
Quang Anh - Rhyder
Quang Anh - Rhyder
//khựng lại, nhíu mày// Camera ẩn nào?
Thành An lúc này cũng đứng lên, bước lại, cau có
Thành An - Negav
Thành An - Negav
Cái mày cho gắn trong phòng làm việc ấy.
Thành An - Negav
Thành An - Negav
Chính miệng mày nói gắn để 'quan sát xem giúp việc có lười biếng không', còn gì?
Quang Anh vẫn im lặng, nhưng ánh mắt bắt đầu lộ rõ sự bất an.
Pháp Kiều chậm rãi lấy điện thoại ra, quay sang Hùng
Thanh Pháp - Pháp Kiều
Thanh Pháp - Pháp Kiều
Lấy đoạn ngày hôm đó ra. Giờ đó
Hùng lập tức mở laptop, gõ một lúc rồi quay màn hình lại.
Cả nhóm xúm lại trước chiếc máy tính.
Màn hình hiện lên đoạn ghi hình phòng làm việc. Tầm 8 giờ sáng. Duy đang lau bàn. Rồi… My – người hầu khác – bước vào, tay cầm túi nilon, đặt vào ngăn kéo tủ hồ sơ.
Vài phút sau, cô ta giả bộ đánh rơi khăn lau, cúi người kéo nhẹ túi tài liệu ra, rồi nhét vào giỏ đồ của Duy.
Quang Anh - Rhyder
Quang Anh - Rhyder
//lắp bắp, cả người đông cứng// Đây là—
Dương lạnh lùng
Đăng Dương - Dương Domic
Đăng Dương - Dương Domic
Mày nhìn thấy chưa? Là cô ta. Là người mày tin tưởng mấy năm nay, chứ không phải là Duy.
Quang Anh không nói được gì, mắt vẫn dán vào màn hình như bị điểm huyệt.
Hùng tiếp lời
Quang Hùng - Quang Hùng MasterD
Quang Hùng - Quang Hùng MasterD
Bọn tao nghi từ lâu rồi. Mỗi lần xảy ra chuyện gì, Duy đều là người gánh tội thay.
Quang Hùng - Quang Hùng MasterD
Quang Hùng - Quang Hùng MasterD
Nhưng em ấy chưa bao giờ nói gì.
Quang Hùng - Quang Hùng MasterD
Quang Hùng - Quang Hùng MasterD
Lúc phát hiện vết thương em ấy bị hở, bác sĩ nói do không được vệ sinh đúng cách, thêm đói lâu ngày mới ra nông nỗi này.
Quang Hùng - Quang Hùng MasterD
Quang Hùng - Quang Hùng MasterD
Thế mà mày nỡ lòng nào đối xử như vậy?
Quang Hùng - Quang Hùng MasterD
Quang Hùng - Quang Hùng MasterD
//nhíu mày// Tao không nghĩ người như mày lại có thể vô tâm đến thế
Dương bật cười, nhưng là kiểu cười giận dữ
Đăng Dương - Dương Domic
Đăng Dương - Dương Domic
Người ta không ăn một hạt cơm hai ngày, ngã cầu thang chảy máu đầu, vẫn cố gắng đi phục vụ bạn bè của mày, rồi ngất xỉu.
Đăng Dương - Dương Domic
Đăng Dương - Dương Domic
Vậy mà anh dám nhìn em ấy rồi buông câu 'đừng giả vờ'?
Quang Anh nuốt nước bọt, cổ họng khô khốc.
Duy vẫn im lặng, tay siết nhẹ ga trải giường.
Thành An bước tới
Thành An - Negav
Thành An - Negav
//thở dài// Tao không biết trước đây giữa hai người có chuyện gì.
Thành An - Negav
Thành An - Negav
Nhưng với những gì tận mắt chứng kiến mấy hôm nay, thì Duy không phải người như mày nghĩ.
Dương đẩy mạnh vai Quang Anh
Đăng Dương - Dương Domic
Đăng Dương - Dương Domic
Giờ thì mở mắt ra mà nhìn. Duy không cần thương hại, em ấy cần được sống như một con người.
Đăng Dương - Dương Domic
Đăng Dương - Dương Domic
//gằn giọng// Thứ mày đối xử với em ấy nãy giờ… là gì? Trả lời đi!
Quang Anh lùi lại một bước. Gương mặt anh trắng bệch. Mắt vẫn không rời khỏi đoạn video đang lặp lại hành động Ngân lén bỏ tài liệu.
Một lát sau, anh lên tiếng — giọng nghẹn lại
Quang Anh - Rhyder
Quang Anh - Rhyder
Tao không biết...
Renggggggg!
Tiếng chuông điện thoại vang lên phá tan bầu không khí.
Tất cả quay lại nhìn chiếc điện thoại rung bần bật trên bàn. Tên người gọi hiện rõ:
"My".
____________________
ʙᴀʙʏsʜᴇᴇᴘ
ʙᴀʙʏsʜᴇᴇᴘ
fic này tui tốn tiền lắm để lắp cho Bống Khờ mạng 5G á
ʙᴀʙʏsʜᴇᴇᴘ
ʙᴀʙʏsʜᴇᴇᴘ
NovelToon
ʙᴀʙʏsʜᴇᴇᴘ
ʙᴀʙʏsʜᴇᴇᴘ
đầu tư quá chời
ʙᴀʙʏsʜᴇᴇᴘ
ʙᴀʙʏsʜᴇᴇᴘ
nhìn ra dáng top liền:>>
ʙᴀʙʏsʜᴇᴇᴘ
ʙᴀʙʏsʜᴇᴇᴘ
gòiiiiii, tim đi nhee
ʙᴀʙʏsʜᴇᴇᴘ
ʙᴀʙʏsʜᴇᴇᴘ
hok là...
ʙᴀʙʏsʜᴇᴇᴘ
ʙᴀʙʏsʜᴇᴇᴘ
NovelToon

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play