[RhyCap] Cứu Rỗi....

[RhyCap] Cứu Rỗi....

chương 1: Gán nợ

ʙᴀʙʏsʜᴇᴇᴘ
ʙᴀʙʏsʜᴇᴇᴘ
he nhu các bạn iu nhé
ʙᴀʙʏsʜᴇᴇᴘ
ʙᴀʙʏsʜᴇᴇᴘ
đây là bộ truyện đầu tiên mà mik viết nên có sai sót j thì thông cảm, bỏ qua cho mik nhé. Đoạn đầu sẽ có hơi nhiều lời bộc bạch, cảm xúc của nhân vật.
ʙᴀʙʏsʜᴇᴇᴘ
ʙᴀʙʏsʜᴇᴇᴘ
iuuuuuu
_______________
GIỚI THIỆU NHÂN VẬT: Nguyễn Quang Anh (23 tuổi): Lạnh lùng, tài giỏi, con nhà tài phiệt. Không tin vào tình yêu, mang nhiều vết thương tâm lý từ chuyện cũ. Hoàng Đức Duy (19 tuổi): Gầy gò, trầm lặng, bị cha mẹ bán đi trả nợ. Tưởng như yếu đuối, nhưng lại có trái tim bền bỉ nhất.
Trong một căn biệt thự xa hoa, có một người con trai sống lặng lẽ như một chiếc bóng. Không ai biết cậu đến từ đâu, và cũng chẳng ai hỏi tại sao cậu không bao giờ cười.
Phòng khách nhà họ Nguyễn – buổi tối
quản gia
quản gia
Cậu chủ, người nhà họ Hoàng đã giao đứa bé rồi. Họ nhận đủ tiền.
Quang Anh - Rhyder
Quang Anh - Rhyder
//lạnh nhạt, mắt không rời màn hình máy tính//Đứa bé?
quản gia
quản gia
//cúi đầu//Là con trai họ. Hoàng Đức Duy. Vừa đủ 18 tuổi. Họ bảo... cậu ta ngoan, không nhiều chuyện.
Quang Anh - Rhyder
Quang Anh - Rhyder
//cười nhạt// Ừ. Một con búp bê sống. Để xem chịu được bao lâu.
còn về phía Duy thì sao
Mình không nhớ rõ đã bị bán với giá bao nhiêu. Chỉ nhớ, lúc cha đưa mình đến cổng biệt thự, ông còn mắng: “Ở đó mà biết điều, sống sót được thì mới là phúc.” Mình sợ. Nhưng mình không còn nơi nào để về.
cậu tự nghĩ ở trong lòng sau khi bị bán đi
____________
Tại tầng hầm biệt thự – phòng riêng của Duy
Quang Anh - Rhyder
Quang Anh - Rhyder
//bước vào, ánh mắt khinh miệt// Cậu tên gì?
Đức Duy - Captain
Đức Duy - Captain
//giọng nhỏ//Dạ... Duy. Hoàng Đức Duy.
Quang Anh - Rhyder
Quang Anh - Rhyder
//cười nhạt//Tốt. Từ hôm nay, tôi là “chủ” của cậu. Cậu nợ tôi sự sống, hiểu chưa?
Đức Duy - Captain
Đức Duy - Captain
//gật đầu, không dám nhìn thẳng//Em biết ạ....
Quang Anh - Rhyder
Quang Anh - Rhyder
//ghé sát tai cậu, giọng thì thầm như mỉa mai// Đừng nghĩ tôi sẽ thương hại một kẻ vì tiền mà bán cả nhân phẩm.
trong lòng của Quang Anh
Tôi ghét những kẻ như cậu ta. Gương mặt trắng trẻo, ánh mắt sợ hãi, dáng người yếu ớt như mèo ướt – giống hệt người đã phản bội tôi năm đó. Tôi không tin một ai nữa. Nhất là kẻ như cậu ta – xuất hiện như món hàng thanh toán nợ.
________
Cứ thế mà trôi qua một tuần – trong nhà ăn
giúp việc 1
giúp việc 1
//thì thầm với người khác//Nghe bảo cậu Quang Anh đưa “nó” về vì bị ép cưới người khác. Mang nó về làm lá chắn thôi.
giúp việc 2
giúp việc 2
Vậy mà vẫn ngoan ngoãn chịu nhục. Cũng giỏi chịu đòn.
Đức Duy - Captain
Đức Duy - Captain
//vẫn cúi mặt rửa bát, không nói gì//.....
Mình nghe hết. Nhưng mình quen rồi. Khi không có giá trị gì, người ta dễ dàng bị xem thường. Chỉ là... đau thì vẫn đau.
________
Tại phòng sách – ban đêm
Quang Anh - Rhyder
Quang Anh - Rhyder
//ném hồ sơ xuống bàn// Sao tài liệu lần trước mày đưa tao thiếu một trang?
Đức Duy - Captain
Đức Duy - Captain
//luống cuống, run nhẹ// Em... em đã kiểm tra kỹ... Có lẽ do máy in...
Quang Anh - Rhyder
Quang Anh - Rhyder
//gằn giọng// Đừng đổ lỗi. Loại người như mày... lúc nào cũng có lý do để tồn tại.
Anh vung tay hất đổ ly nước gần đó. Mảnh vỡ bắn lên cổ tay Duy – máu chảy.
Đức Duy - Captain
Đức Duy - Captain
//không la lên, chỉ cúi đầu nhặt mảnh thủy tinh// Em xin lỗi... Em sẽ làm lại...
trong lòng của Quang Anh
Cậu ta không phản kháng. Không bao giờ. Ánh mắt ấy – cứ như chấp nhận mình đáng bị trừng phạt. Tôi không hiểu tại sao lại bực mình đến thế. Rõ ràng tôi nên thấy hả hê cơ mà.
còn trong lòngf Duy thì khác
Dù bị ghét, mình vẫn muốn ở lại. Vì... đó là nơi duy nhất mình được phép tồn tại. Chỉ cần một chỗ trú chân, mình không dám đòi hỏi gì thêm.
2 người 2 suy nghĩ
Quang Anh - Rhyder
Quang Anh - Rhyder
//dằn mạnh tài liệu xuống bàn// Cút ra ngoài.
Đức Duy - Captain
Đức Duy - Captain
//cúi đầu thấp// Em xin lỗi…
Cậu lặng lẽ thu dọn ly vỡ, bàn tay bị cắt máu rỉ ra qua miếng vải mỏng. Cánh cửa khép lại sau lưng cậu mà không ai buồn nhìn theo.
Quang Anh - Rhyder
Quang Anh - Rhyder
//nhăn mặt khó chịu// Đúng là phiền phức
Tôi biết cậu ta bị thương. Nhưng tôi không muốn bận tâm. Một kẻ như cậu… đáng lẽ không nên bước vào thế giới của tôi. Lúc ấy, tôi không hiểu rằng… chính mình mới là người đang run rẩy vì một điều mơ hồ nào đó.
________
Sáng hôm sau – phòng khách
quản gia
quản gia
//nhẹ giọng thông báo// Cậu chủ… lão gia gọi về. Bảo rằng đã chuẩn bị xong giấy tờ hôn nhân rồi.
Quang Anh - Rhyder
Quang Anh - Rhyder
//nét mặt sầm lại// Ông ấy định làm gì?
quản gia
quản gia
Cưới cậu Duy cho cậu. Để hợp thức hóa vụ sáp nhập tài sản bên nhà Hoàng. Nếu không… cổ đông sẽ làm loạn.
Quang Anh - Rhyder
Quang Anh - Rhyder
//gằn giọng// Một trò hề. Hôn nhân ràng buộc bằng giấy nợ và danh tiếng?
Quang Anh - Rhyder
Quang Anh - Rhyder
Đúng là buồn nôn!
Ngay chiều hôm đó – trong phòng Duy
Đức Duy - Captain
Đức Duy - Captain
//tay đang gấp đồ, giật mình khi thấy Quang Anh bước vào// Em… em có làm gì sai nữa ạ?
Quang Anh - Rhyder
Quang Anh - Rhyder
//ném bộ vest cưới lên giường, giọng lạnh như nước đá// Cuối tuần thì mặc cái này vào.
Đức Duy - Captain
Đức Duy - Captain
//hoảng hốt// Ơ… cái này là…
Quang Anh - Rhyder
Quang Anh - Rhyder
//cắt lời// Kết hôn. Với tôi.
Quang Anh - Rhyder
Quang Anh - Rhyder
Cậu không cần biết lý do. Chỉ cần đứng bên tôi, cười như thể yêu tôi.
Đức Duy - Captain
Đức Duy - Captain
//ngập ngừng, bàn tay siết lại// Em… không dám hỏi. Chỉ xin được làm đúng vai diễn.
cứ vậy mà thời gian trôi đến cuối tuần
tại lễ cưới
Tất cả đều giả tạo: nụ cười trên môi Quang Anh, lời chúc tụng nhạt nhẽo, những ánh mắt tò mò. Duy mặc bộ vest trắng, đứng bên cạnh một người mà cậu biết rõ – trái tim anh chẳng hề thuộc về mình.
Đức Duy - Captain
Đức Duy - Captain
//thì thầm khi không ai để ý// Dù có là vai phụ trong đời anh…
Đức Duy - Captain
Đức Duy - Captain
Em cũng sẽ không rời đi trước khi bị đuổi
bề ngoài thì thấy Quang Anh như không có cảm xúc, nhưng trong lòng lại khác
Cậu cười khi cắt bánh cưới, cúi đầu khi nâng ly chúc rượu… Mọi hành động đều hoàn hảo – như con rối đã được lập trình. Tôi không hiểu tại sao… cổ họng mình lại nghẹn lại trong khoảnh khắc đó.
________
Buổu tối – phòng tân hôn
Quang Anh - Rhyder
Quang Anh - Rhyder
//cởi bỏ áo khoác, giọng lạnh băng// Đừng mong chạm vào giường tôi.
Quang Anh - Rhyder
Quang Anh - Rhyder
Cậu có thể ngủ dưới sàn. Hay ngoài ban công cũng được.
Đức Duy - Captain
Đức Duy - Captain
//nhìn bóng lưng anh// Em không đòi hỏi gì đâu ạ…
Cậu lặng lẽ lôi tấm chăn mỏng xuống sàn, ngồi co người lại.
___
Khi mọi người đã rời đi, tiếng cười tan, ánh đèn vụt tắt… Thứ còn lại chỉ là một căn phòng trống lạnh như buồng giam. Đêm đầu tiên sau hôn nhân – mình vẫn chỉ là người xa lạ trong mắt anh ấy.
___
Tôi nằm quay lưng, nghe tiếng thở khe khẽ dưới đất. Cậu không khóc, không oán. Cũng không cầu xin. Tôi nghĩ… có lẽ cậu không có trái tim. Nhưng mãi sau này mới biết… tôi là người không có nó.
________
Đêm khuya
Ánh trăng rọi vào một nửa khuôn mặt đang ngủ gục. Duy cắn môi đến rướm máu – nhưng vẫn mỉm cười mơ hồ. Trong mơ, cậu gọi:
Đức Duy - Captain
Đức Duy - Captain
//nói trong mơ màng//Mẹ ơi, con… không sao đâu...
____________________
ʙᴀʙʏsʜᴇᴇᴘ
ʙᴀʙʏsʜᴇᴇᴘ
chương đầu tiên nên như vậy thui ạ
ʙᴀʙʏsʜᴇᴇᴘ
ʙᴀʙʏsʜᴇᴇᴘ
có j sai sót có thể cho mình xin ý kiến nhé!
Hot

Comments

Sex Canada vì anh Tokuda 🥰

Sex Canada vì anh Tokuda 🥰

Chị bía eng khôn? 🥰

2025-08-05

1

Sex Canada vì anh Tokuda 🥰

Sex Canada vì anh Tokuda 🥰

Thương vcđ 😭

2025-08-05

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play