Chương 2 [Hiểu lầm]

⚛》》》》》◆《《《《《⚛
Elliot
Elliot
“Cậu đừng lẽo đẽo theo tôi nữa.”
Giọng nam nhân tóc vàng vang lên, khô khốc và lạnh lùng.
Không cần quay lại, y vẫn có thể cảm nhận rõ ánh mắt của Elliot đang dán chặt vào mình — ánh nhìn tràn ngập căm hận và hoài nghi, như thể chỉ cần đến gần thêm một bước nữa thôi, y sẽ bị thiêu rụi.
Elliot
Elliot
“Dù cậu có xin lỗi bao nhiêu lần, tôi vẫn không tha thứ cho cậu đâu.”
Phải rồi… Làm sao có thể tha thứ?
Chính tay y đã đốt tiệm pizza yêu dấu của hắn không chỉ một, mà nhiều lần.
Là trò đùa dại dột, là sự ngu ngốc, hay đơn giản chỉ là một nỗi buồn được nguỵ trang bằng nụ cười vô trách nhiệm?
Cuối cùng, trong một lần vô tình, ngọn lửa từ trò đùa đó đã lan đến cả người Elliot, thiêu rụi hắn — để rồi bằng một cách nào đó, hắn tỉnh dậy, hồi sinh giữa cái vùng đất hoang vắng này, mang theo cơn giận chưa từng được nguôi ngoai.
007n7
007n7
“Elliot à, tôi thực sự xin lỗi…”
007n7 khẽ nói, giọng nghẹn lại. Y chạm tay vào góc áo hắn, một động tác nhỏ bé nhưng chứa đầy nỗi tuyệt vọng.
007n7
007n7
“Tôi biết lỗi rồi… Là tôi sai, tôi biết.”
Nhưng bàn tay y bị hất ra như thứ gì bẩn thỉu. Elliot quay lại, ánh mắt như lưỡi dao:
Elliot
Elliot
“Đáng lẽ ra cậu nên bị loại bỏ khỏi cái nơi này từ lâu. Cái thằng nhóc nhà cậu là một kẻ sát nhân. Vậy mà cậu vẫn dày mặt tồn tại ở đây?”
Đôi mắt 007n7 tối lại. Mái tóc vẫn còn chưa khô hẳn, nhỏ nước xuống nền đất lạnh lẽo. Y siết chặt tay.
007n7
007n7
“C00lkid không phải sát nhân…”
007n7
007n7
“Thằng bé chỉ nghĩ mình đang chơi… Cậu không nên trách nó như vậy…”
Giọng y thấp và khàn như tiếng gió rít.
Elliot
Elliot
“Thế thì cậu dạy lại nó đi trước khi nó ‘chơi’ chết thêm ai nữa.”
Elliot cười lạnh, nụ cười mỉa mai như giáng thêm một cú tát.
Hắn quay lưng, cầm lấy hộp pizza vừa mua, rồi bước đi, không một lần ngoái lại.
Y đứng đó, bất động như cái bóng cũ kỹ bị bỏ quên giữa nắng chiều tắt dần.
Một bóng người tiến đến — bước chân vững chãi, bình thản, mang theo tiếng gió khẽ rung từ chiếc áo quân phục đã phai màu theo thời gian.
Mái tóc xanh dương đậm phủ nhẹ lên trán, ánh mắt người đó trầm lặng như hồ nước không gợn sóng.
Bàn tay ấm áp đặt lên vai 007n7.
Y giật bắn người, quay lại, tròng mắt còn chưa hết bàng hoàng.
007n7
007n7
“A-ah… Guest 1337…?”
Người cựu chiến binh mà ai cũng biết đến, không chỉ vì vết sẹo dài ở cổ, mà vì cả câu chuyện phía sau nó.
Anh đã từng là bộ đội.
Trong một nhiệm vụ cuối đời, thay vì rút lui như mệnh lệnh, anh chọn ở lại để cứu một bé gái.
Và rồi, chính viên đạn vô tình trong tay kẻ địch đã đưa anh đến thế giới này.
Không ai hỏi vì sao anh không oán trách.
Có lẽ là vì anh tin vào điều gì đó – vào lòng người, vào cơ hội làm lại.
Guest 1337 nhìn y, đôi mắt như thấy rõ hết mọi đổ vỡ giấu trong khóe mi.
Anh không nói về những vết máu trên tay y, không nhắc đến quá khứ tệ hại, chỉ khẽ cười — nụ cười của người từng bước qua sinh tử, học được cách để tha thứ.
Guest 1337
Guest 1337
“Chào đồng chí 007n7.”
Guest 1337
Guest 1337
“Một tiếng nữa, vòng mới sẽ mở. Cậu đã sẵn sàng chưa?”
Giọng anh trầm, ấm, vang lên như một bản nhạc dịu dàng giữa lòng chiến trường.
Y thoáng sững người, ngập ngừng vài giây.
Tim y thắt lại, không phải vì sợ hãi, mà vì cảm giác khó chịu nơi lồng ngực — nơi trái tim từng tưởng đã chết lặng giờ lại đau nhói vì sự dịu dàng ấy.
007n7
007n7
“À… Vâng. Tôi sẵn sàng rồi.”
Y cười gượng, nụ cười méo mó nhưng ít ra còn là thật.
Khác với Elliot, người luôn đóng sập mọi cánh cửa lại với y, Guest 1337 không cần nhiều lời.
Anh không tha thứ bằng miệng, mà bằng cách ở lại — đứng đó, như một người đồng đội, một người anh cả, hay chỉ đơn giản là một người tin rằng: ai cũng xứng đáng được bắt đầu lại từ đầu.
Đúng lúc ấy, một giọng nói uể oải vang lên từ phía hành lang:
Chance
Chance
“007n7~… Trả tôi cái súng với. Có lẽ cậu sửa xong rồi nhỉ? Chắc nó không nổ nữa đâu ha?”
Chance — với mái tóc xám tro hơi rối, vai khoác hờ chiếc áo khoác đen lỏng lẻo — tiến đến như thể vừa mới ngủ dậy hoặc vừa thua một ván bài dài hơi.
Gã gãi đầu, khuôn mặt chẳng có vẻ gì là cảnh giác, nhưng ánh mắt ẩn sau cặp kính đen lại ánh lên một điều gì đó rất khó định nghĩa.
007n7 mỉm cười, gật nhẹ.
007n7
007n7
“Trừ khi cậu lại quên cách sử dụng nó, Chance.”
Gã bật cười như thể bị bắt quả tang, còn y thì rời khỏi đó để đi lấy món đồ yêu quý kia cho anh chàng hay gặp sự cố vì súng.
Căn phòng y vừa bước đi khỏi đột nhiên lặng đi vài giây.
Guest 1337 nghiêng đầu, ánh mắt vẫn dịu dàng như nước, nhưng một tia sắc bén khó thấy thoáng lướt qua khi anh nhìn Chance.
Chance nhướn mày, khoanh tay trước ngực, khẽ hất đầu về phía anh lính già kia.
Chance
Chance
“Này, tránh xa cậu ấy ra.”
Giọng gã nghe như nửa đùa nửa thật, nhưng mùi thuốc súng trong từ ngữ thì chẳng đùa chút nào.
Guest 1337 khẽ bật cười, lắc đầu.
Guest 1337
Guest 1337
“Ôi, kìa. Đồng chí của tôi đấy. Làm sao tôi có thể tránh xa được?”
Chance
Chance
“Ông già,”
Chance hừ một tiếng.
Chance
Chance
“Tôi biết ông thích cậu ấy.”
Guest 1337
Guest 1337
“Còn tôi,”
Guest 1337 mỉm cười, lần đầu ánh mắt nghiêm lại.
Guest 1337
Guest 1337
“biết cậu cũng yêu 007n7.”
Khoảng lặng. Như thể cả không gian bị đóng băng trong vài giây.
Không ai nói thêm gì, nhưng hai ánh nhìn ấy — một dịu dàng, một bướng bỉnh — cứ thế va vào nhau như hai lưỡi dao chạm lưỡi.
Và rồi…
Tiếng bước chân khe khẽ vang lên, 007n7 quay lại, tay cầm khẩu súng được gói cẩn thận bằng mảnh vải đen.
007n7
007n7
“Của cậu đây.”
Y đưa súng cho Chance, không để ý đến không khí vừa loãng vừa đặc giữa hai người kia.
Khi y bước tới gần, cả Chance và Guest 1337 bỗng bật cười, bắt tay nhau như hai người bạn chí cốt lâu năm.
Guest 1337
Guest 1337
“Anh đúng là biết cách lau súng.”
Guest 1337 đùa nhẹ.
Chance
Chance
“Còn ông thì giỏi… lau người.”
Chance đáp lại, nheo mắt.
007n7 ngơ ngác nhìn hai người — một thì lúc nào cũng dịu dàng như mặt hồ, một thì bốc đồng như chảo dầu sôi — giờ lại thân thiết đến kỳ lạ.
Y chớp mắt, thầm nghĩ:
007n7
007n7
*...Họ thích nhau thật à?*
⚛》》》》》◆《《《《《⚛
Tác giả
Tác giả
khẹc khẹc
Tác giả
Tác giả
NovelToon
Tác giả
Tác giả
có lẽ sẽ vứt bé này vô truyện
Tác giả
Tác giả
Oc cưng nhà tôi đó:)
Hot

Comments

Sói_Vương_Cô_Độc🐺💦

Sói_Vương_Cô_Độc🐺💦

cho mặc kín được ko, hở một tí cũng được
dù gì lúc nào nhìn avatar thì... ừm 🐺🐺🐺🐺🐺🐺🐺🐺

2025-05-19

3

#•Snow_Night011

#•Snow_Night011

Còn nổ mà, nổ vô đầu 007n7 ấy

2025-05-20

8

◤𝕂𝕒𝕞𝕚𝕤𝕥◢

◤𝕂𝕒𝕞𝕚𝕤𝕥◢

Chc v á fen🥰

2025-06-01

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play