2

Tgiaaa
Tgiaaa
À nhonn xê ô nhaa
Tgiaaa
Tgiaaa
Mình là bốngg mình cùng tên với duông đô mịch áaa
Tgiaaa
Tgiaaa
Nên mình gọi tớ là gì cũm đuoccc
Tgiaaa
Tgiaaa
Và vô truyện nhâ<3
..
Hùng đứng nép bên tường tay siết chặt quai cặp, môi vẫn còn ẩm ướt sau nụ hôn cướp đoạt lúc nãy.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Sao em vẫn đứng đây?// tay đút túi quần //
Ánh mắt lười biếng và đầy tính toán..
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Muốn tôi hôn lần nữa đến khi em gục xuống à?
Hùng lí nhí
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Không... Nhưng...Thầy muốn gì?// mím môi //
Dương lại đến gần, kề sát môi vào tai em:
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Về nhà với tôi~
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Về... nhà thầy? // bất ngờ //
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Lỡ ai thấy thì sao?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Không ai thấy đâu
Em đang đứng trong hẻm của một con thú. Và em chính là con mồi bước vào lòng nó
Một lúc im lặng.Hùng khẽ gật
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Nhưng... chỉ là ở lại chút thôi. Rồi em về.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Hahaa// cười nhẹ //
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Ngây thơ thật đấy~ Vào tay tôi rồi, em nghĩ còn đường về à?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
// kh dám nói gì //
BIỆT THỰ CỦA DƯƠNG – 23:37 PM
Căn biệt thự to, lạnh, yên tĩnh đến rợn người.
Hùng bước vào, ánh mắt đảo quanh. Mọi thứ đều đen trắng. Đẹp. Gọn. Nhưng vô hồn.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Không có ai sống cùng thầy ạ?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Chỉ có tôi. Và giờ là em.
Dương nắm vai Hùng, ép ngồi xuống ghế dài
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Tắm đi. Áo ngủ có sẵn trong phòng. Đừng khiến thầy phải vào tắm chung với em.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Em tự làm được...// đỏ mặt //
Dương chỉ cười. Nhưng ánh nhìn kéo dài nơi gáy, cổ và tay em – như đang lột từng lớp da bằng mắt.
0:26 AM – PHÒNG NGỦ
Căn phòng lớn. Giường rộng. Hùng nằm co trong chăn, ánh mắt vẫn ngơ ngác Dương leo lên giường, chỉ mặc áo thun đen mỏng và quần ngủ, trườn vào cạnh em, kéo Hùng vào lòng
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Thầy làm gì vậy? // sợ //
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Ngủ.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Đừng động đậy. Tôi dễ nổi hứng lắm đấy~
Hùng im lặng. Dương vòng tay ôm chặt từ sau lưng, cằm kề gáy em. Hơi thở ấm, nhịp tim đều.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Em ấm thật. Thầy sẽ ngủ nhanh nếu ôm em thế này mỗi đêm.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Thầy kỳ lạ thật…
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Kỳ lạ thì sao?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Miễn em còn bên thầy, em có thể gọi thầy là gì cũng được.
Vài phút sau, Hùng thở đều. Đã ngủ.
1:40 AM – DƯƠNG TRỞ LẠI LÀ SÁT THỦ
Dương mở mắt.Một ánh nhìn hoàn toàn khác Lạnh. Trống rỗng. Không còn là “thầy Dương”.
Hắn rời giường không một tiếng động, thay bộ đồ đen, đeo găng tay. Trước khi rời phòng, hắn đứng cạnh giường nhìn Hùng một lúc lâu.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Hùng ngủ ngoan// hôn nhẹ má Hùng//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Ngủ ngon. Đêm nay tôi sẽ không giết ai giống em.
Cửa khép lại.Bóng đen hòa vào màn đêm.
[ 2:18 AM - MỘT BÃI CONTAINER BỎ HOANG]
Quang Anh, mặc đồ đen, mặt bịt nửa dưới, lau lưỡi dao dính máu, quay sang Dương:
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhanh gọn thật. Như mọi khi.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
"Mắt không chớp, lạnh tanh nhìn xác người đàn ông nằm dưới chân:"
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Chỉ là một con chó sủa không đúng lúc. Giết không cần nghĩ.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thằng đó từng làm mấy đứa nhỏ mất tích. Không ngờ lần này lại là học sinh giỏi top đầu.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chết kiểu đó vẫn còn nhẹ.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Tao không giết vì đạo đức. Tao giết... vì có người cần được yên.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Là nhóc đó... Hùng?
Dương không đáp, chỉ nhếch môi:
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Mày nói nhiều quá.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tao hiểu rồi. Mày bắt đầu không còn là sát thủ máu lạnh nữa. Mày bắt đầu biết giữ mạng người rồi
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Tao chỉ giữ thứ thuộc về tao.// lạnh giọng đi //
[3:03 AM – Biệt thự – Phòng ngủ]
Dương trở về. Cởi bỏ găng tay, lau tay dính máu sạch sẽ trước khi vào phòng.
Hùng vẫn ngủ. Nằm nghiêng. Hơi thở nhịp đều. Áo ngủ mỏng kéo lệch, lộ ra bờ vai trắng.
Dương đứng đó một lúc. Không chớp mắt.
Chậm rãi, hắn trèo lên giường
Nằm sau lưng Hùng, bàn tay luồn vào trong lớp chăn, chạm nhẹ vào eo em
Hùng cựa nhẹ, mắt nhắm, miệng lẩm bẩm mơ màng:
Tgiaaa
Tgiaaa
Sì tốp:)
Tgiaaa
Tgiaaa
Nghĩ gì đấyyy!!
Tgiaaa
Tgiaaa
Tôi nhắc các item!!😏
Tgiaaa
Tgiaaa
Hế ròi
Tgiaaa
Tgiaaa
Bái baiii
Hot

Comments

dduj

dduj

em gọi thầy là con chó nha

2025-06-20

0

nẹ ga vẫn là ck iem

nẹ ga vẫn là ck iem

í là mình là thầy giáo á(sao đen tối dữ dị)

2025-05-21

1

nẹ ga vẫn là ck iem

nẹ ga vẫn là ck iem

vậy cho iem gọi anh là ck nhoa

2025-05-21

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play