Chương 3: Lỗi Lầm
Vẻ mặt cậu không dấu nổi sự hốt hoảng mà lập tức hỏi han cô gái kia
Huỳnh Hoàng Hùng (Gem)
Cô nói vậy là sao?
Nv phu
Thì lúc nãy chiếc xe đó tuy không tông trúng cậu nhưng lại tông trúng 1 con chó
Huỳnh Hoàng Hùng (Gem)
C...con chó đó có phải là 1 con chó màu be không?
Hoàng Hùng hỏi với giọng điệu run rẩy và đầy sự hoảng loạn
Chỉ một câu nói thôi, lập tức khiến tâm trí của Hoàng Hùng như sụp đỗ.
Đôi chân cậu run rẩy mà liền khụy xuống, một làn sương mơ bao bọc lấy đôi mắt đã không còn nhìn thấy ánh sáng nữa
Huỳnh Hoàng Hùng (Gem)
....(Khụy xuống)
Huỳnh Hoàng Hùng (Gem)
Kh...không...không....k..không...phải...
Huỳnh Hoàng Hùng (Gem)
Hức...không...phải vậy....khô...không...
Huỳnh Hoàng Hùng (Gem)
D...doo...
Đôi tay cậu lần mò dưới đất như cố gắng tìm thứ gì đó
Bỗng một tia hy vọng nhỏ nhoi từ sâu trong tâm trí cậu loé lên.
Huỳnh Hoàng Hùng (Gem)
💭: Chắc không phải Doo đâu nhỉ...đúng rồi...em ấy nhanh nhẹ ch..chắc không sao đâu ha...
Hoàng Hùng ngước mặt lên, đôi tay lần mò nắm lấy tay cô gái kia mà thỉnh cầu.
Huỳnh Hoàng Hùng (Gem)
L..làm ơn...đưa tôi đến bên chú chó đó... được không?
Mọi người quanh đó đang tập trung lại chiếc xe bị tai nạn, nên cũng không mất thời gian cô gái kia đã đưa anh tới cạnh xác của chú chó.
Nv phu
Nó ở trước mặt cậu đó
Nghe thấy vậy Hoàng Hùng liền đưa tay ra mà lần mò
Đầu ngón tay cậu liền chạm phải 1 chất dịch nhớt nháp khiến Hoàng Hùng có chút hoảng
Tiếp đó đôi tay cậu vươn dài ra liền chạm phải một thứ gì đó, Hoàng Hùng cảm nhận được 1 sự ấm áp và mềm mại trên ngón tay cậu
Cậu lần mò chiếc vòng cổ đang đeo trên thân chú chó
Một dòng chữ nổi hiện lên rõ ràng
Huỳnh Hoàng Hùng (Gem)
L...là Doo....
Cảm xúc lo lắng, bất an và sợ hãi tích trữ nãy giờ dường như lập tức bộc phát trong thoáng chốc
Hoàng Hùng nước mắt dàn dụa mà ôm chú chó vào trong lòng
Huỳnh Hoàng Hùng (Gem)
Doo ơi....hức....hức....Doo ơi....
Thân thể chú cho đã thấm đẫm màu đỏ của máu, nó gắng gượng bằng chút thời gian ít ỏi còn lại mà chăm chú nhìn người mà nó đã dùng tính mạng để bảo vệ
Nv phu
Vậy hoá ra đúng là chó của cậu thật
Nv phu
Tôi nghe mọi người bảo, lúc mà chiếc xe sắp tông vào cậu
Nv phu
Thì nó đã lao nhanh mà đẩy cậu ra, kết quả là nó đã không may bị tông trúng
Nghe đến đây Hoàng Hùng càng khóc lớn hơn nữa
Trái tim cậu đau vô cùng, hoá ra vì cứu cậu mà nó đã thay cậu lãnh 1 đao của tử thần
Huỳnh Hoàng Hùng (Gem)
Hức...hức...là tại mình....
Huỳnh Hoàng Hùng (Gem)
Doo ơi...hức...tao xin lỗi...là tại tao...hức....
Xen lẫn trong tiếng nấc của cậu, một âm thanh yếu ớt khẽ vang lên
Chú chó dành chút sức lực còn lại mà nhìn chăm chú vào cậu, nó khẽ nhướng thân lên mà nhẹ nhàng liếm đi giọt nước mắt đang lăn dài trên má của Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng (Gem)
Doo....
Hành động đó khiến Hoàng Hùng chết lặng
Đôi mắt chú chó cố gắng nhìn lấy bóng hình người chủ đã bên cạnh nó 8 năm qua
Người mà nó luôn trân trọng và yêu quý
Đôi mắt đen tuyền ấy như muốn nói với người quan trọng nhất cuộc đời của nó rằng.
Doo
"May quá....con bảo vệ được cậu chủ rồi..."
Doo
" Cậu hãy sống thật tốt nhé...con xin lỗi vì không thể bên cạnh cậu chủ được nữa rồi...."
Hơi thở yếu ớt cuối cùng cũng đã tận
Hoàng Hùng cảm nhận được nhịp đập của chú chó đã không còn...
Cậu như chết lặng hoàn toàn, nước mắt cậu cứ rơi mãi, nhưng tuyệt nhiên chẳng thể thốt ra bất kì âm thanh nào cả
Và là "người thân" của cậu
Đã không còn trên đời này nữa
Chú chó dẫn đường ngày đầu cậu còn cự tuyệt
Cho đến một người bạn đồng hành không thể thiếu
Vậy mà bây giờ đây, chú chó ấy lại ra đi trong vòng tay của cậu
Huỳnh Hoàng Hùng (Gem)
Đến phút cuối đời....em vẫn bảo vệ anh sao...Doo....
Ba mẹ cậu hay tin liền tức tốc mà đi đến bệnh viện
Họ vừa đến đã thấy anh gồi trên giường bệnh, đôi mắt vô hồn mà nhìn vô định vào khoảng không trước mặt
Vết thương trên đầu và những vết thương nhỏ đã được băng bó cẩn thận
Nhìn cậu như vậy, hai người quả thật có chút buồn
Đương nhiên hai người họ cũng biết về việc chú chó Doo đã mất
Mẹ anh nhẹ nhàng đặt tay lên vai anh mà an ủi
Mẹ Gem
Hùng à...con đừng đau lòng quá, mẹ biết còn buồn vì sự ra đi của con Doo
Mẹ Gem
Dù gì con Doo nó cũng đã hoàn thành tốt sứ mệnh của mình rồi
Mẹ Gem
Mẹ tin là nó sẽ lên thiên đàng và đầu thai làm người thôi con
Mẹ Gem
Nên còn đừng buồn nhé, không phải lỗi của con đâu
Huỳnh Hoàng Hùng (Gem)
Là lỗi của con...
Huỳnh Hoàng Hùng (Gem)
Chính con hại chết Doo!
Huỳnh Hoàng Hùng (Gem)
Là sự ngu ngốc của con hại chết nó đó mẹ!
Huỳnh Hoàng Hùng (Gem)
Tất cả là tại con!
Huỳnh Hoàng Hùng (Gem)
Là con vô dụng!
Huỳnh Hoàng Hùng (Gem)
Đáng lý Doo không nên cứu 1 kẻ phế vật như con...
Huỳnh Hoàng Hùng (Gem)
Hức...
Hai người nhanh chóng ôm Hoàng Hùng vào trong lòng mà cố gắng trấn an cậu
Họ biết cậu rất đau lòng cho sự ra đi của Doo
Mẹ Gem
Con đừng nói vậy mà Gem...
Mẹ Gem
Con không có vô dụng mà Gem..hức..
Mẹ Gem
Con của mẹ không phải là phế vật mà Gem...
Mẹ Gem
Con đừng nói như thế...mẹ đau lắm Gem ơi...
Ba Gem
Con của ba, xin con bình tĩnh lại được không
Huỳnh Hoàng Hùng (Gem)
Hức....hức....là con hại chết Doo
Huỳnh Hoàng Hùng (Gem)
Hức....là lỗi của con....hức...
Ba Gem
Con bình tĩnh đi Hùng
Ba Gem
Doo nó đã hy sinh tính mạng để cứu con
Ba Gem
Và đây là cách con trả ơn nó sao?
Ba Gem
Doo tuy nó đã không còn, nhưng con cũng phải sống vì nó chứ
Ba Gem
Còn sống vì ba mẹ nữa Hùng à....
Cậu chẳng còn quấy nữa, mà chỉ ngồi đó, trong vòng tay của ba mẹ cậu mà khóc lớn
Trong căn phòng trắng xoá ấy, cứ vang vọng mãi tiếng khóc xót lòng của một người vừa đánh mất đi 1 thứ quan trọng trong cuộc đời của mình...
Một mối duyên kết thúc...
....sẽ là sự bắt đầu cho một mối duyên mới....
Comments