Tâm trí cậu đột nhiên hiện lại khung cảnh vừa nãy, cơ thể tuyệt mỹ của Hoàng Hùng hiện rõ trước mắt cậu, khiến cho một dòng chất lỏng màu đỏ từ trong mũi mà chảy ra
Đỗ Hải Đăng (Doo)
Gì đây( Quẹt vết máu xem)
Đỗ Hải Đăng (Doo)
Ôi vãi!
Đỗ Hải Đăng (Doo)
Chết chết!(Vội vàng chạy đi)
Khoảng 10 phút sau thì Hoàng Hùng cũng đã tắm xong mà bước ra
Hải Đăng đang ngồi trong bếp thấy anh liền nhanh chóng chạy lại mà dìu anh
Đỗ Hải Đăng (Doo)
Để em dìu anh đi
Huỳnh Hoàng Hùng (Gem)
Không sao, ngôi nhà nay tôi quen thuộc mà
Đỗ Hải Đăng (Doo)
Quen thuộc gì chứ, cái cạnh bàn này anh đi lúc nào chả bị đụng trúng chứ
Hoàng Hùng nghe vậy, bản thân anh liêng cảm thấy có chút kì lạ
Sao người này lại biết chuyện đó chứ?
Huỳnh Hoàng Hùng (Gem)
Làm sao cậu biết?
Đỗ Hải Đăng (Doo)
Hả biết chuyện gì ạ?
Huỳnh Hoàng Hùng (Gem)
Chuyện tôi hay bị va vào cạnh bàn?
Đỗ Hải Đăng (Doo)
À thì....cái đó....
Đỗ Hải Đăng (Doo)
Là ba mẹ anh nói cho em!
Huỳnh Hoàng Hùng (Gem)
Ba mẹ tôi?
Đỗ Hải Đăng (Doo)
Dạ đúng, mẹ anh dặng dò em rất kĩ
Đỗ Hải Đăng (Doo)
Về thói quen, sở thích của anh mọi điều em đều biết hết
Đỗ Hải Đăng (Doo)
Cũng là do mẹ anh kể á
Đỗ Hải Đăng (Doo)
Hahaha
Huỳnh Hoàng Hùng (Gem)
Thế à
Tuy trong lòng Hoàng Hùng vẫn còn có chút ngờ vực nhưng lý do cậu ta nói cũng không phải vô lý
Nên chuyện đó anh đành cho qua
Sau khi Hoàng Hùng ngồi vào bàn, Hải Đăng nhẹ nhàng đẩy tô cháo đến trước mặt anh
Đỗ Hải Đăng (Doo)
Cháo đây, anh ăn đi
Huỳnh Hoàng Hùng (Gem)
Tôi cám ơn
Đỗ Hải Đăng (Doo)
Cẩn thận nóng đấy nhé
Lời Hải Đăng còn chưa nói hết thì y như rằng Hoàng Hùng liền bị phỏng miệng
Huỳnh Hoàng Hùng (Gem)
A nóng
Đỗ Hải Đăng (Doo)
Ui có sao không?
Đỗ Hải Đăng (Doo)
Em mới nói anh luôn ấy
Hải Đăng vội vàng mở tủ lạnh lấy 1 cái khăn giấy ướt mà chậm nhẹ lên vết bỏng trên miệng anh
Huỳnh Hoàng Hùng (Gem)
Thôi tôi tự làm được
Đỗ Hải Đăng (Doo)
Yên!
Huỳnh Hoàng Hùng (Gem)
....
Hải Đăng lấy 1 tuýt bôi nặng ra 1 ít rồi thoa nhẹ lên trên môi anh
Ngón tay cậu ân cần và nhẹ nhàng lướt nhẹ trên đôi môi ấy
Đỗ Hải Đăng (Doo)
Ok xong rồi! May mà chỉ là vết thương nhỏ
Huỳnh Hoàng Hùng (Gem)
Cám ơn cậu
Đỗ Hải Đăng (Doo)
Lần sau phải cẩn thận vào đấy nhớ
Huỳnh Hoàng Hùng (Gem)
Tui biết rồi
Đỗ Hải Đăng (Doo)
Thế ăn xong anh tính làm gì?
Huỳnh Hoàng Hùng (Gem)
Chắc là đi ngủ nhỉ...hoặc có thể viết tiểu thuyết chẳng hạn
Đỗ Hải Đăng (Doo)
Thế....
Huỳnh Hoàng Hùng (Gem)
Sao vậy?
Đỗ Hải Đăng (Doo)
Um...hay là anh ra ngoài vườn chơi với em không?
Đỗ Hải Đăng (Doo)
Ở trong phòng nó bí bách lắm
Hoàng Hùng chợt khựng lại trước lời đề nghị của Hải Đăng
Huỳnh Hoàng Hùng (Gem)
Thui tôi không muốn ra ngoài đó
Đỗ Hải Đăng (Doo)
Sao vậy? Chẳng phải trước kia anh rất thích ra ngoài đó tưới hoa tưới cây hay sao?
Đỗ Hải Đăng (Doo)
Sao nay lại không ra nữa?
Huỳnh Hoàng Hùng (Gem)
Sao cậu biết chuyện tôi từng hay ra ngoài vườn?
Huỳnh Hoàng Hùng (Gem)
Cậu lại nghe ba mẹ tôi nói linh tinh nữa hả?
Đỗ Hải Đăng (Doo)
À...thì vâng đúng là vậy...
Đỗ Hải Đăng (Doo)
Bao lâu rồi anh chưa đi ra bên ngoài?
Câu hỏi đột ngột của Hải Đăng khiến anh như rơi vào trầm mặc.
Anh nhẹ nhàng đặt chiếc muỗng xuống, cầm lấy ly nước kế bên mà uống vài ngụm, rồi lẳng lặng mà thở dài
Huỳnh Hoàng Hùng (Gem)
Được tôi ra ngoài với cậu
Huỳnh Hoàng Hùng (Gem)
Hít thở không khí bên ngoài một tí cũng tốt
Đỗ Hải Đăng (Doo)
Thật chứ!
Đỗ Hải Đăng (Doo)
Yeahh
Đỗ Hải Đăng (Doo)
Đi đi đi nhanh lên
Thái độ vui mừng của Hải Đăng khiến anh có chút bất ngờ
Comments
sáu múi của Hidadoo=")
tó coăn của anh đoá=))))
2025-05-23
2