[Duonghung] "Cậu Với Tớ, Ở Hai Thế Kỷ.."
Chap 2:Ba cặp, ba kiểu ghét nhau
Sau buổi học đầu tiên ở lớp mới, Trần Đăng Dương vẫn giữ thái độ lạnh nhạt như thường. Cậu không thích ai nói chuyện nhiều, đặc biệt là kiểu người như Lê Quang Hùng – ồn ào, lúc nào cũng cười tươi như hoa nở
Trần Đăng Dương (Bống)
"thật hết chịu nổi.." //lẩm bẩm một mình//
Trong khi đó, ở bàn sau, Trần Minh Hiếu đang tranh cãi kịch liệt với Đặng Thành An – một học sinh học lực trung bình nhưng lại thích “ra vẻ hiểu biết”.
Trần Minh Hiếu (Cún)
//giật tờ giấy của An//Cậu làm bài tập theo kiểu gì vậy? Công thức sai bét!
Đặng Thành An (Gíp)
Ơ kìa, thì mình cũng làm như trên mạng mà. Cậu tưởng giỏi là muốn nói gì cũng được à? //gắt Hiếu//
Trần Minh Hiếu (Cún)
Tớ không cần tưởng. Tớ giỏi thật //giọng nói đầy mỉa mai//
Ở một góc khác trong lớp, Nguyễn Quang Anh đang yên lặng đọc sách. Nhưng cái yên lặng ấy bị phá vỡ khi Hoàng Đức Duy – một hotboy được nhiều bạn nữ để ý – vô tư ngồi xuống cạnh cậu.
Hoàng Đức Duy (Bông)
Ê, cho mình mượn bút với. Bút hết mực rồi //giọng không quan tâm đến mấy//
Nguyễn Quang Anh (Bột)
//khẽ liếc sang và đẩy bút qua cho cậu//
Hoàng Đức Duy (Bông)
Cảm ơn, cậu dễ thương ghê
Nguyễn Quang Anh (Bột)
Im đi
Hoàng Đức Duy (Bông)
Ơ kìa.. Thái độ gì thế? Cậu không biết cười à
Nguyễn Quang Anh (Bột)
Không biết cậu từng thử… im lặng chưa..
Hoàng Đức Duy (Bông)
Thử rồi. Nhưng chỉ thấy chán. Nói chuyện với cậu vui hơn nhiều..
Quang Anh im lặng, nhưng bỗng nhiên thấy… lồng ngực hơi nặng.
Tan học, Dương là người rời lớp cuối cùng. Khi bước đến cửa, cậu nghe thấy tiếng Hùng gọi từ phía sau.
Lê Quang Hùng (Phone)
Dương này!!
Dương quay đầu lại, ánh mắt cảnh giác
Lê Quang Hùng (Phone)
Cậu thấy tớ giấy trong ngăn bàn chưa?
Trần Đăng Dương (Bống)
Rồi, có sao không?
Lê Quang Hùng (Phone)
//cười nhẹ//
Lê Quang Hùng (Phone)
Tớ viết nó. Không phải để đùa. Mà… vì một chuyện kỳ lạ
Trần Đăng Dương (Bống)
Chuyện gì..?
Lê Quang Hùng (Phone)
Có những giấc mơ, lặp lại suốt từ nhỏ… Mà cậu lại có mặt trong đó. Kỳ lạ ha?
Trần Đăng Dương (Bống)
//nheo mắt// Tớ không thích mấy kiểu mơ mộng. Đừng kéo tớ vào
Nhưng khi quay đi, cậu lén nhìn lại – và thấy nụ cười kia vẫn nguyên vẹn. Ấm, nhưng cũng đầy bí ẩn. Như thể… cậu ta biết nhiều hơn những gì cậu nghĩ
Comments