[Văn Hàm] Tớ Là Thanh Âm Trong Thế Giới Không Tiếng Nói Của Cậu
Chap 4
Cú đấm bất ngờ giáng xuống vai Dương Bác Văn khiến anh suýt lộn ngược ra sau
Dương Bác Văn
Ê! Sao đánh người ta hả?!/kêu lên, tay xoa chỗ bị đánh/
Tả Kỳ Hàm đứng phắt dậy, mặt lạnh như tảng băng ngàn năm, rút khăn lau đi những vũng nước trên sàn do chính Dương Bác Văn vừa “góp phần” tạo nên
Động tác của cậu dứt khoát, không thèm ngó ngàng đến người vừa bị đánh
Dương Bác Văn
"Thì ra là do nước nhỏ từ người mình làm bẩn lại chỗ sàn mới lau, chưa kịp giúp đỡ gì thì đã thành tội đồ..."
Dương Bác Văn ngơ ngác vài giây rồi nhận ra
Dương Bác Văn
Ơ nhưng tôi chỉ muốn giúp mà… /lầm bầm, đứng đó vài giây rồi lại nhấc chân bước tới/
Tả Kỳ Hàm đẩy thẳng người Dương Bác Văn ra ngoài cửa lớp, không nhẹ tay chút nào
Sau đó cậu đóng cửa cái rầm khiến bụi phấn rơi lả tả từ bảng xuống
Bị nhốt ngoài cửa, Dương Bác Văn trợn tròn mắt
Dương Bác Văn
Này! Tội của tôi là nhiệt tình thôi mà?!/đập cửa/
Bên trong lớp, chỉ còn tiếng chân di chuyển, tiếng khăn lau sàn loạt soạt, và sự im lặng dày đặc
_________________________
Thời gian trôi chậm chạp như kim đồng hồ cũng mệt mỏi vì đứng yên
6h hơn, Tả Kỳ Hàm cuối cùng cũng dọn xong
Tả Kỳ Hàm
/gom cặp sách, chỉnh lại cổ áo, chậm rãi bước ra cửa lớp/
Trước mặt cậu là Dương Bác Văn đang ngồi co ro trước ngưỡng cửa, hai tay ôm gối, lưng tựa vào tường, toàn thân vẫn ướt từ trên xuống dưới, mặt mày tím tái, vai run nhè nhẹ
Tả Kỳ Hàm
/hơi nhíu mày, đầu nghiêng một góc nhỏ/
Tả Kỳ Hàm
“Tên này làm cái gì ở đây?” /thắc mắc/
Bị phát hiện, Dương Bác Văn giật mình đứng bật dậy
Dương Bác Văn
E hèm! Tôi không có lạnh đâu nha! Ngồi chơi thôi á!/gãi đầu cười trừ, hơi rùng mình một cái rồi ho khẽ/
Tả Kỳ Hàm nhìn anh thêm vài giây, sau đó cởi áo khoác của mình ra, không nói gì, đưa thẳng tới trước mặt Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Gì đấy? Cho tôi à? /chớp chớp mắt/
Tả Kỳ Hàm
/gật đầu, rồi quay đi, bước về phía cổng trường/
Dương Bác Văn nhìn theo bóng lưng cậu một chút, rồi cười cười, chạy theo, vừa khoác áo vừa bắt đầu luyên thuyên
Dương Bác Văn
Cậu cũng biết quan tâm người khác đấy chứ
Dương Bác Văn
Tưởng cậu là tảng băng sống cơ
Dương Bác Văn
Này, áo này thơm nè, cậu dùng nước xả gì thế?
Dương Bác Văn
À, hôm nay tôi ghi ba điểm liền đấy, có thấy không?
Dương Bác Văn
Lúc nhảy lên ném phát là vô rổ liền luôn á!
Dương Bác Văn
Nhưng mà công nhận nãy tôi ngu thiệt ha
Dương Bác Văn
Đang ướt mà còn định giúp lau sàn...
Dương Bác Văn
Nước tôi nhỏ còn nhiều hơn nước trong xô nữa chớ!
Tả Kỳ Hàm
/không trả lời, chỉ nhẹ nhàng gật đầu từng nhịp một, cứ như robot lập trình sẵn phản ứng/
Dương Bác Văn
/chẳng buồn để ý, cứ tiếp tục nói như thể có người nghe thực sự/
Đêm hôm đó, con đường vắng chỉ có hai bóng người – một yên lặng, một lắm lời – nhưng bước chân lại đều nhau kỳ lạ
Comments
Len Nie
cái chợ và cái chùa😇
2025-05-27
6
Chiu gơn từ Khoái lạc tinh cầu
Ựa s bộ này nhỏ Wen như nhà ngoại vậy=))
2025-05-29
1