Em mất bố mẹ từ khi còn nhỏ, nhưng may mắn được ông bà yêu thương, chăm sóc từng chút một. Dù thiếu thốn tình cảm của cha mẹ, em vẫn cảm nhận được hơi ấm gia đình qua vòng tay ông bà. Tình thương của ông bà giúp em lớn lên mạnh mẽ, biết yêu thương và trân trọng những gì mình đang có. Với em, ông bà không chỉ là người thân mà còn là cả bầu trời yêu thương.
Ông bà yêu thương em như cha mẹ, nhưng giờ tuổi già sức yếu, không còn chăm sóc em như trước. Nhìn ông bà mỏi mệt, em chỉ mong mình trưởng thành nhanh hơn để có thể chăm lo lại cho ông bà, như cách ông bà đã từng hy sinh vì em.
Bà-em
Khụ khụ k-khụ // choáng //
Trần Minh Hiếu
// đỡ bà // Bà có sao không ạ ?
Bà-em
Bà k-không sao
Ông-em
Bà nghỉ đi tôi lm cho
Trần Minh Hiếu
Dạ thôi để cháu lm cho ạ hai ông bà vào nghỉ ngơi đi ạ
Ông-em
Vậy nhờ cháu
Trần Minh Hiếu
Dạ
Ông-em
Ông đi mua thuốc cho bà
Trần Minh Hiếu
Vgg
Trần Minh Hiếu
Ông đi cẩn thận ạ
Ông-em
Ông bt rồi
Ông-em
Mà cháu ăn gì không ông mua cho?
Trần Minh Hiếu
Dạ thôi khỏi đi ạ
Ông-em
Thôi ăn gì ông mua
Trần Minh Hiếu
……
Ông-em
Vậy ông mua phở nhá
Trần Minh Hiếu
Dạ thôi để dành tiền cho bà mua thuốc đi ạ
Ông-em
Thôi gì để ông mua
Ông-em
Ông vẫn còn tiền
Trần Minh Hiếu
Dạ
Trần Minh Hiếu
Yêu ông nhất
Ông-em
Rồi
Ông-em
Ông đi đây // ra ngoài //
Trần Minh Hiếu
Bai ông// vẫy tay //
Trần Minh Hiếu
// đi thái rau cho lợn //
——————
1 tiếng sau
Trần Minh Hiếu
Cuối cùng cũng xong // lau mồ hôi //
Trần Minh Hiếu
Mà sao ông chưa về nữa ta
Trần Minh Hiếu
Thử đi kiếm vậy
Trần Minh Hiếu
// định ra ngoài //
Em đang định ra thì đột nhiên An chạy đến với vẻ mặt hốt hoảng
Đặng Thành An
H-Hiếu// thở dốc//
Trần Minh Hiếu
Gì mà hốt hoảng vậy ??
Đặng Thành An
H-Hiếu ông m b-bị tngt
Trần Minh Hiếu
HẢ!
Trần Minh Hiếu
Ê không đùa kiểu vậy nha
Đặng Thành An
Không đùa t nói tht
Trần Minh Hiếu
Dẫn t ra đó đi
Đặng Thành An
Đi
An dắt em ra chỗ ng ông bị tngt
Trần Minh Hiếu
// chết lặng//
Trước mặt em là một cái xác lạnh lẽo, nhìn thấy ông nằm bất động sau tai nạn, em như chết lặng. Mọi thứ xung quanh bỗng mờ đi, tim em thắt lại, đau đến nghẹt thở. Ông người luôn che chở, luôn cười hiền với em giờ nằm đó, lạnh lẽo và im lìm. Em chỉ biết gào lên trong tuyệt vọng, mong đó chỉ là cơn ác mộng, mong ông mở mắt dậy, mắng em một câu cũng được… Nhưng ông không còn nữa. Nỗi đau ấy, em biết, sẽ theo em suốt đời.
Trần Minh Hiếu
Ông ơi ông dậy đi
Trần Minh Hiếu
Ông ơi // gào lên trong tuyệt vọng //
Trần Minh Hiếu
Ô-ông hức dậy đi nằm ở đây lạnh lắm hức h-hức
Trần Minh Hiếu
Ô-ông ơi h-hức bà đang hức đợi ông ở nhà đấy
Trần Minh Hiếu
Ông dậy đi hức
Đặng Thành An
H-Hiếu
Trần Minh Hiếu
M ơi ông t bỏ t với hức bà t rồi h-hức
Đặng Thành An
Nín đi t bt giờ m rất buồn nhưng phải bình tĩnh đã
Comments
otp ko riu bạn thân làm chó
hé hé hú hú hí hí há há
2025-06-03
1