Chương 2
Sau khi tắm xong nàng mở cửa phòng bước ra, suy nghĩ loay hoay một hồi nàng đi xuống bếp làm hai ly nước cam rồi mang vào phòng đặt lên bàn học, làm xong mọi thứ nàng mới đi từ từ ra phòng khách rồi đến cái sân bự tổ chản kia
Nàng vừa bước ra sân thì liền bắt gặp Ling Ling đang ngồi trong cái tum gỗ nguyên khối được đặt ngay bên hông nhà, lưng thì đưa về phía nàng, mặt hướng ra ngoài đường, cô mải mê chơi với Uni, hoàn toàn không hay biết có người đang đứng sau lưng nhìn mình lom lom
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
*đứng sau lưng cô*
Quảng Ling Ling [nhỏ]
*vuốt ve Uni*
Quảng Ling Ling [nhỏ]
*giật mình quay đầu lại*
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
Nhóc hay quá ha, cả gan dám mở chuồng ẩm nó ra đây
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
Đã hỏi ý kiến ai chưa?
Quảng Ling Ling [nhỏ]
Chó này của chị ạ?
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
*bật cười* Nhóc hỏi mắc cười thiệt đó
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
Chó nằm trong nhà chị hổng của chị vậy của ai?
Quảng Ling Ling [nhỏ]
L-Ling hổng biết...Ling xin lỗi chị
Quảng Ling Ling [nhỏ]
Tại Ling thấy nó dễ thương quá nên Ling nựng một xíu, Ling trả chị nè *trả nàng*
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
*ẩm Uni lên* Mà nhóc tên Ling hả?
Quảng Ling Ling [nhỏ]
Dạ Quảng Ling Ling á chị
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
Ừm *gật đầu*
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
Trùng hợp ghê, chị cũng tên Linh
Quảng Ling Ling [nhỏ]
H-hông phải đâu
Quảng Ling Ling [nhỏ]
Chị hiểu sai ý Ling òi
Quảng Ling Ling [nhỏ]
Ling hỏng phải tên Linh
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
Vậy chứ nhóc tên gì?
Quảng Ling Ling [nhỏ]
Ling tên Ling
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
*hoang mang*
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
Là sao nữa là cái gì nữa
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
Rồi cái gì mà Ling hổng phải tên Linh, Ling tên Ling??
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
Vậy rốt cuộc em tên gì?
Quảng Ling Ling [nhỏ]
Ling ạ
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
Em đang thách thức não bộ chị đó hả?
Quảng Ling Ling [nhỏ]
Hỏng có *lắc đầu*
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
Chứ sao
Quảng Ling Ling [nhỏ]
Ling có gờ á chị, hỏng phải Linh đâu
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
Hóa ra là vậy, sao từ đầu hông nói sớm, làm chị hoang mang nãy giờ
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
Ủa mà sao tên Ling mà có gờ kì vậy? Em người dân tộc hả?
Quảng Ling Ling [nhỏ]
Ling hỏng có phải người dân tộc, Ling là người HongKong
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
HongKong?
Quảng Ling Ling [nhỏ]
Đúng òi *gật đầu*
Quảng Ling Ling [nhỏ]
Ba Ling nói lúc sinh ra ba ở HongKong, lớn lên ba cùng gia đình di cư qua đây sinh sống, hồi trước ba ở Hà Nội, sau đó ba chuyển dìa đây làm ăn rồi lập nghiệp luôn
Quảng Ling Ling [nhỏ]
Có một lần ba đi mua gỗ của ông ngoại rồi gặp mẹ Ling, ba để ý mẹ trước xong hai người thương nhau rồi mới có Ling á
Quảng Ling Ling [nhỏ]
*cười cười*
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
Hèn chi bác họ Quảng
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
Vậy nhóc ngồi đây đợi chị xíu nha, chị ẩm con giặc này thả vào chuồng cái
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
*quay lưng đi*
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
*vỗ mông nó* Thường ngày em lì lắm mà Uni? Sao hôm nay tự dưng ngoan đột xuất vậy? *nói nó*
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
Lại còn chịu chơi với người lạ nữa chứ
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
*nhốt nó vào chuồng* Ở im đây nghe chưa, một lát chị cho em ăn sau
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
*quay qua nhìn cô*
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
Lại đây *ngoắc tay*
Quảng Ling Ling [nhỏ]
*đi lại chỗ nàng*
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
*nắm tay cô* Vô trong chơi với chị
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
*kéo cô đi*
Quảng Ling Ling [nhỏ]
Chị ơi từ từ *đi theo lực kéo*
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
*đóng cửa lại*
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
*đi lại giường ngồi*
Quảng Ling Ling [nhỏ]
*đứng im không dám nhúc nhích*
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
*vỗ vỗ chỗ kế bên*
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
Ngồi đây nè
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
Sợ cái gì hông biết
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
Chị có ăn thịt em đâu *cười*
Quảng Ling Ling [nhỏ]
*đi từ từ lại*
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
*kéo cô ngồi xuống*
Quảng Ling Ling [nhỏ]
*giật mình*
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
Em uống nước hông? Chị có làm nước cam ở đằng bàn cho em kìa *chỉ*
Quảng Ling Ling [nhỏ]
*lắc đầu* Em hông khát
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
*đi lại lấy ly nước cam*
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
*đưa cô*
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
Nè, uống thử đi, ngon lắm
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
Chị hông có bỏ độc vô đâu
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
Uống xong nhớ cho chị xin ý kiến với nha
Quảng Ling Ling [nhỏ]
*chần chừ không dám lấy*
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
*nghiên đầu*
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
Em hông thích hở?
Quảng Ling Ling [nhỏ]
Đâu có, em thích mà *cầm lấy đưa lên miệng uống*
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
*mỉm cười*
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
Sao? Ngon hông?
Quảng Ling Ling [nhỏ]
*ngậm một họng nước*
Quảng Ling Ling [nhỏ]
*gật đầu lia lịa*
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
*xoa đầu cô* Dễ thương
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
À chị có cái này muốn cho em coi nè *chạy lại mở tủ bàn học*
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
*lấy ra cái gì đó*
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
*giơ lên* Tadaaa
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
Đẹp hông
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
Chị tự làm đó nha
Nàng cầm lấy giơ lên cho cô xem, trước mắt cô, đó là một cái vòng tay được làm bằng thủ công từ những hạt ngọc trai trắng trong suốt, xen kẽ là những cục xí ngầu đủ màu trông vô cùng đẹp mắt
Quảng Ling Ling [nhỏ]
*mắt sáng lên* Oa, đẹp quá
Quảng Ling Ling [nhỏ]
Chị làm đó hả
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
Thích hông? *nhìn khuôn mặt cô*
Quảng Ling Ling [nhỏ]
Dạ thích *nhìn không rời mắt*
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
Chị tặng em nè *đưa cô*
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
Coi như đây là quà gặp mặt đầu tiên của chúng ta, chịu hông
Quảng Ling Ling [nhỏ]
*vui mừng* Thiệt ạ
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
Chị lừa em làm gì, người lớn không bao giờ lừa con nít
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
Nào đưa tay đây chị đeo cho
Quảng Ling Ling [nhỏ]
*đưa tay trái cho nàng* Đeo cho Ling ạ
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
*tự tay đeo vào cho cô* Sao này hông được tháo ra đó nghe hông
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
Chị mà biết em tháo ra là em chết với chị, lúc đó chị giận chị hông thèm nói chuyện với em luôn
Quảng Ling Ling [nhỏ]
Sẽ hông tháo
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
Xong rồi
Quảng Ling Ling [nhỏ]
Đẹp lắm, cảm ơn chị *ngắm chiếc vòng*
Trần Mỹ Linh [nhỏ]
*cười tươi*
Đệ của Orm Xòm
sốp mắc đăng bộ này lắm gòi, nhưng sốp lười ra chap
Comments
Linh Bùi
mốt má cũng ăn
2025-06-10
0