[RhyCap] Hiểu Lầm Năm Xưa..
#1 Em ấy quay về rồi..
T/g flopp
Tui bic là chuyện này flop ròi nên tui mới làm :))
T/g flopp
Ý là tui tạo chắc cũng gần 10 bộ ròi
T/g flopp
Bộ ''Mafia's Bloom'' á
T/g flopp
Là đc 26 ng đọc ròi
T/g flopp
Cũng khá famous ròi
T/g flopp
Hot tầm 74 gì đấy
T/g flopp
Nhưng tui chán quá xóa lun
T/g flopp
CHUYỆN NGÔI KỂ RHYDER
T/g flopp
Đặc biệt là KHÔNG CÓ THẬT !!
T/g flopp
À.. tui quên nữa :)
T/g flopp
Quá khứ của Rhy và Cap
T/g flopp
Cả hai là học sinh của trường cấp ba quốc tế, nơi Duy được học bổng toàn phần.
T/g flopp
Rhyder là tổng tài tương lai, người thừa kế RQ Group, quen Duy từ hồi nhà bên nhau
T/g flopp
Họ yêu nhau thầm lặng, giấu giếm bao ánh mắt soi mói
T/g flopp
Nhưng rồi, một hiểu lầm do người thứ ba sắp đặt khiến Rhy nghĩ Duy lừa dối hắn vì tiền.
T/g flopp
Hắn nói lời chia tay, lạnh lùng biến mất khỏi cuộc đời Duy.
___________________________
Tôi không tin vào cái gọi là "tình cờ". Trên thương trường, mọi thứ đều có lý do. Ai xuất hiện, ai biến mất, ai phản bội – đều là kết quả của một chuỗi toan tính nào đó
Nhưng hôm nay, giữa một buổi kiểm tra định kỳ tại bệnh viện quốc tế RQ, tôi lại tin vào một thứ điên rồ hơn cả: số phận.
À quên mất, tôi là Quang Anh, năm nay 23 tuổi
Còn người tôi nhắc đến là Đức Duy 21 tuổi
Tôi thì gọi là Rhyder còn cậu ấy (Đức Duy) là Captain
Bạn tôi là Quang Hùng Master D bằng tuổi tôi
Còn Nẹt ga à nhầm Negav thì là bạn Cap
Tôi đặt chân đến khu nội trú tầng 9
Yên tĩnh, sạch sẽ, mùi thuốc sát trùng lẫn hương trà dịu nhẹ trong hệ thống lọc khí
Mọi thứ gọn gàng, chỉnh chu – đúng tiêu chuẩn tôi đặt ra cho bất kỳ cơ sở nào mang tên RQ
Thư ký nữ chạy theo tôi lạch cạch, giọng nhỏ nhẹ
LyHan
Giám đốc, trưởng khoa đang chờ ở phòng họp nhỏ
Mắt liếc qua một góc hành lang
Có một người đứng quay lưng lại, tay lật hồ sơ bệnh án
Dáng người gầy, tóc đen mềm rũ che gáy
Áo sơ mi trắng hơi rộng, cổ tay áo cuộn lên, lộ ra cổ tay mảnh khảnh với vài vết sẹo mờ
Tim tôi đập hụt một nhịp.
Tóc đen. Gầy. Tay trái có vết sẹo do ngã xe năm lớp 12...
Càng đến gần, hô hấp tôi càng trở nên khó kiểm soát
Lý trí gào thét bắt tôi quay đi
Cậu ấy ngẩng đầu lên đúng lúc tôi đến trước cửa phòng.
Đôi mắt đã từng ngước lên nhìn tôi như cả thế giới sụp đổ khi tôi nói lời chia tay
Đôi mắt từng ướt nhòe khi tôi chạm nhẹ lên má và hứa sẽ quay lại
Đôi mắt tôi đã từng thấy trong cơn mơ đến phát điên suốt năm năm qua
Giọng cậu nhỏ đến mức tôi tưởng mình nghe nhầm
Giọng cậu nhỏ đến mức tôi tưởng mình nghe nhầm. Nhưng không
Vẫn là chất giọng khàn nhẹ pha chút run rẩy
Như thể một cái nhìn thôi cũng đủ khiến tim cậu vỡ vụn
Tôi nên quay lưng. Tôi nên rời đi như cách cậu từng làm
Tôi hỏi, mắt không rời gương mặt cậu.
CAPTAIN
"Tôi... đang thực tập. Năm cuối."
Thực tập? Cậu học tiếp thật à? Tôi tưởng sau khi bỏ đi như kẻ trốn chạy, cậu đã không còn can đảm đối mặt với bất cứ điều gì nữa.
RHYDER
Thực tập ở cơ sở của tôi? Không sợ tôi à?
Captain cắn môi. Thói quen cũ.
Nhắc cậu ấy bao lần rồi cũng không bỏ
CAPTAIN
"Tôi không biết anh sẽ đến."
RHYDER
Ừ. Vậy là số phận nhỉ.
Im lặng. Ánh mắt cậu rơi xuống hồ sơ.
Tôi muốn hỏi hàng trăm câu
Tại sao lại xuất hiện đúng lúc tôi tưởng mình đã quên được em?
Nhưng tất cả bị chặn lại bởi sự lạnh lùng tôi buộc phải giữ.
RHYDER
Làm cho tốt. Tôi không dễ tính với nhân viên
Tôi nói, xoay người bỏ đi. Tim tôi cứa nhói.
Tôi nghe sau lưng mình, tiếng giấy rơi xuống. Cậu run tay.
Là run vì tôi, hay vì điều gì khác?
Tôi ngồi ở đầu bàn, gập tay trước mặt. Trưởng khoa đang báo cáo hiệu suất quý gần nhất.
Mắt vẫn nhìn vào tấm bảng thống kê. Nhưng đầu tôi thì chỉ có hình ảnh cậu.
Đứa nhỏ ngày xưa hay gọi tôi là "Quang Anh ơi~", người từng ngồi lên bệ bếp nhà tôi, đung đưa chân và đọc to công thức nấu ăn bằng giọng tỉnh bơ, rồi lén cho thêm đường khi tôi quay đi.
Người đã ôm tôi trong đêm mưa ướt sũng, nói: "Nếu em chết, đừng khóc nhé. Vì em sẽ đau lắm."
Người đã nói sẽ không bao giờ biến mất mà không báo trước.
Ký ức cứ như lưỡi dao cùn, gọt từng mảnh da khỏi tim.
Tôi kết thúc cuộc họp sớm hơn dự kiến. Bước ra khỏi phòng, tôi thấy điện thoại rung nhẹ.
Trong cuộc thoại
Mát quá đi x Di đờ
QUANG HÙNG
[Mày tới bệnh viện chưa? Có người quen cũ đang thực tập bên đó đấy.]
Tôi nhìn dòng tin nhắn. Khóe môi nhếch lên thành nụ cười méo mó.
Tôi không tin vào cái gọi là tình cờ.
Mọi nỗi đau đều có lý do để trở lại.
Có thể là quay lại, cầm 1 con dao sắc hơn để đâm mình
Là người đó hoàn toàn muốn sửa sai.
T/g flopp
Tui làm đến chap 5 mà chưa nổi 10 hot là tui drop típ á
T/g flopp
Thề là rất mất động lực :((
Comments
RhyCap nòo
Hay quên quá shop:)
2025-06-25
1
RhyCap nòo
Phí zaa
2025-06-25
1
❤️ Daisy ❤️
Hay ó
2025-06-15
1