(Đam Mỹ Ngược) Điêu Tàn

(Đam Mỹ Ngược) Điêu Tàn

1. "Ở đây sương khói mờ nhân ảnh"

Cánh cửa được mở ra.
Ánh sáng tràn vào căn hầm tối tăm, ẩm thấp.
Cũng là lúc ánh sáng đã tìm đến bóng tối.
Thời Nguyên hớt hải chạy vào trong, ánh sáng yếu ớt hắt vào phòng tối cũng bị đè xuống bởi những bước chân tội lỗi.
Nhưng khi những bước chân dồn dập đó dừng lại, trước mắt Thời Nguyên là cảnh tượng khiến hô hấp hắn như đình trệ, thần kinh tê liệt, chân tay run lên.
Thời Mặc Mặc trước mắt hắn không một mảnh vải che thân, da thịt đầy những vết rách, miệng bị bịt lại. Hai tay em gầy guộc, bị trói lên cao, giữ cho cơ thể lơ lửng, chân không chạm đất.
Phía sau bức tường là một vết máu kéo dài nằm ngang. Kết hợp với thân thể gầy còm, tàn tạ bị nâng lên kia, nhìn từ xa, tựa như một thánh giá đẫm máu.
Cánh tay gầy khô tưởng như có thể lìa khỏi thân thể. Hai cánh khô gầy như không đủ níu lấy thân thể đã mong manh như lông vũ.
Hậu huyệt bị nhồi nhét dương vật giả gắn thêm phần lông giống như đuôi của con vật. Phần lông dài của nó cũng nhễu nhạo, bê bết máu.
Hắn còn nhìn thấy, từ miệng của em, có rất nhiều máu đang nhễu ra, thấm cả vào miếng vải. Đôi mắt tuyệt vọng, sưng húp vết bầm run rẩy.
Không biết là những đau đớn của thân thể tàn tạ hay là ánh sáng đột ngột và nhân ảnh không ngờ kia lại khiến đôi mắt bé nhỏ, đục mờ lẩy bẩy.
Đó có khi là giấc mơ. Ở chốn tôi tăm, điên dại này, người ta thường dễ mơ đến một nhân ảnh ngoài kia. Một nhân ảnh như quen như lạ. Nhưng không bao giờ vững bền cả, như sương khói mập mờ, trêu ngươi sự thống khổ của con người cùng đường tuyệt lộ.
Thời Nguyên
Thời Nguyên
(Sau khi hồi thần, hắn vội chạy lại, cố gắng đỡ thân thể kia xuống, đặt đầu em dựa vào mình)
Chợt, đôi tay khô gầy, cong queo, đầy vết tím đỏ kia đưa lên, chạm vào vai áo hắn, yếu ớt níu chặt.
Thời Mặc Mặc
Thời Mặc Mặc
Anh ơi… Mặc Mặc sẽ ngoan… Anh đừng bỏ Mặc Mặc ở đây… được không?
Kinh hãi, lúc em có thể mở miệng ra, một số mảnh thuỷ tinh vỡ lộ ra trong khoang miệng, máu tràn ra.
Giọng nói nhỏ bé, khàn khàn, yếu ớt như ngọn đèn leo lét trước gió lớn.
Thời Nguyên
Thời Nguyên
Mặc Mặc, mau nhả hết ra! Đống thuỷ tinh! Em đừng nói gì cả! Nhả hết thuỷ tinh ra!
Thời Nguyên
Thời Nguyên
(Không ngần ngại đưa tay thọc vào trong khoang miệng tanh tanh mùi máu kia, lấy tất cả những mảnh vỡ sắc nhọn kia)
Thời Nguyên
Thời Nguyên
Ngoan. Nhả hết ra! Anh trai sẽ đưa em đi! Chúng ta cùng về nhà!
Thời Mặc Mặc không nghe hắn nói nữa, em lịm đi vì cơn đau và vì đã quá mệt mỏi sau nhiều ngày không ngủ được.
End chap
“Ở đây sương khói mờ nhân ảnh Ai biết tình ai có đậm đà?” (Hàn Mặc Tử)
Tác giả
Tác giả
Một câu chuyện ngắn về sự hiểu lầm, hối hận và chuộc tội.
Tác giả
Tác giả
Truyện có đan xem giữa quá khứ và hiện tại. Quá khứ là lý giải của hiện tại và hiện lại là kết quả của quá khứ.
Tác giả
Tác giả
Có thể với một số người nó sẽ hơi khó đọc. Đây cũng là lần đâu tôi viết một bộ đan xen quá khứ-hiện tại dày đặc như vậy. Nhưng mà tui sẽ cố gắng viết thật mượt và cảm xúc. (Đương nhiên cảm xúc sẽ khá là khó thăng hoa hoàn toàn vì năm học sau tui sẽ rất bận 😅)
Tác giả
Tác giả
Spoil là có nhiều plot twist lắm nha
Hot

Comments

Khanhmeoo

Khanhmeoo

hóng diễn biến tiếp theo ghê á✨✨✨

2025-06-06

1

Fuong (Kaori)

Fuong (Kaori)

thấy hấp dẫn r nha

2025-06-06

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play