Sủng thú

[Phía bên trong – Một cánh rừng khác]
Nơi đó, một thiếu niên y phục trắng tinh, mái tóc dài bạc rũ xuống đất. Khuôn mặt không cảm xúc, đẹp tựa thần thánh, ánh mắt trong veo như bầu trời.
Bạch Mộc Linh
Bạch Mộc Linh
(giọng nói chậm rãi, nhạt như không)
Bạch Mộc Linh
Bạch Mộc Linh
"À… sáng rồi.”
Ánh trăng vỡ vụn thành từng đốm sáng, quay quanh cậu, soi sáng lối đi. Mái tóc trắng tự do lướt nhẹ, cuốn sạch lá khô cành gãy cản đường.
Bạch Mộc Linh
Bạch Mộc Linh
(cúi đầu nhìn đốm sáng quanh mình, giọng thản nhiên)
Bạch Mộc Linh
Bạch Mộc Linh
"Lối đi đã dọn. Được rồi.”
Cậu bước đi, thân hình mảnh mai, không vướng bụi trần. Chân trần giẫm lên rêu xanh, để lại dấu vết nhàn nhạt rồi tan biến.
[Cạnh một bụi cây]
Một tiếng động lớn vang lên. Cậu chậm rãi quay đầu. Đốm sáng lấp lánh dẫn cậu đến đó.
Bạch Mộc Linh
Bạch Mộc Linh
(mắt khẽ lay động, chậm rãi thì thầm)
Bạch Mộc Linh
Bạch Mộc Linh
“Có… thứ gì đó.”
Một con rắn đen nhỏ, mình đầy thương tích, thân mình ướt đẫm máu, nằm cuộn tròn thoi thóp.
Bạch Mộc Linh
Bạch Mộc Linh
(Cúi xuống, mái tóc rủ theo, giọng nói vô tri)
Bạch Mộc Linh
Bạch Mộc Linh
"Còn sống… hay đã chết?”
Một sợi tóc bạc vươn ra, nhẹ nhàng kéo con rắn đen lên.
Bạch Mộc Linh
Bạch Mộc Linh
(ngón tay chạm vào lớp vảy lạnh lẽo, ánh mắt không gợn sóng)
Bạch Mộc Linh
Bạch Mộc Linh
“Thử xem…"
Ngay khi ngón tay cậu chạm vào, con rắn đen phản xạ tự nhiên – đôi mắt đỏ lóe lên, há miệng cắn mạnh vào tay cậu.
(Cắn)
Rắc! Máu tươi rỉ ra.
Bạch Mộc Linh
Bạch Mộc Linh
(nhìn vết cắn, giọng không đổi)
Bạch Mộc Linh
Bạch Mộc Linh
"À… vậy ra… còn sống.”
Bạch Mộc Linh
Bạch Mộc Linh
Ánh sáng như giận dữ, những đốm sáng vây quanh con rắn, tỏa ra sức ép lạnh buốt. Con rắn nhỏ run lên, cuối cùng ngất lịm.
Bạch Mộc Linh
Bạch Mộc Linh
(ngây ngô lẩm bẩm)
Bạch Mộc Linh
Bạch Mộc Linh
“Phản ứng này… thật thú vị.”
Không chút do dự, cậu ôm con rắn nhỏ vào lòng. Sợi tóc bạc bao lấy, như một chiếc kén mỏng manh bảo vệ.
[Trở về nơi ẩn cư]
Cậu quay đầu, bước theo lối cũ – một con đường ẩn giữa rừng. Kết giới mờ mịt như mặt nước yên tĩnh.
Bạch Mộc Linh
Bạch Mộc Linh
(thì thầm, giọng nhẹ như gió)
Bạch Mộc Linh
Bạch Mộc Linh
“Đi thôi… về nhà.”
Bên trong kết giới, một ngôi nhà tranh đơn sơ hiện ra, có hồ sen nhỏ và vài cây trái đung đưa.
Bạch Mộc Linh
Bạch Mộc Linh
(vừa bước, vừa nhìn con rắn đen bất tỉnh trong tay)
Bạch Mộc Linh
Bạch Mộc Linh
“Nuôi… như vật phẩm… như sủng vật.”
Cậu đặt con rắn lên chiếc đệm cỏ mềm, mái tóc dài tỏa sáng lờ mờ trong bóng tối.
Bạch Mộc Linh
Bạch Mộc Linh
(chậm rãi, giọng khô khốc, không chút cảm xúc)
Bạch Mộc Linh
Bạch Mộc Linh
“Ta là Bạch Mộc Linh… Nấm… không người… chỉ biết… đọc sách… học theo… giữ ngươi… lại.”
Con rắn đen thở yếu ớt, đôi mắt vẫn nhắm nghiền. Bạch Mộc Linh nhìn nó, không hề dao động.
Bạch Mộc Linh
Bạch Mộc Linh
(giọng trầm thấp như tiếng vọng cổ xưa)
Bạch Mộc Linh
Bạch Mộc Linh
“Động vật nhỏ… lạnh… nhưng sống.”
Vầng trăng lặng lẽ treo trên đỉnh trời. Trong bóng tối của rừng già, một cuộc gặp gỡ đã định, giữa kẻ cạn kiệt sức mạnh và vị thần lạnh lùng, ngây ngô
Hot

Comments

~Sen nhỏ (lotus)~

~Sen nhỏ (lotus)~

dì dị ng đẹp tui lấy ánh sáng đom đóm nhỏ bao quan như bào tử hay phân tử gì đó kỉu tưởng tượng hok logic ấy ơi 🤣🤣🤣

2025-05-29

0

꧁༒ßắρ•ʈɧốɩ༒꧂

꧁༒ßắρ•ʈɧốɩ༒꧂

Đốm sáng có phải là con anh J97 ko zị🐒

2025-05-29

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play