Tình Giả Thành Thật

Tình Giả Thành Thật

Chương 1:

Tô gia

Sau một ngày làm việc mệt mỏi, Ngọc Minh quay về nhà tổ Tô gia ở ngoại ô. Vào nhà thấy ông Tô đang ngồi chơi ở phòng khách. Cô nhẹ nhàng ngồi xuống ghế sofa nói chuyện với ông Tô:

"Ba, nay Ngọc Nam và Thiên An không về chơi sao?"

"Con bé Thiên An bị Dịch Phong bế đi du lịch, hai đứa nhỏ cho ông bà thông gia chăm nên không qua chơi được. Còn Ngọc Nam dạo này có về chơi rồi. Chỉ còn mỗi cái thằng già này ở nhà có hơi cô đơn. Mấy mau chóng lấy vợ sinh con cho ta yên lòng đi." ông Tô buồn bã nói.

"Chuyện này không thể ép buộc được. Chưa kể con chưa tìm được ai hợp ý với con nữa. Cho nên ba cứ từ từ thôi." anh nhẹ nhàng từ chối.

"Từ từ? sao được. Bây giờ Dịch Phong bằng tuổi mày mà đã làm ba của hai đứa nhỏ rồi. Còn mày bây giờ đến người yêu còn không có nữa. Ta không lo sao được." ông Tô chán nản nói.

"Được rồi, chuyện này con sẽ tự lo mà. Ba cứ an tâm tuổi già bên con cháu là được rồi. Con lên phòng tắm rửa trước đây, chuyện này tính sau. Quản gia Hồ, bác chuẩn bị cho cháu ít đồ ăn tối, vừa nãy tan làm chưa ăn tối."

Nói xong thì anh đi lên phòng. Ông Tô thấy vậy thì buồn bã quay qua nhìn quản gia Hồ:

"Lão Hồ, bắt ép thằng bé lấy vợ như vậy là sai sao? Bây giờ Ngọc Nam và Thiên An đều có gia đình hết rồi. Nếu cứ tiếp tục như vậy thì nó ra riêng ở vậy tới già mất. Ít nhất khi tụi nhỏ bằng tuổi ba chúng thì tôi không muốn tụi nó sống gặp mẹ tôi nữa. Tôi không muốn nhìn mặt mẹ tôi nữa mất."

"Tôi hiểu cảm giác của lão gia. Nhưng mình ép buộc quá thì đại thiếu gia sẽ không chịu nổi mà làm những chuyện mà lão gia không ngờ. Vẫn nên để đại thiếu gia tự lo cho bản thân cậu ấy thôi." quản gia Hồ cúi đầu nói.

Ông Tô thở dài một tiếng rồi lên phòng thở tâm sự với bà Tô. Anh đứng một góc ở cầu thang, nghe hết tất cả cuộc trò chuyện của ông Tô và quản gia Hồ. Anh cũng biết nỗi lo lắng của ông Tô nhưng thực sự vẫn chưa tìm được người khiến anh động lòng.

9 giờ tối

Cô mệt mỏi quay trở về nhà sau một ngày làm việc. Ông bà Lâm đang ngồi ở phòng khách xem phim. Thấy con gái mệt mỏi đi về thì bà Lâm xót con nói:

"Con bé này, đã bảo về công ty gia đình làm đi thì không chịu. Cứ đòi ra ngoài làm việc, còn che dấu thân phận đại tiểu thư Lâm gia để chịu thiệt thòi nữa."

"Me, con mới ra trường, chưa có nhiều kinh nghiệm. Đi sang công ty khác làm việc để tích lũy kinh nghiệm. Vài năm nữa thì con sẽ nghỉ việc rồi quay về kế nghiệp mà." cô vừa vào vừa cúi đầu nhẹ nhàng nói.

"Chuyện đấy tính sau đi. Bao giờ con mới chịu kiếm người yêu đây. Thiên An bằng tuổi con bây giờ đã có hai đứa nhỏ rồi. Con còn bao giờ mới cho mẹ bế cháu ngoại đây."

Vẫn bài ca muôn thuở, từ khi ra trường thì gần như ngày nào cô cũng nghe bài này đến chán. Đã mệt còn nghe bà Lâm nói vậy thì cô chán nản đáp lại:

"Mẹ, bây giờ con vẫn còn trẻ mà. Tính mấy chuyện này sớm quá. Mà chắc gì đã có người chấp nhận con chớ. Mẹ cứ cho con chơi mấy năm nữa rồi lấy chồng sau."

"Mẹ muốn bế cháu ngoại rồi. Nếu trong năm nay mà con vẫn không có người yêu thì đừng trách mẹ sắp xếp lịch xem mắt cho con đấy."

Nói xong thì bà Lâm lên phòng. Từ nãy đến giờ thì ông Lâm ngồi đấy nhưng không lên tiếng. Thấy bà Lâm rời đi, ông Lâm lại an ủi rồi đuổi cô lên phòng. Cô nhăn mặt đi vào phòng bếp kiếm đồ ăn.

Làm việc cho kịp công việc khiến cô không có bữa ăn trọn vẹn từ tối. Thấy ba mẹ phần đồ ăn tối cho mình mà cô bớt mệt mỏi hơn trước. Cô hâm nóng lại đống đồ ăn đó rồi dọn ra bàn ăn. Đang ăn dở thì Thiên An gọi điện đến.

"Bạn thân, mình thấy bộ váy này hợp với cậu nè. Mình có gửi ảnh qua cho cậu, cậu xem đi rồi hai đứa mình mua chung."

"Thiên An, mình thực sự mệt mỏi quá. Trên công ty, mọi người chèn ép mình do mình mới vào công ty. Về nhà, hết chuyện kiếm người thì đến chuyện về công ty gia đình làm. Mình chán nản quá đi." - cô vừa ăn vừa chán nản nói.

"Hai bác lo cậu ở bên ngoài gặp khó khăn. Nên mới bảo cậu về công ty gia đình làm việc. Nếu cậu không thích thì cứ từ chối. Cậu từ từ thì làm. Nay mình hẹn thằng anh hai mình tan làm về ký kết đơn trống. Cậu có muốn đi ăn uống cùng bọn mình thì chuẩn bị trước nha." vừa nói Thiên An vừa cho hai đứa nhỏ chơi cùng nhau.

"Thôi, mình vẫn muốn làm ở đây nốt. Nếu không thấy hợp thì mình qua ăn vạ cậu. Tô thị sao có thể thiếu việc cho mình làm chứ."

"Được mà, nếu không được thì cậu cứ ở nhà đi. Mình bao nuôi cậu."

Nói xong thì hai cô nàng nhìn nhau cười.

Nói chuyện của Thiên An một lúc thì cúp máy. Dùng xong bữa tối thì Lâm Nguyệt đi rửa bát. Xong hết việc thì cô đi khoá cửa cẩn thận rồi mới lên phòng.

Hot

Comments

Jennie

Jennie

👋

2025-06-13

1

Jennie

Jennie

.

2025-06-07

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play