Những năm 20xx, khi đạo đức dần suy đồi và những kẻ quyền lực hơn chà đạp lên những kẻ yếu thế khác. Những đức tính bẩn thỉu của con người dần bộc lộ và xã hội hỗn loạn. Khi cảm xúc của con người được đẩy xuống vực thẳm, và lòng hận thù nhiều hơn những đức tính tốt đẹp nào khác. Một dịch vụ nổi tiếng trên web đen được ra đời với hướng đi nhắm vào những người mang lòng căm hận sâu nặng, giúp đỡ họ trả thù. Trong đó nổi tiếng nhất "Dịch vụ trả thù 24/7" với khẩu hiệu Chất lượng- Siêu tốc- Bảo mật, do tôi điều hành.
Ngày 27/7/20xx, 8:31 phút sáng, tại văn phòng công ty cổ phần An Bình, một công ty chắc chắn sẽ không có tương lai với mức lương thấp đến đau lòng. Tôi ngồi trên chiếc bàn làm việc với chiếc máy tính từ đời cố nội mà không hiểu sao vẫn hoạt động được. Tiếng bàn phím xen lẫn tiếng chửi của ông sếp Bân khiến không khí trong văn phòng thật ngột ngạt.
Vương Bân
Cái này tao đã bảo mày ghi chép số liệu từ tháng này, sao mày lại mang số liệu tháng trước tới đây! Bộ mày không mang theo não đến đây à. Hay mày đang coi thường tao dễ chọc Hả!
Cảnh Vân
T...thưa sếp, k...không phải tôi cố ý coi thường ngài đâu ạ! Chỉ là hôm qua ngài bảo tôi tìm dữ liệu của tháng trước để so sánh, nên tôi đã thức khuya ở công ty tìm kiếm dữ liệu! Tôi không có ý gì xúc phạm ngài cả!
Vương Bân
Hử? Giờ còn biết cãi lại nữa cơ à, tao chẳng nhớ hôm qua có nhờ mày như vậy. Bây giờ nhân viên tính đè đầu cưỡi cổ lên trên sếp rồi chứ gì. Hừ, hay lắm, tháng này tao trừ lương mày, tối nay này ở lại tăng ca điền hết số liệu xx cho tao, mày mà ngủ gật như tuần trước nữa tao trừ hết tháng lương mày!
Cảnh Vân
X...xin lỗi thưa ngài, nhưng mà con gái tôi mới mất nên vợ tôi tinh thần không được tốt lắm. Tôi cần về chăm sóc vợ nữa ạ... V...vả lại tôi cũng đã tăng ca hơn 40 giờ/ tháng này rồi...
Vương Bân
Cái đó tao không cần biết. Mày còn chưa tăng ca đến 50 giờ cũng chả có gì ghê gớm cả. Chẳng phải đằng nào mày cũng ngủ gật à. Lần này tăng ca không thêm lương coi như nể mặt mày rồi.
Cảnh Vân
.......
Vương Bân
Hừ. Sáng sớm làm tao bực bội, mấy thằng nhân viên ngày nay toàn lũ gì đâu.
Chửi một tràng rồi Vương Bân cũng đi về phía cửa văn phòng, sắp bước qua tôi thì...
A Minh
//Khẽ liếc nhìn//
Vương Bân
//Chú ý//
Vương Bân
Hừ, mày lườm tao đấy à, cái thằng mất dạy này!.
Vương Bân
À, mà tao nhớ rồi mày làm gì còn cha mẹ đâu mà dạy dỗ Hừ!.
A Minh
(Chết m#, ngồi nhìn chút thôi cũng bị trúng chiêu)
Vương Bân
Sao hả? Sao không nói gì, bộ mày nghĩ bản thân giỏi lắm chắc? Nếu giỏi vậy rồi thì nghỉ việc đi, để tao xem mày tính làm gì.
A Minh
Không. Đương nhiên không rồi ạ, làm sao có thể chứ. Sếp đây là giỏi nhất, tôi sao sánh bằng ngài được ạ, chỉ cần nhìn vào ngài là đã thấy ánh hào quang của một vị nam nhân thành đạt rồi ạ.
1 số nhân vật khác
//Khụcc...//
Vương Bân
?. Thằng ngu này, mày dám chọc tao à.
A Minh
Không đâu ạ. Tôi chỉ đang miêu tả ngài trong cái nhìn ngưỡng mộ của bản thân tôi thôi ạ.
Tiểu Nhị
//Khục. Haha//
Vương Bân
Tiểu Nhị cô cũng...Hừ! Giỏi lắm, tuần này A Minh mày tăng ca hết tuần cho tao, không tăng lương gì cả. Dám bất kính với sếp à.
A Minh
... Vâng ạ, tôi xin lỗi sếp.
Không khí lại chìm vào ngột ngạt. Sau khi sếp đi khỏi một lúc. Giờ nghỉ giải lao đến, Tiểu Nhị tiến lại gần bàn tôi.
Tiểu Nhị
A Minh à, vừa nãy nghe cậu nói vậy tớ thấy hả dạ lắm luôn. AHaha.
A Minh
Ờm, tôi chỉ nói ra sự ngưỡng mộ mà tôi dành cho sếp Bân thôi. Không có ý gì cả.
Tiểu Nhị
//Cười mỉm//
Tiểu Nhị
Tháng này tớ thấy cậu và tiền bối Cảnh Vân tăng ca nhiều rồi... Cả hai sẽ ổn chứ, tớ cũng có thể ở lại giúp đỡ 1 chút.
Đến gần cuối giọng Tiểu Nhị cao lên
A Minh
À, cái đó không cần đâu, tôi vẫn ổn. Người nên được lo lắng là Cảnh Vân kìa, ông ấy cả tháng nay hầu như mất ngủ rồi.
Tiểu Nhị
Ừm, tớ nghe nói con gái ông ấy mới mất. Gia đình của ông ấy cũng đang có vấn đề tài chính mà còn bị trừ lương nữa, thật đáng thương.
Tiểu Nhị
Sếp Vương Bân cũng thật tính tình thất thường, hôm qua rõ ràng là tớ nghe thấy ông ấy nói cần tìm tài liệu tháng trước. Vậy mà hôm nay lại nói không nhớ!
A Minh
...
Tiểu Nhị
Ước gì tớ cũng có thể giúp chú Vân chút gì đó, nhưng mỗi lần đều bị từ chối. Tớ mong ông ấy sẽ mở lòng với mọi người hơn, như trước kia vậy...
A Minh
Ừ... Nhưng mà giờ nghỉ giải lao đã hết rồi, tôi nghĩ cô nên về chỗ của mình đi. Lỡ sếp Vương Bân lại bất ngờ đi vào thì phiền lắm.
Comments