Forty Nine Days - 49 Ngày [RhyCap]
#5 [Ngày Thứ Hai Mươi Chín 1] : Nhà Là Nơi Để Về
#5 [Ngày Thứ Hai Mươi
Chín 1]: Nhà Là Nơi Để Về
Sáng ngày hai mươi chín Tết, trời mờ sương, gió nhẹ thổi qua từng tán cây trụi lá ngoài sân.
Từ sáng sớm, cả khu phố đã rộn ràng tiếng chổi quét, tiếng nước dội sân và tiếng cười đùa của trẻ nhỏ.
Trong căn nhà có sáu con người từng cùng nhau ăn, ngủ, yêu thương và khóc cười…
Hôm nay lại thêm một lần cùng nhau dọn dẹp đón xuân.
Dù một người trong số đó… đã không còn ở thực tại.
Pháp Kiều mặc quần short và áo thun trắng, tay cầm cây lau nhà như sắp đánh nhau với đám bụi.
Pháp Kiều
Tui nói rồi nha, năm nay không ai được trốn việc đâu!
Pháp Kiều
Mỗi người chia một khu, làm xong mới được ăn bánh tét!
Thành An vừa gọt trái thơm vừa lè lưỡi.
Thành An
Chị đừng có hung dữ y như mấy bà chủ nhà trọ cuối tháng thế chứ.
Quang Hùng đứng sau Thành An, cười khẽ, nhẹ nhàng lấy tay che cổ người yêu lại vì lo dao trượt.
Quang Hùng
Coi chừng tay, làm việc nhẹ thôi, việc nặng để anh với Dương lo.
Đăng Dương đã lôi thùng đồ Tết xuống từ gác xép, mặt mày lấm lem bụi.
Đăng Dương
Ai dám nói cái này là việc nhẹ? Tui leo cái thang như leo núi.
Đức Duy
Chế Kiều xử lý anh Dương đi ạ.
Đức Duy
//Cười tinh nghịch//
Pháp Kiều
//Không nghe thấy//
Quang Anh
Duy bảo chế xử lý anh Dương kìa! Chế không nghe hả?
Quang Anh
Hay chế giận gì vợ em?
Đức Duy
" Mình quên mất..."
Pháp Kiều
Ờ...chế...nghe mà, giận hờn gì đâu chèn.
Pháp Kiều
Mà tui đâu có nói gả bé Zoi nhà tui cho mấy người.
Quang Anh
Chế cứ gả cho người khác xem...
Quang Anh
Xem anh Dương nhà chế có còn khỏe nữa không nhé.
Đức Duy
" Còn gả cho ai được nữa cơ chứ..."
Tiếng họ đùa vang khắp gian nhà, hòa lẫn với mùi hương dịu của gỗ cũ và nhang Tết đã đốt từ sáng.
Đúng hơn, nó chưa bao giờ chết vì nơi ấy vẫn còn đầy ắp yêu thương.
Buổi trưa, sáu người quây quần bên mâm cơm đặt tạm trên bàn giữa phòng khách.
Canh chua cá lóc, thịt kho trứng, dưa món, bánh tét… đều là món Đức Duy thích.
Đức Duy ngồi ở bên Quang Anh, không ai thấy cậu.
Nhưng ánh mắt Quang Anh cứ chốc chốc lại lạc vào khoảng trống đó.
Pháp Kiều bối rối, Thành An quay đi.
Pháp Kiều
"Chế cũng muốn nhìn thấy bé giống như Quang Anh đấy..."
Pháp Kiều
//Nhìn vào khoảng trống bên cạnh Quang Anh//
Đức Duy
//Duy mím môi cũng nhìn Kiều//
Đức Duy
"Chế ơi...Duy xin lỗi ạ..."
Thành An
//Tay run run gắp thức ăn vào chén Duy//
Thành An
Bé Zoi của anh Gíp...ăn...ăn ngoan nhé.
Đức Duy
Vâng...cảm ơn anh Gíp của Zoi.
Lời Đức Duy nói, nụ cười của Đức Duy cũng chỉ có một mình Quang Anh mới nghe thấy nhìn thấy.
Quang Anh
Ngoan xinh yêu của Quang Anh mà.
Họ nhìn...nhìn Quang Anh đang xoa không khí.
Quang Hùng và Đăng Dương nhanh chóng chuyển chủ đề.
Đăng Dương
Ăn lẹ đi, chiều còn đi chợ hoa!
Đăng Dương cười nói, lấy đũa gắp thêm cá cho Kiều.
Pháp Kiều
Anh định chở em bằng chiếc xe máy chạy 1 phút dắt 5 phút hả ?
Đăng Dương
//Gãi đầu cười khờ//
Đăng Dương
Lần này anh sửa rồi, chắn chắc với Kiều luôn.
Pháp Kiều
Thấy Bống khờ có đáng tin không?
Tất cả đồng thanh: Không!
Để rồi cả nhóm phá lên cười, tiếng cười vang vọng như vỡ òa giữa căn phòng đang yên tĩnh vừa có.
Đức Duy
//Cười xinh nhìn mọi người//
Đức Duy
"Đây là nhà, là gia đình của Đức Duy. Dù em có đi đâu, đi bao xa...vẫn sẽ có chốn để quay về."
Tết đến xuân về, hãy về nhà khi bạn còn có thể.
Vì nhà là nơi để về, nơi luôn có tình yêu thương.
Mấy món Duy thích là tớ thích á...
Thường tết mấy cậu thích ăn gì??
Tâm sự cho đỡ buồn vì fic đi^^
Comments
⋆˚࿔𝓝𝓰𝓰𝔀_.𝓐𝓷𝓱𝜗𝜚˚⋆
Nguyên nồi thịt kho trứng vs mấy cái bánh trưng ăn hoài kh hết :)) Cũng kh thích lắm đâu mà gđ bắt thích
2025-06-03
2
⋆˚࿔𝓝𝓰𝓰𝔀_.𝓐𝓷𝓱𝜗𝜚˚⋆
Ủa là Duy die hay đi r hả^°^, Sorry tác giả tui cập nhật thông tin chậm
2025-06-03
2
⋆˚࿔𝓝𝓰𝓰𝔀_.𝓐𝓷𝓱𝜗𝜚˚⋆
=)) Đang trên xe vs bố mẹ mà đọc đoạn này xong cười bị chửi là khùng
2025-06-03
1