[1x4 X John Doe][Forsaken]Không Phải Ghét, Là Thích!
Chương 3: Gây sự à? Vào đúng người rồi đấy
Sáng thứ ba. Trường THPT XXX.
Không khí trong lớp 11A1 vẫn ngột ngạt như mọi khi — kể từ khi có hai “đại ca” cùng ngồi một lớp. Lũ học sinh ngày nào cũng sống trong trạng thái căng thẳng như đi học quân sự.
Thầy chủ nhiệm vừa bước vào đã lập tức gọi:
“John Doe, em với bạn học sinh mới… tên gì đó…”
“1x1x1x1,” cả lớp đồng thanh, mệt mỏi vì đã quen với sự dị thường.
Thầy khựng lại nửa giây.
“Ờ… Hai em xuống phòng thể chất, giúp thầy chuyển tài liệu lên.”
John nhíu mày. 1x1x1x1 thì nhếch môi:
Phòng thể chất nằm cuối hành lang tầng trệt, khuất hẳn so với dãy lớp học. Không ai đi ngang. Không ai làm phiền.
John bước trước. 1x1x1x1 lững thững theo sau, miệng nhai kẹo cao su. Cả hai im lặng đến đáng sợ.
Mãi đến khi vào trong phòng, John mới cất giọng:
John Doe
Mày cố tình ngồi vào chỗ tao, phải không?
1x1x1x1
Ghế ai đến trước thì người đó ngồi.
John Doe
Có luật ngầm trong lớp. Mày biết rõ mà vẫn làm.
1x1x1x1 chống tay vào kệ dụng cụ, ánh mắt không hề né tránh:
1x1x1x1
Tao thích nhìn mày khó chịu. Có vấn đề gì không?
John Doe
Vậy thì mày gây sự với sai người rồi.
1x1x1x1
Không. Tao nghĩ mình chọn đúng.
Không khí giữa hai người bỗng dưng đặc quánh lại. John cắn chặt răng, ánh mắt tối sầm. Cậu không phải người thích bạo lực. Nhưng nếu bị khiêu khích — cậu không nhịn.
Nhưng 1x1x1x1 nghiêng người né được, thậm chí còn cười nhạt:
1x1x1x1
Ghê đấy. Vậy mới giống trùm trường.
John không nói, tiếp tục ra đòn. Nhưng lần này, 1x1x1x1 đỡ được, thậm chí khóa tay cậu lại, đẩy mạnh một cái.
John bị ép vào tường, một tay bị giữ chặt, tay còn lại bị bẻ ra sau.
1x1x1x1 cúi sát mặt, giọng nói trượt nhẹ bên tai cậu:
1x1x1x1
Nhưng tiếc là mày không phải người duy nhất biết đánh nhau.
Tim John bất giác lệch một nhịp.
Cả hai trừng mắt nhìn nhau. Hơi thở gần đến mức có thể cảm nhận được nhịp tim người kia đang chạy loạn.
Cuối cùng, cả hai cùng buông tay. John xoay người, lùi lại một bước. Còn 1x1x1x1 thì thong thả nhặt tập hồ sơ dưới đất.
1x1x1x1
Chơi với mày chắc vui lắm đây.
1x1x1x1 nói, giọng đầy hứng thú.
1x1x1x1
Tao không thích người dễ bắt nạt. Nhưng mày… khác đấy.
John liếc qua, mặt không cảm xúc:
John Doe
Tao không phải đồ chơi.
1x1x1x1
Thế để xem ai chơi ai.
Khi cả hai trở lại lớp, mồ hôi dính đầy lưng áo. Không ai bị thương, nhưng ánh mắt giữa họ có gì đó rất không bình thường — như vừa trải qua một cuộc đấu võ mà bên trong là một cuộc chiến cảm xúc âm thầm.
Từ hôm đó, lũ bạn trong lớp chỉ còn biết thì thầm:
“Ê… Có mùi gì đó không bình thường giữa hai người kia…”
Comments
farmy 7
Hay quá, mình cảm thấy xúc động đến nỗi khóc được luôn 😭😭
2025-05-31
4
Ếch cốm ăn xúc xích🐸🐸🐸
Chơi hay là “chơi” vậy
2025-06-17
0
Sue
🤨🤨🤨
2025-06-30
0