|Lichaeng| Bản Tình Ca Màu Thời Gian
Chương 2: Ở đây á?
Tại ngôi nhà khi ấy… không hẳn là nơi Lisa gọi bằng từ "ấm áp"
Nhưng nó đẹp, sang trọng, và đủ rộng lớn để ánh sáng buổi sớm có thể ùa vào từng góc nhỏ
Mái ngói xám lặng lẽ in bóng trời, những hàng cây trước sân được tỉa tót chỉnh tề. Ban công tầng hai trồng đầy hoa giấy, màu hồng nhẹ buông rủ theo gió, làm dịu đi vẻ nghiêm nghị của căn biệt thự hiện đại ba tầng đồ sộ.
Chính nơi này - nơi một phần tuổi thơ cô bắt đầu và thay đổi
Cô vừa bước qua cánh cổng sắt đen bóng, vai còn đeo ba lô, quần áo đồng phục hơi nhăn, chiếc khăn quàng cổ bị gió cuốn lệch đi một bên. Chuyến đi ngoại khóa dài ba tuần thực sự khiến Lisa mệt mỏi, dù chẳng ai ép buộc cô phải vui vẻ cả
Lalisa_cô
/ bước vào nhà /
Cô vốn không thích đi đâu, không thích ồn ào, càng không thích tụ tập.
Lisa của tuổi 12 như một đứa trẻ lớn trước tuổi: ít cười, ít nói, chỉ sống trong thế giới riêng nơi có sách vở và thơ văn.
Lalisa_cô
Mẹ à, con về rồi /giữ giọng bình thản thông báo/
Lalisa_cô
/đi vào phòng khách/
Mẹ cô, người phụ nữ dịu dàng mà Lisa luôn kính trọng. Bà ấy tuy không khắc khe ở nhưng sự nghiêm khắc khi dạy bảo con cái làm Lisa phải dè chừng và nghe theo lời bà
Lee Young-ae_mẹ cô
/mỉm cười, hướng về phía cửa nhìn cô/
Lee Young-ae_mẹ cô
Ừm, Lisa! Con lại đây /vẫy tay gọi cô lại/
Bà Lee Young-ae - mẹ của Lisa (37 tuổi) - là một trong những nữ doanh nhân thành đạt nhất khu vực. Vừa giữ vai trò CEO của tập đoàn Lee Group, vừa điều hành thêm hai chi nhánh lớn ở nước ngoài, bà khiến nhiều người nể phục bởi trí tuệ sắc bén và phong thái điềm tĩnh. Mái tóc luôn được búi gọn, ánh mắt sâu thẳm như nhìn thấu người đối diện, và giọng nói nhẹ nhàng nhưng kiên định – bà là hình mẫu của một người phụ nữ quyền lực nhưng vẫn giữ được sự dịu dàng của một người mẹ.
Và hôm nay, chính nơi đây, Lisa nhìn thấy bà đang ôm trong tay một sinh linh bé bỏng, nụ cười mẹ dịu dàng hơn mọi lần.
Lalisa_cô
/Bước đến gần hơn/
Lalisa_cô
/Ánh mắt dừng lại nơi em bé trong lòng mẹ/
Lalisa_cô
/Giọng cô đều đều/ Đây là... ai?
Lee Young-ae_mẹ cô
Sao? Ba con chưa nói gì với con sao?
Lalisa_cô
Không, ba đã nói rồi
Lalisa_cô
Là cô nhóc này? Đứa trẻ ba đã nói với con?
Mẹ cô mỉm cười dịu dàng, tay vỗ nhẹ lên lưng bé Chaeng
Lee Young-ae_mẹ cô
Ừ, con bé tên là Chaeyuong. Mới hơn một tháng tuổi thôi
Bé con trong tay mẹ khẽ động đậy, đôi mắt tròn xoe mở lớn như thể bị ánh sáng bên ngoài làm chói. Khi Lisa bước đến gần, nàng bất chợt dừng lại.
Lisa im lặng một chút, ngồi xuống sofa cạnh mẹ, ánh mắt vẫn dán chặt vào nàng
Thường thì cô chỉ gật đầu cho qua rồi bước thẳng lên lầu. Nhưng hôm nay lại có thứ gì đó níu kéo cô lại ngồi xuống
Lalisa_cô
Nhỏ vậy, sao lại ở đây?
Lee Young-ae_mẹ cô
/ánh mắt thoáng chút trầm tư/Gia đình con bé gặp vài chuyện. Họ cần một nơi để gửi gắm tạm thời. Mẹ nghĩ, ngôi nhà này… có thể cho con bé chút bình yên.
Cô ngẩng đầu, đôi mắt nâu khẽ lây động
Lalisa_cô
Bình yên? Ở đây á?
Bà nhìn con gái, giọng trở nên nhẹ hơn
Lee Young-ae_mẹ cô
Con nghĩ ở đây không bình yên sao? /nhìn cô/
Lalisa_cô
/Khẽ nhún vai/ Con không biết. Chỉ là… chưa từng có tiếng khóc trẻ con trong nhà này. Giờ có rồi. Khác lắm.
Lee Young-ae_mẹ cô
/cười khẽ/ Khác… nhưng có thể sẽ tốt hơn. Con không thấy, ánh mắt con cũng đang khác đi à?
Ánh mắt non nớt chạm vào cô – trong vắt, ngơ ngác, rồi bất ngờ cong cong như mỉm cười. Bàn tay nhỏ xíu giơ lên khua khẽ trong không khí, chạm vào khoảng trống giữa hai người, như đang muốn níu lấy hình bóng xa lạ mà ấm áp kia.
Lisa im lặng nhìn em bé đang chằm chằm nhìn mình, sau một lúc
Lee Young-ae_mẹ cô
Ừ. Nhìn con như thể… con là cả thế giới vậy /cười/
Lalisa_cô
/ngẩn người, thì thầm/
Con không biết phải làm gì với ‘cả thế giới’ đâu.
Lee Young-ae_mẹ cô
/xoa đầu cô/
Lee Young-ae_mẹ cô
Chỉ cần con ở bên cạnh. Đó là điều quý giá nhất rồi.
Lisa do dự một chút, rồi từ từ đưa tay ra, đầu ngón tay run nhẹ khi gần chạm vào làn da mềm mại kia. Chưa kịp chạm, bé con đã bật cười khúc khích, đôi mắt cong lại như trăng non.
Nàng bật cười híp mắt, hai má phúng phính co lại đáng yêu đến kỳ lạ. Bàn tay bé xíu khua lên, vỗ vỗ vào không khí như đang chào đón cô.
Chaeyoung_nàng lúc nhỏ
/cười vui vẻ, hay tay dang rộng ra về phía cô/
Lòng Lisa chợt mềm ra. Có gì đó rất lạ — như một đốm sáng nhỏ len vào giữa những khoảng tối quen thuộc.
Mẹ cô ngồi bên cạnh, không nói gì, chỉ lặng lẽ quan sát… và mỉm cười.
Comments