Chương 3 [ Lời cảnh cáo ]

Phùng Bác An ( quản gia )
Phùng Bác An ( quản gia )
( Bình thản ) “ còn không mau lôi cô ta ra ngoài “
Vừa dứt câu tiếng bước chân dồn dập của những người vệ sĩ chạy vào , lôi tay kéo ả người hầu ra ngoài
Thẩm Lam Tuyết ( 5t )
Thẩm Lam Tuyết ( 5t )
( liếc ) “ xử lí “
Phùng Bác An ( quản gia )
Phùng Bác An ( quản gia )
( gật nhẹ ) “..”
Thẩm Uyên Trạch ( 7t )
Thẩm Uyên Trạch ( 7t )
( hoàng hồn ) “ em..m”
Thẩm Lam Tuyết ( 5t )
Thẩm Lam Tuyết ( 5t )
( quay đầu ) “ sao ?”
Thẩm Uyên Trạch ( 7t )
Thẩm Uyên Trạch ( 7t )
“ tại s..sao em lại làm vậy “
Thẩm Uyên Trạch ( 7t )
Thẩm Uyên Trạch ( 7t )
“ cô ấy có làm gì nên tội đâu “
Thẩm Lam Tuyết ( 5t )
Thẩm Lam Tuyết ( 5t )
( nhếch) “ Ha! đúng chướng tai gai mắt “
Vừa dứt câu , cô không thèm để ý đến Uyên Trạch mà lên phòng của mình
Thẩm Uyên Trạch ( 7t )
Thẩm Uyên Trạch ( 7t )
( hoang mang )
Phùng Bác An ( quản gia )
Phùng Bác An ( quản gia )
“ cậu à ! hãy nên biết ý thì hơn “
Thẩm Uyên Trạch ( 7t )
Thẩm Uyên Trạch ( 7t )
“ nhưng tôi đã làm gì đâu “
Phùng Bác An ( quản gia )
Phùng Bác An ( quản gia )
“ không phải tự động mà cô hầu đấy bị phạt, ở đây lời nói của cô chủ là quy định , cậu cũng biết mình được mang về đây với mục đích gì “
Phùng Bác An ( quản gia )
Phùng Bác An ( quản gia )
“ dù được vào đây mang danh họ thẩm nhưng Cùng họ khác máu biết vị trí mà đứng thưa cậu “
Thẩm Uyên Trạch ( 7t )
Thẩm Uyên Trạch ( 7t )
“ ta không có ý đấy “
[ Buổi chiều _ phòng Thẩm Tử Hàn ]
Thẩm Uyên Trạch ( 7t )
Thẩm Uyên Trạch ( 7t )
( Bước vào ) “ ngài gọi con “
Thẩm Tử Hàn ( ba nữ 9 )
Thẩm Tử Hàn ( ba nữ 9 )
NovelToon
Thẩm Tử Hàn ( ba nữ 9 )
Thẩm Tử Hàn ( ba nữ 9 )
“ Ta muốn hỏi ngươi về chuyện sáng nay “
Thẩm Tử Hàn ( ba nữ 9 )
Thẩm Tử Hàn ( ba nữ 9 )
“ Ta đã nghe quản gia nói lại “
Thẩm Uyên Trạch ( 7t )
Thẩm Uyên Trạch ( 7t )
“ Nhưng thưa ngài con thật sự không biết bản thân đã làm gì mà khiến em ấy tức như vậy “
Thẩm Tử Hàn ( ba nữ 9 )
Thẩm Tử Hàn ( ba nữ 9 )
“…”
Thẩm Tử Hàn ( ba nữ 9 )
Thẩm Tử Hàn ( ba nữ 9 )
“ Do con bé ghét ngươi thôi , mà một phần do người hầu kia mới vào chưa hiểu quy củ ta cũng chưa vội trách phạt “
Thẩm Tử Hàn ( ba nữ 9 )
Thẩm Tử Hàn ( ba nữ 9 )
( Đứng dậy ) “ ngươi còn nhớ ta mang ngươi về để làm gì không ? “
Thẩm Uyên Trạch ( 7t )
Thẩm Uyên Trạch ( 7t )
“ dạ còn ạ “
Thẩm Tử Hàn ( ba nữ 9 )
Thẩm Tử Hàn ( ba nữ 9 )
“ con bé ấy một khi không thích sẽ xem như rác vậy , tốt nhất từ giờ ngươi đừng xuất hiện trước mặt nó , hãy làm tốt trách nhiệm của mình mà thôi “
Thẩm Tử Hàn ( ba nữ 9 )
Thẩm Tử Hàn ( ba nữ 9 )
“ Từ mai ngươi sẽ bắt đầu học các khóa học mà ta chuẩn bị “
Thẩm Tử Hàn ( ba nữ 9 )
Thẩm Tử Hàn ( ba nữ 9 )
“ Nếu như người lười biếng thì không có chuyện dễ dàng mà quay về cô nhi viện đâu “
Thẩm Tử Hàn ( ba nữ 9 )
Thẩm Tử Hàn ( ba nữ 9 )
( Liếc ) “ Ngươi hiểu rồi chứ “
Thẩm Uyên Trạch ( 7t )
Thẩm Uyên Trạch ( 7t )
( cúi ) “ D.dạ “
Cùng một thời điểm
[Vườn sau Thẩm gia, buổi chiều]
Lam Tuyết đang ngồi xếp gạch trong vườn, tay trái cầm con dao nhỏ khắc lên gốc cây những ký tự lạ. Gió thổi nhẹ qua váy trắng của cô bé, bức tranh hệt như một linh hồn lạc lối trong khu vườn chết.
Tiếng chân bước tới.
Giang Dạ Hàn ( 5t )
Giang Dạ Hàn ( 5t )
( Ngó ) * là cậu ta sao *
Giang Dạ Hàn ( 5t )
Giang Dạ Hàn ( 5t )
( Bước tới ) “ Tôi là Giang Dạ Hàn . Tôi sẽ ở đây một thời gian…”
Giang Dạ Hàn ( 5t )
Giang Dạ Hàn ( 5t )
( giơ tay ) “ sẽ rất vui nếu tôi được làm quen với cậ..”
Không để cậu nói hết, Lam Tuyết ngẩng đầu, đôi mắt như lớp băng đen phủ sương.
Thẩm Lam Tuyết ( 5t )
Thẩm Lam Tuyết ( 5t )
“Cậu có vấn đề về tai không? Hay là về não? Ai cho phép cậu nói chuyện với tôi ? “
Giang Dạ Hàn ( 5t )
Giang Dạ Hàn ( 5t )
( sững lại )
Lam Tuyết đứng dậy, cầm con dao nhỏ vẫn còn vệt sáp đỏ trên lưỡi. Cô tiến đến gần, rất gần. Cậu bé không bước lùi, nhưng cơ thể hơi cứng lại.
Thẩm Lam Tuyết ( 5t )
Thẩm Lam Tuyết ( 5t )
“Vậy ra cậu là con trai bác Giang sao đừng tưởng vì được dắt vào đây mà cậu có thể tự nhiên nói chuyện với tôi như thế”
Thẩm Lam Tuyết ( 5t )
Thẩm Lam Tuyết ( 5t )
( giễu cợt) “Cậu chỉ là… con chó mà ba tôi tạm cho ở nhờ mà thôi “
Giang Dạ Hàn ( 5t )
Giang Dạ Hàn ( 5t )
( cau mày ) “ cậu!”
Cô mỉm cười lạnh lẽo.
Thẩm Lam Tuyết ( 5t )
Thẩm Lam Tuyết ( 5t )
( khiêu khích ) “ Nhưng yên tâm. Tôi không thích giết chó. Tôi chỉ thích… bẻ gãy chân nó rồi xem nó tự bò thôi.”
Giang Dạ Hàn siết tay. Trong mắt cậu không phải sợ, mà là căm ghét – rõ ràng và khó chịu
Giang Dạ Hàn ( 5t )
Giang Dạ Hàn ( 5t )
*Mình không muốn ở đây chút nào Nhưng nếu không ở lại, ba mình sẽ đuổi mình ra Mỹ mất *
Giang Dạ Hàn ( 5t )
Giang Dạ Hàn ( 5t )
( lấy lại tâm trạng ) “ cậu thật biết đùa tôi chỉ muốn làm thân thôi mà “
Thẩm Lam Tuyết ( 5t )
Thẩm Lam Tuyết ( 5t )
( chậc ) “ Đúng là dày mặt “
Thẩm Lam Tuyết ( 5t )
Thẩm Lam Tuyết ( 5t )
“ Làm thân sao , mơ đi “
Nói rồi cô bước lại gần Dạ Hàn
Thẩm Lam Tuyết ( 5t )
Thẩm Lam Tuyết ( 5t )
( ghé sát bên tai ) “Gió nhà tôi độc lắm, da mỏng thì đừng trách vì sao rách thịt.”
Dứt câu cô liền bỏ vào nhà không thèm liếc mắt đếm xỉa đến cậu ta nữa
Giang Dạ Hàn ( 5t )
Giang Dạ Hàn ( 5t )
( quay đâu ) * ý cậu ta là gì *
Hot

Comments

Renji Abarai

Renji Abarai

Không biết nói gì hơn ngoài "cực kỳ hay" 🤩

2025-06-03

0

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play