[HieuKng X RhyCap] Lời Thì Thầm Trong Màn Đêm
[Bản Nhạc Cuối Cùng]#3
- Những Nốt Nhạc Không Lặp Lại.
Vào sáng hôm sau, tại phòng phân tích của đội pháp y, tờ giấy bản nhạc gốc được ép plastic rồi đặt giữa bàn họp.
Hoàng Đức Duy
Hmmm.. Tao thấy bản nhạc này rất lạ! Nhìn qua thì nó bình thường nhưng nếu nhìn kĩ thì…
Hoàng Đức Duy
Các nốt cao ở phần giữa của bài lệch nhịp. Cái này là cố tình sai.
Phạm Bảo Khang
Sai nhịp sao?
Phạm Bảo Khang
Nhưng nó lặp lại đúng ba lần. Là một dạng mã hóa ư?
Hoàng Đức Duy
Có thể là tên người chăng?
Cùng lúc đó, Quang Anh bước vào, cất tiếng rồi tiến đến gần bàn họp giữa căn phòng.
Nguyễn Quang Anh
Cho tôi xem lại bản nhạc.
Hắn cúi xuống nhìn tờ giấy đặt trên bàn, ánh mắt chằm chú nhìn qua từng dòng.
Nguyễn Quang Anh
Những nốt nhạc lệch là Sol - Đồ - Si.
Nguyễn Quang Anh
Nếu quy chúng ra kí tự, theo bảng mã hoá đơn giản là G-C-B.
Phạm Bảo Khang
Hình như.. không phải!
Phạm Bảo Khang
Đảo ngược lại là B-C-G. Tên viết tắt?
Nguyễn Quang Anh
Hay là Bạch Cẩm Giang? Tên người.
Hoàng Đức Duy
Cái gì mà Bạch Cẩm Giang? Tên mà như nhân vật cổ tích vậy ông nội!
Nguyễn Quang Anh
Tôi đoán thôi, Duy. //bật cười//
Không khí trong phòng bỗng dịu đi được phần nào. Tính ra đây là lần đầu em thấy Quang Anh cười như vậy. Mà còn là cười với em nữa chứ.
Hoàng Đức Duy
Mà này! Sao hôm qua anh gọi tôi là ‘cậu’ nay lại gọi hẳn tên tôi?
Hoàng Đức Duy
Ý gì đây? //nhíu mày//
Nguyễn Quang Anh
Gọi cho đỡ xa cách thôi. Mà nếu thích thì bảo để tôi gọi như vậy luôn.
Duy im bặt. Em đơ ra vài giây rồi cúi mặt xuống cười khẽ. Khang thấy cảnh đó chỉ liếc nhìn rồi quay lại máy tính.
Minh Hiếu ngồi nhìn đống hồ sơ bệnh án cũ của Trịnh Văn Khải. Mắt anh bỗng dừng lại ở một trang được đánh dấu đỏ nổi bật “Rối loạn căng thẳng hậu chấn thương tâm lí.”
Trần Minh Hiếu
Anh ta từng điều trị mấy năm vì ám ảnh sau vụ tại nạn mất người yêu?
Anh lấy điện thoại, gọi cho bác sĩ từng điều trị tâm lí cho Khải. Cuộc hội thoại chỉ diễn ra trong vài phút nhưng cũng đủ khiến gương mặt anh tối sầm lại.
Hiếu đứng phắt dậy, lấy áo khoác rồi tiến nhanh về phía cửa. Anh đi đến nhà của mẹ Lâm Phương Thảo.
Căn nhà nhỏ nằm ở vùng ngoại ô.
Bên trong không quá rộng rãi nhưng sạch sẽ giản dị. Người phụ nữ gần sáu mươi đang ngồi pha trà là mẹ của Lâm Phương Thảo.
Bà Lâm
Tôi không lạ gì chuyện cậu vừa hỏi.
Bà Lâm
Sau cái chết của Thảo, Khải vẫn thường hay tới đây. Nó ngồi ở ghế đá ngoài vườn, nói chuyện với không khí.
Bà Lâm
Như thể Thảo vẫn còn bên cạnh.
Trần Minh Hiếu
Còn cô gái đêm hôm Khải chết, bà có gặp không?
Bà Lâm
Có. Nhưng cô gái đó không phải Thảo! //trầm giọng//
Trần Minh Hiếu
… //nhíu mày//
Bà Lâm
Cô ấy giống y như con bé…
Bà Lâm
Từ dáng đi, nói chuyện hay cả ánh mắt. Tôi còn tưởng mình bị hoa mắt.
Trần Minh Hiếu
Bà biết tên cô gái đó là gì không?
Bà Lâm
Không biết, cô ấy không nói.
Bà Lâm
Chỉ đặt trước mặt tôi một bản nhạc rồi nói ‘Tôi sẽ đưa anh ấy đi gặp Thảo’. Xong cô gái ấy bỏ đi.
Hiếu nhanh chóng ghi lại vào sổ. Anh đứng dậy, cúi đầu chào rồi đi về.
Trần Minh Hiếu
Cảm ơn bà đã hợp tác. Tôi biết mình cần làm gì tiếp theo rồi!
Quay lại trung tâm pháp y vào chiều muộn.
Khang đang cẩn thận chỉnh lại phần phân tích hóa chất còn sót lại trên người nạn nhân thì nghe tiếng mở cửa. Hiếu bước vào, gương mặt toát lên vẻ nghiêm nghị.
Trần Minh Hiếu
Tôi đã đi xác minh với bệnh viên tâm thần. Có một cô gái cùng điều trị với Trịnh Văn Khải.
Trần Minh Hiếu
Tên là Trần Gia Uyên.
Phạm Bảo Khang
Điều trị cùng bệnh viện?
Trần Minh Hiếu
Chẩn đoán ‘rối loạn nhân cách phân ly’. Cô ấy tưởng mình là một người khác trong thời gian dài.
Phạm Bảo Khang
Ý anh là… cô ấy nghĩ mình là Lâm Phương Thảo sao?
Trần Minh Hiếu
Không chỉ nghĩ mà cô ấy còn sống y chang như vậy.
Căn phòng trở nên im lặng vài giây.
Phạm Bảo Khang
Nếu cô ấy nghĩ mình là Thảo. Vậy giết Khải.. là để chết cùng người yêu?
Trần Minh Hiếu
Tôi cần mẫu DNA của cô ấy!
Trần Minh Hiếu
So sánh với sợi tóc còn vương trên đàn piano. Nó có thể là chứng cứ.
Phạm Bảo Khang
Được, đợi tôi chút.
Hiếu tiến lại gần, đứng ngay sau lưng Khang. Khoảng cách bây giờ của họ chỉ chưa bằng một gang tay nữa.
Trần Minh Hiếu
“Tôi thấy cậu làm việc rất kĩ lưỡng”
Phạm Bảo Khang
Ừm.. Tôi là pháp y, không được phép sai dù là lỗi nhỏ nhất!
Trần Minh Hiếu
Không chỉ đúng mà còn rất đẹp.
Khang khựng lại, tay cầm pipet chệch một chút, suýt nữa làm đổ cả khay xét nghiệm.
Phạm Bảo Khang
Anh nói linh tinh cái gì vậy?
Phạm Bảo Khang
Anh đứng xa một chút được không?
Trần Minh Hiếu
//cười nhẹ// Xin lỗi.
Hiếu lùi lại vài bước về phía sau nhưng ánh mắt vẫn nhìn vào gáy Khang. Nơi anh đã thấy những sợi tóc đen dưới ánh đèn bàn mổ. Có lẽ anh đang tự thấy rằng bản thân quan tâm cậu.. quá mức cần thiết.
- Có chỗ nào sai sót thì góp ý nha.
- Tớ không chuyên nên hơi nghiệp dư, truyện không hay ở đâu thì thông cảm nhé:<
Comments
Ngược là đốt nhà tg nhaa🥰
chả sao cảa, vẫn hay như thường ấy thôii💗
2025-06-05
1
Ngứa 🦋
đề nghị anh rhy nghiêm túc🥰
2025-06-07
1
𝙍𝙤𝙨𝙚𝙡
hay lắm á mom 💗
2025-06-07
1