Chương 2 : Động phòng thôi nam quân

Theo sắp xếp của hai gia tộc cuối cùng ta cũng tới cửa Nguỵ Gia
Nguỵ Thiệu (Trọng Lân)
Nguỵ Thiệu (Trọng Lân)
Kiều Thị
Tiểu Kiều vén rèm nhìn ra ngoài Nguỵ Thiệu đứng bên trên tường thành đã thấy cô
Bàn tay nắm chặt với đôi mày cau lại từ từ giãn ra đôi mắt có vẻ ngỡ ngàng
Nguỵ Thiệu (Trọng Lân)
Nguỵ Thiệu (Trọng Lân)
Cô ta thật sự có gan tới đây sao
Lời nói mang vẻ tức giận nhưng hành động có vẻ bình thản
Hắn ra lệnh mở cổng thành rồi đi vào
Ngày đại hôn cuối cùng cũng tới
Tân nương đầu chùm khăn đỏ được mama dẫn vào hôn đường tân lang đã đợi sẵn
Nguỵ Thiệu (Trọng Lân)
Nguỵ Thiệu (Trọng Lân)
Kiều Thị mặt thật dày
Hắn thì thầm với cô
Tiều Kiều (Man Man)
Tiều Kiều (Man Man)
So với Nguỵ Hầu có vài phần mềm mại hơn
Cô nhỏ giọng đáp lại
Nguỵ Thiệu (Trọng Lân)
Nguỵ Thiệu (Trọng Lân)
Ngươi
Cả hai im lặng
Lễ thành Tiểu Kiều ngồi trong hôn phòng
Tiều Kiều (Man Man)
Tiều Kiều (Man Man)
Đói quá đi phải lấp đầy cái bụng đã
Cô hắt văng khăn che đầu chạy tới bàn thức ăn
Tiều Kiều (Man Man)
Tiều Kiều (Man Man)
Ừm ngon quá đi
Tiều Kiều (Man Man)
Tiều Kiều (Man Man)
Tên Nguỵ Thiệu đáng ghét hắn không về hôn phòng sao
Tiều Kiều (Man Man)
Tiều Kiều (Man Man)
Bắt ta phải chờ lâu như vậy
Ăn uống no say nàng vì quá mệt ngủ quên luôn trên bàn ăn
Phía bên ngoài xì xào tiễn khách Nguỵ Thiệu bước vào hôn phòng
Nguỵ Thiệu (Trọng Lân)
Nguỵ Thiệu (Trọng Lân)
Kiều thị ta sẽ không ở bên cô đâu
Hắn đóng cửa rồi quay lại
Tiểu Kiều vẫn đang ngủ trên bàn
Nguỵ Thiệu (Trọng Lân)
Nguỵ Thiệu (Trọng Lân)
Thật không có phép tắc
Nguỵ Thiệu (Trọng Lân)
Nguỵ Thiệu (Trọng Lân)
Đồ đàn bà vô tri vô vị
Nguỵ Thiệu (Trọng Lân)
Nguỵ Thiệu (Trọng Lân)
Hắn mặc kệ cô thay đồ đi lên giường nằm
Tiểu Kiều ngủ quá say ngã phịch xuống đất Nguỵ Thiệu giật mình nhìn cô
Lúc này trong mơ
Tiều Kiều (Man Man)
Tiều Kiều (Man Man)
Tên đáng ghét kia sao người dám vô lễ với ta
Nguỵ Thiệu (Trọng Lân)
Nguỵ Thiệu (Trọng Lân)
Đại nhân xin tha mạng
Tiểu Kiều cười hung ác đẩy Nguỵ Thiệu xuống đất
Tiều Kiều (Man Man)
Tiều Kiều (Man Man)
Haha haha cho ngươi vênh váo cho ngươi hỗn xược
Tiểu Kiều đè lên người Nguỵ Thiệu xé toạc áo hắn cằm bình rượu đổ vào miệng hắn cười đắc ý
Lúc này hiện thực
Nguỵ Thiệu (Trọng Lân)
Nguỵ Thiệu (Trọng Lân)
Đồ ngu ngốc
Nguỵ Thiệu quay sang nhìn khuôn mặt đỏ ửng của Tiểu Kiều vành tai bất giác đỏ lên
Hắn vỗ vỗ vào mặt mình quay đi
Tiều Kiều (Man Man)
Tiều Kiều (Man Man)
Hí hí
Nguỵ Thiệu giật mình quay lại
Tiều Kiều (Man Man)
Tiều Kiều (Man Man)
Haha haha
Nguỵ Thiệu xuống giường đi tới bên cạnh Tiểu Kiều bất chợt cô vùng dậy ôm lấy chân hắn
Nguỵ Thiệu (Trọng Lân)
Nguỵ Thiệu (Trọng Lân)
Cô cô buông ra
Nguỵ Thiệu đẩy tay Tiểu Kiều ra ai ngờ cô dẫn vào tà áo hắn cả hai người ngã ra Tiểu kiều nửa tỉnh nữa mơ hai tay túm chặt vào lồng ngực hắn
Tiều Kiều (Man Man)
Tiều Kiều (Man Man)
Tên đáng ghét
Nguỵ Thiệu (Trọng Lân)
Nguỵ Thiệu (Trọng Lân)
Cô đi ra cho ta
Tiều Kiều (Man Man)
Tiều Kiều (Man Man)
Ngươi im miệng
Nguỵ Thiệu tức nổ đom đóm mắt
Hất cô ra ngồi dậy
Tiểu Kiều bị đẩy ra lơ mơ nhìn Nguỵ Thiệu
Tiều Kiều (Man Man)
Tiều Kiều (Man Man)
Tiểu Đào ta nóng quá cởi y phục giúp ta
Hai tay cô kéo cô áo để lộ ra bờ vai thon thả trắng muốt , Nguỵ Thiệu mắt đỏ hoe sững người nhìn cô nhìn lên khuôn mặt nhỏ nhắn đôi môi yêu kiều hai má vẫn ửng đỏ vì rượu
Tiểu Kiều dựa vào chiếc ghê ngồi ngả đầu ra sau một bên áo trễ xuống quyến rũ vô cùng
Nguỵ Thiệu (Trọng Lân)
Nguỵ Thiệu (Trọng Lân)
Ngươi ngươi
Nguỵ Thiệu (Trọng Lân)
Nguỵ Thiệu (Trọng Lân)
Đừng hòng dùng nhan sắc mê hoặc ta
Hắn nuốt nước bọt định chạy ra ngoài
Bên ngoài cửa đã khoá hắn bực bội sai tướng quân thân cận mở cửa
Nguỵ Lương
Nguỵ Lương
Từ phu nhân đã có lệnh đêm xuân đáng giá ngàn vàng ngài đừng làm ta khó xử
Thật ra hắn có thể đạp tung chiếc cửa đó nhưng trong lòng lại khó tả
Hắn quay lại nhìn Tiểu Kiều bế cô lên giường lấy chăn úp lên người cô
Tiểu Kiều tho bàn tay nhỏ từ trong chăn ra túm lấy vạt áo hắn
Nguỵ Thiệu cau có đứng chôn chân tại chỗ bất chợt Tiểu Kiều tung chăn ra cười hì hì
Tiều Kiều (Man Man)
Tiều Kiều (Man Man)
Là ngài sao nam quân
Tiều Kiều (Man Man)
Tiều Kiều (Man Man)
Tới đây nào hai tay cô dang ra ôm lấy eo hắn
Nguỵ Thiệu (Trọng Lân)
Nguỵ Thiệu (Trọng Lân)
Ngươi tránh xa ta ra
Người Nguỵ Thiệu mắt thăng bằng ngã nhào xuống giường đè lên Tiểu Kiều
Tiều Kiều (Man Man)
Tiều Kiều (Man Man)
A
Đôi tai Nguỵ Thiệu đỏ ửng dường như hắn phần nào đã bị cuốn hút bởi nhan sắc của cô nuốt nước bọt cả người căng cứng hắn không nhúc nhích
Lúc này Tiểu Kiều đã thiếp đi
Nguỵ Thiệu bật dậy nhanh chân tới bên bàn thức ăn cầm bình rượu lên một hơi tu sạch
Nguỵ Thiệu (Trọng Lân)
Nguỵ Thiệu (Trọng Lân)
Ta không thể nào
Nguỵ Thiệu (Trọng Lân)
Nguỵ Thiệu (Trọng Lân)
Kiều Thị thật đáng hận
Đêm dài đằng đẵng trôi qua Nguỵ Thiệu ngủ gục bên bàn
Hắn cũng thức dậy trước vào đi khỏi hôn phòng mặc kệ Tiểu Kiều không nhìn lấy một cái
Sáng sớm
Tiều Kiều (Man Man)
Tiều Kiều (Man Man)
Ai da cả người ta đau quá
Cô nhìn quanh phòng thấy quần áo không chỉnh tề nằm trên giường
Tiều Kiều (Man Man)
Tiều Kiều (Man Man)
Chả lẽ tối qua tên đó đã nhân lúc ta ngủ sàm sỡ ta
Tiều Kiều (Man Man)
Tiều Kiều (Man Man)
Thật không đứng đắn người thì tỏ ra lạnh lùng xa cách
Tiều Kiều (Man Man)
Tiều Kiều (Man Man)
Đêm đêm giở trò đồi bại
Nguỵ Thiệu lúc này ở nha môn thẫn thờ nhìn bản tấu chương
Nguỵ Thiệu (Trọng Lân)
Nguỵ Thiệu (Trọng Lân)
Nữ nhân lăng loàn xảo trá
Nguỵ Thiệu (Trọng Lân)
Nguỵ Thiệu (Trọng Lân)
Ta sao có thể khuất phục trước cô ta

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play