Khom Lưng ( Ngoại Truyện Quỳ Gối )
Chương 3 : Một Đôi
Tiều Kiều (Man Man)
Ngày đầu đến Nguỵ Gia ta cảm thấy không có gì khó khăn lắm nhưng cảm giác vẫn quá xa lạ đi
Nguỵ Thiệu (Trọng Lân)
Có việc gì vậy
Trịnh Xu
Ta nghe nói huynh bị đau đầu có chuẩn bị cho huynh ít trà long tĩnh
Nguỵ Thiệu (Trọng Lân)
Cảm ơn
Trịnh Xu
Biểu ca chuyện đó huynh suy nghĩ xong chưa
Nguỵ Thiệu (Trọng Lân)
Chuyện gì cơ
Trịnh Xu
Bá mẫu nói muốn huynh cưới ta để tiện chăm sóc trò truyện cùng bà
Nguỵ Thiệu (Trọng Lân)
Xằng bậy ta mới cưới thê tử hôm qua ắt có thể chưa đầy ba hôm đã nạp thiếp há chẳng phải để người khác bàn tán
Nguỵ Thiệu (Trọng Lân)
Không có việc gì thì tới chỗ mẫu thân ta đi
Tiều Kiều (Man Man)
Tên này làm sao vậy
Tiều Kiều (Man Man)
Chẳng lẽ muốn một kiếp một đôi người với ta
Trịnh Sở Ngọc nắm chặt tay dậm chân bực bội cô ta quay lại thấy Tiểu Kiều đang cười 😆😆
Trịnh Xu
Ngươi ngươi cười cái gì
Trịnh Xu
Cút cút hết cho ta
Trịnh Xu
Sớm muộn gì vị trí đó cũng thuộc về ta
Tiểu kiều phải đi dâng trà cho tổ mẫu và mẫu thân Nguỵ Thiệu một mình cô vẫn điềm tĩnh dịu dàng
Tổ mẫu thì khá ưa thích cô nên không làm gì khoa dễ
Còn bên mẫu thân hắn cái cô Sở Ngọc kia chạy đến mách lẻo còn nũng nịu với bà
Trịnh Xu
Cô cô người xem cô ta kìa
Mẹ na9
Cô thật không hiểu lí lẽ
Mẹ na9
Nếu cô giả vờ không nhớ nhưng trong lòng ta không bao giờ quên mỗi thù ngày xưa
Mẹ na9
Phu quân và con trai của ta vì sự thất tín của nhà cô đã hi sinh đã bỏ lại ta
Mẹ na9
Giờ ta chỉ còn Sở Ngọc ngày ngày bên ta tâm sự quan tâm ta
Mẹ na9
Ta muốn nạp nó cho Trọng Lân chỉ để có người ngày ngày tâm sự trò truyện
Mẹ na9
Mà cô sao cô lại cay nghiệt đến thế
Tiều Kiều (Man Man)
Mẫu thân đây đâu phải ý của con
Tiều Kiều (Man Man)
Nam quân đã không muốn xin người đừng ép nữa
Mẹ na9
Ôi người mẹ số khổ là ta
Mẹ na9
Tại sao lại có phải người con dâu như cô chứ
Mẹ na9
Sở Ngọc con yên tâm có cô cô ở đây không ai dám bắt nạt con đâu
Tiều Kiều (Man Man)
Vậy mẫu thân nghỉ ngơi
Tiều Kiều (Man Man)
Ta không làm phiền người nữa
Bà ta giả vờ lau nước mắt không quan tâm đến Tiểu Kiều cô rời đi
Tiều Kiều (Man Man)
Hắn không đồng ý liên quan gì đến ta chứ
Tiều Kiều (Man Man)
Ta cũng đâu có cần hắn chỉ có một mình ta
Nguỵ Thiệu vô tình nghe được lời này nhất thời hai tay nắm chắt phẩy tay rời đi
Nguỵ Thiệu (Trọng Lân)
Kiều Thị chắc chắn đang giả vờ
Nguỵ Thiệu (Trọng Lân)
Ta sẽ không dính bẫy của ả
Tiều Kiều (Man Man)
Tiểu Đào nghe ngóng được gì chưa
Tiều Đào
Tiểu thư Nguỵ Thiệu đo hắn thật sự tàn ác đã giết Lý Túc rất man dợ lúc nay hai mẫu thân ta còn thấy thuộc hạ của hắn khiêng xác Lý Túc trong cái rương nhỏ xíu chắc băm thành trăm mảnh rồi
Tiều Đào
Trông kinh hoàng lắm
Tiều Đào
Ngoài phố người dân cũng rất sợ hãi hắn
Tiều Kiều (Man Man)
Không thể nghe từ một phía được
Tiều Kiều (Man Man)
Dù sao ta cũng sẽ phải chung sống một đời với hắn không thể bỏ mạng như con sâu con kiến được
Tiểu Kiều lén lút ra khỏi Phủ lúc này Nguỵ Thiệu theo dõi nhất cử nhất động của nàng cũng âm thầm theo sau
Đại Kiều
Man man muội không sao chứ
Tiều Kiều (Man Man)
A tỷ đó không phải lỗi của tỷ là ta muốn vậy
Đại Kiều
Suốt dọc đường tới đây ta nghe rất nhiều lời đồn
Đại Kiều
Họ nói Nguỵ Thiệu kia tàn ác màu lạnh phanh thây Lý Túc ta sợ ta rất sợ muội xảy ra truyện
Đại Kiều
Hay là muội cũng theo ta đi chúng ta cùng trốn đi
Tiều Kiều (Man Man)
A tỷ ta không sao hết
Tiều Kiều (Man Man)
Tỷ chỉ nghe huynh ấy tàn sát kẻ thù nhưng huynh ấy cũng cứu hàng ngàn hàng vạn dân chúng
Tiều Kiều (Man Man)
Ta thật sự thích huynh ấy
Nguỵ Thiệu với thuộc hạ nấp phía xa thoáng cũng nghe thấy lời này nhìn nhau
Nguỵ Lương
Chúa công đừng để Kiều tặc này mê hoặc
Nguỵ Lương
Có lẽ cô ta sợ chúng ta phái người theo dõi nên nói vậy thôi
Nguỵ Thiệu nhìn sang cúi đầu nghĩ không phải sợ mà chúng ta thật sự đang nghe lén
Đại Kiều
Hắn có gì tốt chứ vì sao muội thích hắn được
Tiều Kiều (Man Man)
Vì huynh ấy mạnh mẽ vô song oai phong lẫm liệt
Nguỵ Thiệu nghe lời này đang cúi người nấp thì đứng thẳng ưỡn ngực nhìn thuộc hạ
Nguỵ Thiệu (Trọng Lân)
Chúng ta đi
Nguỵ Lương
Chúa công cứ bỏ đi vậy sao
Nguỵ Thiệu (Trọng Lân)
Về thôi
Tiều Kiều (Man Man)
Huynh ấy còn từ chối nạp thiếp chúng ta sẽ thành một đôi uyên ương bên nhau tới già
Đại Kiều
Dù sao hắn cũng mang nỗi hận sâu đậm với Kiều gia muội cũng đừng quá tin vào những lời ngọt ngào của hắn
Tiều Kiều (Man Man)
A tỷ ta không đi được lâu
Đại Kiều
Hắn hận Lý Túc càng hận Kiều gia ta
Tiều Kiều (Man Man)
Ta biết rồi a tỷ
Tiều Kiều (Man Man)
Sau này tỷ nhớ giữ gìn sức khoẻ viết thư cho ta đều đều
Tiều Kiều (Man Man)
Ta phải đi rồi
Đại Kiều
Man man thiệt thòi cho muội rồi
Đại Kiều
Muội phải sống tốt đó
Đại Kiều
Ta thật sự hổ thẹn
Hai người ôm nhau Đại Kiều được Bỉ Trệ đỡ lên xe lưu luyến rời đi Tiểu Kiều trở lại Nguỵ Gia
Comments
Amai Kizoku
Đậm chất cuộc sống
2025-06-06
1