2. Tao đến vì tiền

Buổi chiều hôm ấy, mây sậm màu, trời sặc mùi mưa mà không có lấy một hạt rơi xuống
Nguyễn Quang Anh mở cửa nhà. Không phải kiểu mở cửa đón ai mà là mở cho một thứ không chắc nên được mời vào: Giang hồ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ở đây à? "hỏi, giọng đều đều"
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ừ… "chột dạ quay nhìn ngõ vắng"
Đức Duy không bước vào ngay. Hắn đứng ở ngưỡng cửa, mắt quét một vòng: căn nhà cấp bốn ọp ẹp, cánh cửa gỗ long bản lề, nền gạch cũ xỉn màu. Không có tiếng người, không có tiếng tivi. Chỉ có một cái quạt nhỏ thổi lạch cạch vào tường
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ba mẹ mày đâu?
Quang Anh im lặng. Cậu không trả lời ngay
Đức Duy không hỏi nữa. Hắn bước vào, bỏ giày ra ngoài, cẩn thận kỳ lạ so với hình dung về 'giang hồ'
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mày sống ở đây một mình?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không. Có ba. Ổng ngủ trong kia
Đức Duy nhìn theo hướng tay cậu chỉ một cánh cửa khép hờ, vết nứt ở giữa như vừa bị đấm mạnh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ổng có đánh mày không?
Quang Anh lắc đầu ngay
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không. Đâu phải lúc nào cũng đánh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Có khi chỉ chửi. Có khi không nhìn mặt. Có khi… không nhớ tên em là gì
Đức Duy ngồi xuống cái ghế gỗ ọp ẹp. Không nói gì thêm. Hắn lấy trong túi ra một gói thuốc, nhưng không châm. Chỉ quay nó trong tay, ánh mắt nhìn thẳng vào cậu bé trước mặt
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mày còn muốn thuê tao nữa không?
Quang Anh ngẩng lên, ngơ ngác
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ý anh là...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tao hỏi, mày còn cần tao không. Tao đến vì tiền. Mày trả rẻ, nhưng tao nhận. Mày muốn tao đánh ai tiếp?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không ai cả "đáp nhỏ"
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em chỉ cần vậy thôi. Cho tụi nó sợ. Em mệt lắm rồi
Đức Duy gật đầu, vẫn xoay điếu thuốc
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vậy được. Tao sẽ ở lại đây vài ngày
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ở… ở đây?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ừ. Không lâu. Chỉ tới khi tao chắc mày không bị đập ngược
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng… nhà em…
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tao không quan tâm. Tao không thích bỏ dở
Quang Anh cắn môi. Gò má cậu đỏ ửng lên, không phải vì thẹn, mà vì bối rối xen lẫn một thứ khó gọi tên: an toàn
Lần đầu tiên, có người nói sẽ ở lại. Không phải ở lại để cầm roi, cầm dép, cầm lời mắng. Mà là để canh cửa, đứng giữa, giữ cho cậu còn nguyên hình dạng người
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tao ngủ đâu?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ờ… sàn á… nếu anh chịu được
Đức Duy không trả lời. Hắn duỗi chân, gối đầu lên balo, châm điếu thuốc cũ. Ánh sáng từ đầu lọc đỏ rực lên trong không gian mờ mịt
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mai, mày nghỉ học đi. Mấy thằng kia còn tức. Tao không muốn mày ra đường sớm
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em nghỉ thì bị ổng đánh…
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vậy mai tao đưa mày đi học
Quang Anh mở to mắt
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh… sao lại…
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mày thuê tao mà "nhả khói"
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tao đang làm việc
Giọng hắn nhàn nhạt. Nhưng cậu thấy tim mình như bị ai đó bóp nhẹ
Không phải đau Chỉ là đã quá lâu rồi không có ai đứng về phía mình
Nhật ký Quang Anh: "Anh bảo anh đến vì tiền. Nhưng chưa ai nhận tiền rồi chịu ngủ trên sàn nhà em, canh cửa cho em, và nói em nghỉ học để được sống sót."
End
đá đì
đá đì
Nước mắt anh đâu còn nữa....
Hot

Comments

Acc sập hai năm, drop.

Acc sập hai năm, drop.

đụ mẹ con vợ siêng quá, làm nháy

2025-06-02

4

Bế Em Qanh 🐞

Bế Em Qanh 🐞

🥺

2025-06-10

1

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play