Chương 2 : Người bạn mới

Tôi sống như vậy qua hai năm cấp ba khiến tim tôi dần chai sạn

Hỏi sao không bảo giáo viên, vô ích thôi họ cũng chẳng quan tâm tôi đâu. Để ý gì một con nhỏ vừa nghèo khổ bệnh tật như tôi cho thêm phiền phức, mà đám người đó có người chống lưng thì ai mà dám động vào chứ

Và đến hè năm lớp 11, vì năm sau rất quan trọng lên nhà trường tổ chức học hè

Tôi vẫn vậy vẫn tranh thủ các công việc để có thể kiếm thêm tiền đi học

Nhớ hôm đấy chỉ vì mấy cái lon tôi nhặt trên đường đi đến trường mà tiện để vào cặp họ đã trút giận lên tôi

“Mày hèn đến cái mức độ này cơ hả con Lạc kia ?”

Rồi họ kéo tôi vào nhà vệ sinh, dùng mấy cái lon ấy cắt sắc mà cứa vào người tôi, tôi vùng vẫy thì họ dội nước, ấn người tôi vào nhà vệ sinh khiến tôi trông chẳng khác gì một người điên dại

Tôi lôi tôi ra giữa sân trường mà cho mọi người dùng bất kể thứ gì họ muốn ném vào tôi

Người thì đất đá, giày dép hay cả là rác rưởi tất cả đều hướng vào tôi. Giữa sân trường tôi ngồi im trong sợ hãi và bất lực rồi họ nhốt lại tôi vào nhà vệ sinh mà ra về

Tôi cầu cứu, nhưng chẳng ai hồi đáp tôi, trường dần vắng rồi đến khi chẳng còn học sinh nào ở trường

Cảm giác sợ hãi bao trùm tôi đã bật khóc, từ bé đến giờ rất hiếm khi tôi khóc nhưng lần này bao nhiêu tủi nhục, đau đớn, dơ bẩn mà họ vấy lên khiến giới hạn chịu đựng của tôi bị phá vỡ hoàn toàn

Tôi cũng là con người mà, có phải máy đâu mà không biết đau chứ

Tôi ngồi trong nhà vệ sinh đến chập choạng tối, vừa đói vừa lạnh khiến tôi chẳng còn chút hi vọng

Và trong giây phút tuyệt vọng ấy tôi đã gặp anh

“Có ai trong đó không vậy ?”

Tôi mê man nhưng đủ nhận thức biết truyện gì đang xảy ra

“Không có người thì tôi đi đây !”

Câu nói vừa dứt tôi như tìm được cộng rơm cứu mạng mà kêu lên

“Có, có người mở cửa cho tôi ra đi mà !”

Rồi cánh cửa được mở ra, khoảnh khắc nhìn thấy một bóng dáng cao lớn đứng chắn trước cửa tôi như tìm thấy hi vọng mà lao ra ngoài

Lối ra đã hẹp lại còn bị chắn một nửa lên khi chạy ra ngoài tôi đã vô tình đụng trúng anh khiến cả hai chúng tôi ngã nhào ra đất

Trường lúc này rất yên tĩnh, lên nghe thấy tiếng động lạ bác bảo vệ đã chạy đến

Thấy tôi ướt nhẹp đang ngồi co ro một góc, trên người nhiều vết thương, khuôn mặt bầm tím tưởng tôi bị cậu bạn làm bị thương lên đã đưa lên phòng để viết bản tườnng trình

“Bác ơi ! Cháu có làm gì đâu, bác hiểu lầm cháu rồi”

“Trật tự đi ! Nhìn người con bé kia mà cậu còn dám chối cãi à ?”

“Nhưng mà cháu chỉ vô tình gặp bạn ấy thôi, tin cháu đi mà bác”

“Tối muộn rồi thế còn ở trường làm gì hả ? Cậu giải thích tôi xem ?”

Cậu ấy bị bác bảo vệ giữ lại giáo huấn cho một trận còn tôi thì bác cho ra về vì sợ tôi trong tình trạng này lâu sẽ bị cảm

Lúc đó dù thấy người cứu mình bị hiểu sai, nhưng lúc đó tôi vì quá hoảng loạn lên cũng chẳng còn chút nhận thức rõ về việc mình đang làm

Rồi mọi chuyện trôi qua, khoảng một tuần sau cô thông báo có học sinh mới chuyển trường đến và theo học tại lớp

Không sai, chính là cái cậu học trò hôm trước đã cứu tôi khỏi nhà vệ sinh và bị bác bảo vệ trách nhầm

Tôi cúi gằm mặt xuống không dám nhìn, vì tôi khá nhỏ lên được xếp ngay bàn đầu, bởi vậy lên khoảng cách giữa tôi và cậu ta rất gần

Nhưng dường như cậu ta chẳng quan tâm đến chuyện cũ mà vẫn bình thường suốt các tiết học trong sáng hôm đó

Dù là học sinh mới nhưng nghe nói nhà cậu ta rất giàu và bà mẹ có chức quyền lên vừa chuyển vào đã có bao người xấn tới làm quen, bắt chuyện

Tôi biết rõ về cậu bạn mới thì khá sợ vì sẽ bị trả thù vì việc trước mình gây ra lên khi cậu bạn ra về tôi dùng hết can đảm đứng chặn trước mặt cậu ấy

“Tôi…tôi…tôi thành thật xin lỗi cậu vì việc làm tối hôm đó, bây giờ tôi, tôi sẽ đi giải thích với bác bảo vệ để cậu không bị hiểu lầm nữa !”

Nghe tôi nói mặt cậu ta cứ ngơ ngơ ngác ngác như không hiểu chuyện gì xảy ra

“Chuyện gì hả ? Mình đã gặp cậu bao giờ đâu mà xin lỗi chứ !”

Lần này đến tôi ngơ ra, chắc hôm qua do trời tối cậu ấy chắc không nhận ra tôi

Thấy cơ hội tốt, tôi định quay đầu chạy thoát khỏi nơi này nhưng vừa quay đầu thì bị một lực mạnh kéo ngược lại, cậu ta đang giữ chặt quai cặp của tôi

“Cái cặp này ! Trông quen lắm”

“Đâu…đâu có quen gì đâu, cậu nhớ lầm rồi !”

“À ! Rồi nhớ rồi, đi theo tôi”

Nói rồi cậu ta kéo tôi chạy vòng vòng khắp sân trường, cứ thỉnh thoảng lại nhắc cặp tôi lên rồi lại hạ xuống, kéo ra đẩy vào, rồi đưa tôi đến thẳng phòng bác bảo vệ

“Giải thích đi cô bạn !”

Tôi run run nhưng cũng không dám làm trái lời của cậu ấy mà giải thích cho bác nghe toàn bộ sự việc

Cậu ta nghe xong thì đắc ý đứng bên cạnh

“Bác thấy chưa, cháu bảo cháu trong sạch mà bác cứ không tin cháu !”

“Trong sạch à !”

“Trong sạch mà sách cặp bạn chạy vòng vòng khắp sân trường à !”

Rồi bác nhéo tai cậu ta mà bắt cậu ta đi nhặt rác khắp sân trường

Tuy tôi chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng sợ lại rước hoạ vào thân tôi cũng chạy theo làm phụ cùng cậu ấy

“Về đi đừng làm vướng tay chân tôi nữa ! Không tôi bị phạt thêm đấy”

“Tôi cũng có lỗi lên tôi làm phụ cậu !”

“Lát mà bác phạt thêm tội thì cậu chết với tôi”

“Ờ mình biết rồi !”

Tranh thủ vừa nhặt rác tôi cũng nhặt thêm ít giấy vụn và vỏ lon

“Bộ thích sưu tập mấy cái này hả ? Sở thích và con người cậu lạ nhỉ ?”

“Tôi bán !”

“Để ?”

“Kiếm tiền chứ còn làm gì ?”

“Sao phải làm vậy ?”

Tôi cũng chẳng buồn giải thích thêm nữa vì rồi chẳng bao lâu cậu ấy cũng sẽ rõ về hoàn cảnh và con người của tôi thôi

Đến lúc đó chắc cậu ta chẳng dám nói chuyện với tôi như bây giờ nữa đâu, hay tồi tệ hơn cậu ấy cũng có thể trở thành đám người kia mà bắt nạt, nhục mạ tôi thôi

“Thôi mưa đến đâu thì mát mặt đến đấy vậy !” Tôi tự nhủ

“Ê thích không ?”

“Thích gì ?”

Cậu ta hất cằm tỏ ý chỉ mấy cái lon tôi đang cầm trên tay

“Có”

“Vậy theo tôi !”

Rồi tôi đi theo cậu ta về nhà cậu ấy và đưa cho tôi rất nhiều vỏ lon, chai và giấy vụn các loại

“Lấy đi ! Cho đấy !”

Nhưng thực sự thì nhiều quá tôi sao mang về hết được

“Chê hả ?”

“Không..tôi không chê nhưng nhiều quá tôi không mang về hết được !“

“Vậy thôi tôi cất !”

“Đừng tôi cần nó !”

Rồi hôm đó chuyển hết đống số liệu đi bán, mãi đến khi mặt trời khuất dần tôi mới làm xong và bán được một ít tiền

Tôi cũng không quên quay lại cảm ơn rồi mới ra về

Chapter
1 Chương 1 : Lạc Tịch Dao
2 Chương 2 : Người bạn mới
3 Chương 3 : Không để tâm
4 Chương 4 : Không tiếp thu
5 Chương 5 : Số tiền lớn
6 Chương 6 : Ước mơ của cậu là gì ?
7 Chương 7 : Cần giúp đỡ
8 Chương 8 : Ngại ngùng
9 Chương 9 : Trao đổi may mắn
10 Chương 10 : Cảm giác lạ
11 Chương 11 : Xui xẻo
12 Chương 12 : Dấu phẩy
13 Chương 13 : Món quà bất ngờ
14 Chương 14 : Tình huống bất ngờ
15 Chương 15 : Người đẹp “chai”
16 Chương 16 : Không là gì
17 Chương 17 : Tranh cãi
18 Chương 18 : Chiến sĩ PCCC
19 Chương 19 : Trở về nơi cũ
20 Chương 20 : Tin tôi một lần được không ?
21 Chương 21 : Tên thú tính
22 Chương 22 : Rơi vào bẫy
23 Chương 23 : Em lại nghẹn nữa rồi !
24 Chương 24 : Tận cùng của sự tuyệt vọng
25 Chương 25 : Cảm ơn anh đã đến, em an toàn rồi
26 Chương 26 : Một chút đáng yêu
27 Chương 27 : Lời hứa bí mật
28 Chương 28 : Tạo bất ngờ
29 Chương 29 : Muộn hơn cả một lời từ biệt
30 Chương 30 : Hoá ra anh biết
31 Chương 31 : Sự thật đau đớn
32 Chương 32 : Cơn mưa mùa hạ
33 Chương 33 : Lời chúc gửi vào gió
34 Chương 34 : Chúc mừng năm mới
35 Chương 35 : Tình thân
36 Chương 36 : Con người tử tế
37 Chương 37 : Thế là đủ
38 Chương 38 : Mách tội
39 Chương 39 : Cậu bạn trời đánh
40 Chương 40 : Lời xin lỗi muộn màng
41 Chương 41 : Gương mặt bỉ ổi
42 Chương 42 : Giống Na Tra
43 Chương 43 : Lại phải chia xa
44 Chương 44 : Yêu xa
45 Chương 45 : Sự cố ập đến
46 Chương 46 : Phát hiện muộn màng
47 Chương 47 : Nối tiếp thương đau 1
48 Chương 48 : Nối tiếp thương đau 2
49 Chương 49 : Hi vọng trong vô vọng
50 Chương 50 : Trì Dụ
51 Chương 51 : Tại sao?
52 Chương 52 : Góc khuất sự thật
53 Chương 53 : Lời xin lỗi
54 Chương 54 : Đau đớn
55 Chương 55 : Cơn đau
56 Chương 56 : Giây phút cuối
57 Chương 57 : Mãi mãi bên nhau
58 Chuong 58 : Kết thúc
Chapter

Updated 58 Episodes

1
Chương 1 : Lạc Tịch Dao
2
Chương 2 : Người bạn mới
3
Chương 3 : Không để tâm
4
Chương 4 : Không tiếp thu
5
Chương 5 : Số tiền lớn
6
Chương 6 : Ước mơ của cậu là gì ?
7
Chương 7 : Cần giúp đỡ
8
Chương 8 : Ngại ngùng
9
Chương 9 : Trao đổi may mắn
10
Chương 10 : Cảm giác lạ
11
Chương 11 : Xui xẻo
12
Chương 12 : Dấu phẩy
13
Chương 13 : Món quà bất ngờ
14
Chương 14 : Tình huống bất ngờ
15
Chương 15 : Người đẹp “chai”
16
Chương 16 : Không là gì
17
Chương 17 : Tranh cãi
18
Chương 18 : Chiến sĩ PCCC
19
Chương 19 : Trở về nơi cũ
20
Chương 20 : Tin tôi một lần được không ?
21
Chương 21 : Tên thú tính
22
Chương 22 : Rơi vào bẫy
23
Chương 23 : Em lại nghẹn nữa rồi !
24
Chương 24 : Tận cùng của sự tuyệt vọng
25
Chương 25 : Cảm ơn anh đã đến, em an toàn rồi
26
Chương 26 : Một chút đáng yêu
27
Chương 27 : Lời hứa bí mật
28
Chương 28 : Tạo bất ngờ
29
Chương 29 : Muộn hơn cả một lời từ biệt
30
Chương 30 : Hoá ra anh biết
31
Chương 31 : Sự thật đau đớn
32
Chương 32 : Cơn mưa mùa hạ
33
Chương 33 : Lời chúc gửi vào gió
34
Chương 34 : Chúc mừng năm mới
35
Chương 35 : Tình thân
36
Chương 36 : Con người tử tế
37
Chương 37 : Thế là đủ
38
Chương 38 : Mách tội
39
Chương 39 : Cậu bạn trời đánh
40
Chương 40 : Lời xin lỗi muộn màng
41
Chương 41 : Gương mặt bỉ ổi
42
Chương 42 : Giống Na Tra
43
Chương 43 : Lại phải chia xa
44
Chương 44 : Yêu xa
45
Chương 45 : Sự cố ập đến
46
Chương 46 : Phát hiện muộn màng
47
Chương 47 : Nối tiếp thương đau 1
48
Chương 48 : Nối tiếp thương đau 2
49
Chương 49 : Hi vọng trong vô vọng
50
Chương 50 : Trì Dụ
51
Chương 51 : Tại sao?
52
Chương 52 : Góc khuất sự thật
53
Chương 53 : Lời xin lỗi
54
Chương 54 : Đau đớn
55
Chương 55 : Cơn đau
56
Chương 56 : Giây phút cuối
57
Chương 57 : Mãi mãi bên nhau
58
Chuong 58 : Kết thúc

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play