[Cực Hàng]Thanh Âm Lời Yêu
Chap 1:
Căn phòng lớn mang theo chút mùi hương ngọt dịu nơi bệnh viện lạnh giá,người con trai ngồi bên giường đôi mắt long lanh chăm chú nhìn ra ngoài trời.
Cánh cửa phòng bệnh mở ra,cô y tá đi vào nhẹ nhàng đến bên giường.
-Tả Hàng,đến giờ hóa trị rồi.
Tả Hàng-ZH
//Nhìn cô y tá,tay nhỏ đưa ra//
Cô y tá từ từ mà lấy đi máu của cậu,từng ống máu đỏ nhanh chóng đầy.
-Tả Hàng,hay em thử gọi cho người nhà em đi.Bệnh tình của em...
Tả Hàng-ZH
Bố mẹ còn chị em nữa,chị ấy ốm yếu từ nhỏ lơ là một cái là có chuyện liền.//Cười nhẹ//
Tả Hàng-ZH
Em dù sao cũng đủ tuổi tự quyết định rồi mà,không sao.
Cô y tá trầm lặng nhìn cậu,nhìn thiếu niên nhỏ bé trước mặt trên cánh tay là những vết bầm lớn cùng với sự gầy gò có thể nhìn thấy bằng mắt.
-Dù sao em cũng nên nói chuyện với ba mẹ một tiếng.
-Tả Hàng à ,bệnh của em không phải là căn bệnh nhỏ đâu.
Tả Hàng-ZH
//Khẽ cười,tay mân mê con gấu bông//
Tả Hàng-ZH
Đã là ung thư...thì chưa bao giờ là căn bệnh nhỏ cả.
Tả Hàng-ZH
Em cũng là người học y em biết mà.
-Vậy được,nghỉ ngơi đi lát chị đem đồ ăn ngon cho.
Cô y tá rời đi không quên đóng cửa lại,cậu thu lại ý cười mà nhìn ra ngoài cửa sồ.
Tả Hàng-ZH
//Đứng lên đi ra ngoài//
Cậu bước đi trên hành lang quen thuộc đông người qua lại,có tiếng của trẻ con khóc,tiếng của tivi,người lớn.
-Hức...con..không..hức...
-Bảo bảo,ngoan uống thuốc mới khỏi bệnh được chứ.
Tả Hàng-ZH
Bạn nhỏ.//Ngồi xuống đối diện em//
Tả Hàng-ZH
Sao lại khóc rồi?
-Em...không muốn uống thuốc.//Sụt sịt//
Tả Hàng-ZH
Em có muốn ăn kẹo không?//Lấy trong túi ra mấy cái kẹo ngọt//
Tả Hàng-ZH
Vậy nhìn nè,thuốc cũng giống như kẹo vậy.Uống thuốc để cho mau khỏi bệnh như thế mới có thể ăn kẹo được.
Tả Hàng-ZH
Cho em kẹo,uống thuốc xong ăn kẹo sẽ càng ngon hơn đó.
Tả Hàng-ZH
Đúng rồi,cho em.//Chìa kẹo ra//
Cô bé nhỏ cầm lấy kẹo rồi quay ra uống thuốc.
-Anh ơi,anh thật đẹp.//Nắm lấy tay cậu//
-Nào em khỏi bệnh em đưa anh về nhà em chơi nhá.Mẹ em mới mua cho em nhiều đồ chơi lắm.
Tả Hàng-ZH
//Cười nhẹ//Được,nhưng em phải mai khỏe lại đó.
-Dạ!Mẹ ơi con dẫn anh về nhà chơi nhá?//Ngước nhìn mẹ//
-Được được.//Khẽ cười cưng chiều xoa đầu bé//
Tả Hàng-ZH
//Nhìn mẹ con họ//
Tả Hàng-ZH
"Có gia đình vui vậy sao"
Cậu đứng lên quay lưng rời đi,nhìn những ông bố bà mẹ lo lắng cho con mình cậu phần nào có chút tủi thân.
"Mong rằng không có đứa trẻ nào như tôi cả"
Cậu trở về phòng lặng lẽ nhìn bản thân trong gương.
Cơ thể gầy gò được che bởi bộ quần áo bệnh nhân khá rộng,chiếc mũ len chỉ để lộ gương mặt xanh xao ấy.
Tả Hàng-ZH
//Nhìn màn hình điện thoại,ấn nghe//
-📲Tả Hàng con đang ở đâu thế hả!Chị con đang bệnh con không biết về nhà chăm chị sao!
-📲Sao mẹ lại có thể sinh ra một đứa con vô tâm không có tình người như con được chứ!
Tả Hàng-ZH
📲Con sẽ sắp xếp để về,con xin lỗi vì không thể chăm sóc cho chị ạ.
-📲Nhớ về sớm đấy,mẹ thật hết nói nổi với con mà.Thà mẹ không có đứa con như con có phải giờ mẹ đỡ lo không.
Tả Hàng-ZH
//Nhớ lại lời của y tá ban nãy//
"-Dù sao em cũng nên nói chuyện với ba mẹ một tiếng."
Tả Hàng-ZH
📲Mẹ ơi,con có c...
-📲Linh Linh con cần gì sao?
Tả Hàng-ZH
Vẫn là không nói được.//Thở dài//
-Bác sĩ:Tả Hàng,thấy sao rồi?
-Bác sĩ:Thấy khó chịu ở đâu phải bảo bác đó,cháu đang trong thời gian hóa trị không thể lơ là được.
-Bác sĩ:Muốn ăn gì bảo y tá,họ sẽ giúp cháu mua.
Tả Hàng-ZH
Đồ họ mua lần trước cháu còn chưa ăn hết mà bác.//Cười gượng//
-Bác sĩ:Chú ý sức khỏe,cháu là bệnh nhân dưới trực thuộc của bác nên bác cấm cháu nghĩ linh tinh đó.
Tả Hàng-ZH
Dạ.//Bất lực,cười nhẹ//
Vị bác sĩ già xoa đầu cậu rồi rời đi,cánh cửa phòng khép lại sự tủi thân ban nãy cũng không còn.
Tả Hàng-ZH
Sắp mưa rồi....
Bầu trời ban nãy còn sáng nay lại bị những đám mây đen kịt kéo đến che lấp.Ánh mắt thiếu niên dần trở nên trầm xuống,tiếng còi xe cấp cứu không ngừng vang lên tai cậu.
Bàn tay gầy nhỏ bé chạm lên chiếc mũ ,nơi đang che dấu đi căn bệnh ấy.
Ở độ tuổi thanh xuân của con người,họ vui chơi tận hưởng thanh xuân còn người con trai ấy thì phải chống trọi với căn bệnh quái ác.
Cơn mưa ấy đổ xuống chưa lần nào ngơi,bầu trời những ngày sau đó chưa lần nào sáng lên.
Và người con trai ấy cũng vậy,một tia hy vọng đã chợt tắt trong màn tối sự sống.
-📲Đi về ngay cho mẹ!Chị con đang cấp cứu mà con vẫn thản nhiên sống ngoài đó hả!
-📲Về xét nghiệm mau lên!!
Tả Hàng-ZH
//Im lặng lắng nghe những lời mắng nhiếc từ bà//
-📲Tả Hàng!Mày có nghe thấy tao nói gì không hả!Mày có còn tình người không!!
Tả Hàng khẽ cười,một nụ cười chua xót ,từng giọt nước mắt lăn xuống gò má ấy.
Tiếng điện thoại tắt vang lên,sợi dây sự sống cuối cùng ấy đã đứt rồi.
_Phòng trực thuộc Bác sĩ_
-Bác sĩ:Tả Hàng,lựa chọn này của cháu là sao?
Tả Hàng-ZH
Bác Tô,cháu không hóa trị nữa.//Nhìn ông khẽ cười//
-Bác sĩ:Việc hóa trị đang rất tốt mà!Sức khỏe của cháu cũng đang dần cải thiện!Chỉ cần tìm được tủy...//Chưa nói xong//
Tả Hàng-ZH
Hãy nhường lại cơ hội sống ấy cho người khác đi ạ.
Tả Hàng-ZH
Nếu cháu còn tồn tại...đó chính là ác mộng đối với cháu rồi.
Tả Hàng-ZH
Thà rằng để tia hy vọng ấy cho người cần hơn cháu đi.
Vị bác sĩ già nhìn cậu mà xót xa,chục năm làm bác sĩ của ông có lẽ cậu bé trước mặt ông là người ông coi như con mình vậy.
Tả Hàng-ZH
Giấy tử cháu sẽ tự ký...
-Bác sĩ:Cháu vẫn không định nói cho b...-
Tả Hàng-ZH
Cháu là trẻ mồ côi!//Cắt ngang lời ông,tay bấu chặt lấy áo//
Tả Hàng-ZH
Cháu không có cha mẹ,nên việc tự ký giấy tử...sẽ không có chuyện gì đâu.
Tả Hàng-ZH
//Cúi mặt xuống//
-Bác sĩ:Cháu nên ra ngoài kia ,thế giới ấy không đáng sợ như cháu nghĩ đâu.
Tả Hàng-ZH
//Có chút bất ngờ//
Tả Hàng-ZH
Vâng ạ.//Cười nhẹ//
Comments
Ngoại tìn vói Zuo Chẻo🥟😱
Hí hửng vô đọc truyện mà bả làm t sốc ngay giây phút này
2025-06-05
39
💝_Hannie_lầu 18_💗
Thoii về đây e thương nheee
2025-06-04
28
𝐍𝐡𝐢_𝐋𝐞𝐟𝐭 (𝐙𝐇)
v sao Soả lại có ng mẹ vô tâm như bà? ^^
2025-06-05
25