[Văn Nguyên/ Văn Quế] Rạng Đông

[Văn Nguyên/ Văn Quế] Rạng Đông

chương 1. về nhà thôi.

Ngày 11/5/20xx Dương Bác Văn được gia đình đón về từ trại tâm thần do nhà họ Dương góp vốn đầu tư.
Ông bà Dương đanh mặt khi thấy dáng vẻ cậu thiếu niên ngoan ngoãn sạch sẽ cuối thấp đầu đứng trước mặt họ, trong lòng dâng lên một cỗ chua xót mỏng manh. Xong lại gần như biến mất khi nghe giọng nói ngọt lịm của đứa con gái út mà họ cưng chiều như báu vật, nâng niu trong lòng bàn tay.
Dương Minh Nguyệt
Dương Minh Nguyệt
Ba, mẹ…c-con sợ…con có thể không ngồi cùng xe với anh hai không ạ…?
Dương Minh Nguyệt sinh thời môi mỏng da trắng mắt to tròn, dáng vẻ nó đứng dưới khí trời vừa khô khan lại buốt lạnh của những tháng đầu đông này lại trông yếu ớt đến lạ.
Ông Dương: được rồi, Nguyệt Nhi không muốn ngồi cùng xe với Bác Văn cũng được. Vân Vân, con chở em về nhé?
Dương Duệ Vân
Dương Duệ Vân
Vâng, ba mẹ không cần lo lắng.
Bọn họ nói xong thì trực tiếp lên xe phóng đi, không đoái hoài gì đến đứa con trai thứ hai vẫn đang lơ ngơ cuối đầu giữ cái lạnh.
Dương Duệ Vân là con trưởng trong nhà, chững chạc và lí trí nhất. Dù cô đã chứng kiến bao lần đứa em trai này của mình bày đủ trò bắt nạt Dương Minh Nguyệt nhưng khi bắt gặp cái dáng vẻ hối lỗi đầy an phần này của cậu cũng khiến cô phải mủi lòng.
Dương Duệ Vân
Dương Duệ Vân
Lên xe đi, chị cả đưa em về nhà.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Vâng ạ.
Dương Bác Văn ngoan ngoãn theo sau Dương Duệ Vân, tự giác ngồi ở ghế sau. Suốt chặng đường về Dương gia, Dương Bác Văn không hé nửa lời, Dương Duệ Văn sau 3 năm xa cách cũng không biết mở lời. Cũng đành duy trì im lặng.
Đường về Dương gia không xa, rất nhanh đã đến nơi. Dương Duệ Vân bước xuống xe đi vào nhà, còn Dương Bác Văn từ đầu đến cuối đều một vẻ, đầu cũng chưa từng ngẩn lên.
Dương Gia Vũ
Dương Gia Vũ
Ồ~ xem ai về kìa, sao chị cả lại mang cái túi rác to này trên xe vậy chứ?
Dương Gia Vũ là em trai thứ ba trong nhà, theo trí nhớ của Dương Bác Văn thì cậu nhóc này trước kia cũng rất căm ghét cậu.
Dương Bác Văn im lặng không nói gì, ba Dương nghiêm mặt gõ nhẹ đầu đũa vào bát cậu ta mới tamh thời ngăm cái miệng đó không thốt ra những lời khó nghe.
Bà Dương: Bác Văn à, dì giúp việc đã dọn phòng cho con rồi. Con lên tắm rửa thay quần áo rồi xuống ăn tối với chúng ta.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Vâng, con biết rồi ạ.
Dương Bác Văn gật nhẹ đầu, theo dì giúp việc lên phòng. Ông bà Dương nhìn dáng vẻ nghe lời này của con trai mà hết sức hài lòng, Dương Gia Vũ vẫn cáu kỉnh ra mặt, cậu ta không tin cậu có thể mang cái bộ mặt đó mà sống cả đời.
Nhưng may quá, cậu ta quả là có chút suy nghĩ giống cậu. Dương Bác Văn cũng không có ý định sẽ yên phận như vậy cả đời. Vốn dĩ cậu trở về Dương gia, không phải để bọn họ chà đạp.
—————————
“Ở đó phải ngoan ngoãn, phải biết nghe lời, đầu tiên…em phải khiến bọn họ cảm thấy hối hận…”
Hot

Comments

杨浩然🐻

杨浩然🐻

chờ đc rồi:))yt hay ghê

2025-06-05

2

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play